• 74

Chương 1: Nỗi buồn - Tin Tưởng


Sau Grand Magic Game(1) có hàng trăm nhiệm vụ được đem đến cho hội Fairy Tail - quán quân của cuộc thi. Đặc biệt, có nhiều nhiệm vụ chỉ đích danh Natsu, Gray và Erza thực hiện. Còn Lucy, tuy ngoài mặt cô cố tỏ vẻ bình thản nhưng thực sự thì trong lòng cô khá để tâm đến thái độ của người uỷ thác và một số các pháp sư mới vào.
"Có lẽ mọi người nói đúng, mình chỉ là một pháp sư yếu đuối!". Nữ tinh linh pháp sư ngồi ủ rũ ở quầy bar của hội đang suy nghĩ mông lung.
Đột nhiên, cánh cửa hội bật mở và cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Theo bản năng, cô chán nản liếc về phía cửa hội, một pháp sư có mái tóc màu đào và xù như quả chôm chôm đạp cửa bước vào, nhe răng cười và hét lớn:
_"Chúng tôi về rồi đâyyyyyyy.....!!!".
Ngồi trên vai cậu là Happy - một chú mèo Exceed(2) màu lam đang gặm cá, híp mắt kêu "Aye!" một tiếng. Theo sau là Gray và Erza đang chậm rãi bước vào hội.
_"Natsu! Đây là cái cửa thứ ba trong tháng rồi đấy!". Macao rống to.
Pháp sư tóc màu đào tên Natsu chỉ cười hề hề cho qua chuyện, nhăn nhở nói: "Ah! Nhỡ chân!".
Macao tức giận muốn đập bàn, định ngoác mồm ra chửi thì bị mấy pháp sư mới vào hội đánh bay ra ngoài. Và như thường lệ, các thành viên trong hội luôn xúm lại hỏi thăm Natsu về nhiệm vụ. Đặc biệt là các thành viên mới, họ khá là háo hức khi nghe Gray, Erza và Happy kể về chuyến đi. Dường như, họ đã quá bận rộn với mọi người mà quên bẵng đi Lucy đang lặng lẽ đứng một mình ở quầy bar của hội.
Lucy mím môi như đang cố gắng ngăn cản những giọt nước mắt tủi thân của mình đang chảy ra. Cô đã phải sống dưới sự khinh thường, thờ ơ của các thành viên mới và các vị khách hàng gần một tháng nay. Tuy vậy, cô vẫn luôn cố gắng lờ đi thái độ của các thành viên trong hội mà chăm chỉ luyện tập.
_"Có lẽ mình phải đi làm nhiệm vụ thôi!". Cô tự nhủ. Lucy phấn chấn tinh thần của mình lên bằng cách uống một mạch hết cốc sữa chua hoa quả chỉ trong một lần mà không thèm quan tâm đến hình tượng thục nữ của mình (ừ thì bây giờ có ai quan tâm đến cô đâu nhỉ?) rồi lững thững bước đến bảng nhiệm vụ.
_"Lucy-chan! Em định đi làm nhiệm vụ à?". Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên bên tai Lucy.
Cô giật mình, xoay người về tiếng nói ấy thì bắt gặp một cô nàng có mái tóc bạch kim dài hơi xoăn cùng với mái tóc mai được buộc chỏm trông khá là nữ tính và dễ thương. Lucy chỉ mỉm cười đáp: "Vâng! Em nghĩ rằng mình sẽ làm một nhiệm vụ nào đó!".
_"Để chắc chắn rằng sắp tới em sẽ không phải ngủ ngoài đường phải không nào?". Mirajane đùa một cách hóm hỉnh khiến cô phải bật cười.
_"Bọn họ được mọi người quý mến ghê nhỉ?". Mirajane đột ngột chuyển chủ đề khiến Lucy vô thức nhìn về phía đám đông - nơi Macao và Natsu đang vật lộn với nhau ở phía bên kia. Và chỉ hai giây sau khi Elfman gầm rú lên hai từ "ĐÀN ÔNG!" thì cũng lao vào cuộc ẩu đả. Bên một góc khác của hội, Happy đang vẫy vẫy cái đuôi của mình khi đưa số tiền thưởng mà chú mèo có được sau nhiệm vụ vừa rồi (dù chả làm gì ngoài việc ngồi im một góc ăn cá và nhìn Natsu, Gray và Erza xử lí) cho Cana - kẻ đang khua chiêng gõ trống khơi mào vụ cá cược và kiêm luôn chức trọng tài.
_"Đây, tui đặt hết cho Natsu nhá!". Rồi quay sang Natsu gào lớn: "Natsu! Đè bẹp bọn họ, đè bẹp bọn họ...!".
...
Ba phút sau, kết quả cá cược đã có.
Titania Erza (bất ngờ tham chiến) đã hạ gục hoàn toàn Natsu, Elfman và Macao bằng cách tặng cho một người một cú đấm vào mặt. Cana thì hí hửng ôm trọn toàn bộ số tiền thưởng với lí do không ai thắng cuộc và mặc kệ Happy ôm chân cô khóc ròng.
Lucy nhìn họ rồi gật đầu mỉm cười với cô nàng.
Mirajane liếc mắt nhìn Lucy một cái rồi bảo: "Ra trò chuyện với họ một chút đi nào Lucy! Lâu lắm rồi cả nhóm bọn em mới tập trung đông đủ đấy nhỉ?".
_"Thế...thế ạ?!".
_"Ừm! Lúc em có ở hội thì họ lại đi làm nhiệm vụ, lúc họ về thì em lại không có ở đây!". Nhưng rồi Mirajane vỗ vai cô một cái, nháy mắt bảo: "Rồi, ra đấy đi! Sau đó thì rủ họ làm nhiệm vụ nào đó, cũng lâu lắm rồi bọn em không làm nhiệm vụ cùng nhau ha!".
Lucy ngẩn người nhìn Mirajane rồi cụp mắt xuống. Đúng là cô rất muốn được trò chuyện với mọi người như trước. Nhưng...cô không thể. Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, trong thâm tâm cô đã hình thành một bức tường mang tên "tự ti" khiến cô khó có thể hoà nhập với hội được như trước. Vả lại, cô không muốn trò chuyện với Natsu, Gray, Erza và Happy trước mặt các thành viên trong hội vì sợ nghe thấy những lời bàn tán không hay dành cho mình. Mặt khác, vì cô sợ...sợ rằng họ cũng thế, sẽ khinh thường cô giống như những người khác. Lucy nghĩ rằng, điều mà cô cần bây giờ là sự yên bình của bản thân. Vậy nên, cô lắc đầu nguầy nguậy.
_"Chị Mira, không cần đâu ạ!".
Mirajane hơi ngạc nhiên trước thái độ của Lucy, cô lo lắng hỏi: "Sao vậy, Lucy-chan?".
Lucy mím môi và cố gắng né tránh ánh mắt của Mirajane. Cô nhanh tay giật một tờ uỷ thác ở trên bảng xuống và giơ lên chắn ngang trước mắt Mirajane mà không thèm xem đó là nhiệm vụ gì. Lucy lí nhí nói nhỏ: "Em...em sẽ làm nhiệm vụ này!".
Mirajane cầm lấy tờ uỷ thác và đọc nó một cách cẩn thận.
_"Bắt một triệu hồi sư đang lộng hành ở Acalypha sao?". Mirajane ôn tồn nói rồi nhìn Lucy bảo: "Được đấy, Lucy-chan! Đợi chị chút nhé, để chị đi gọi họ!".
Mirajane xoay người, định tiến đến chỗ đám đông thì Lucy liền kéo tay áo ngăn cản: "Mira-san! Không cần đâu ạ! Em sẽ làm nó một mình!". Cô vội vàng nói.
_"Một mình ư?". Mirajane lo lắng nói: "Nhiệm vụ này có thể sẽ rất nguy hiểm đó!".
_"Nguy hiểm sao? Em thấy ổn mà!".
Mirajane ra sức khuyên ngăn. Để Lucy đi làm nhiệm vụ một mình sao? Cô làm sao yên tâm được cơ chứ. Mirajane cuống lên, huơ huơ hai cánh tay: "Tên đó là triệu hồi sư đấy, Lucy! Là quái thú! QUÁI THÚ ĐẤY! Và...và em có thể...!".
_"Và em có thể triệu hồi các tinh linh để đánh trả". Cô nắm lấy bàn tay của Mirajane và mỉm cười trấn an: "Em không chiến đấu một mình đâu, chị Mira! Em còn có họ mà...!". Cô vô thức sờ tay lên chùm chìa khoá đeo bên hông.
Dừng lại một lát, cô quay sang nhìn Natsu, Gray, Erza và Happy ở phía bên kia và nở một nụ cười buồn: "Với lại, họ cũng cần phải nghỉ ngơi nữa chứ! Phải không, chị Mira?!".
Sống và làm việc ở hội từ khi còn nhỏ, Mirajane vừa nhìn là biết ngay Lucy đang có tâm sự. Cô định mở miệng khuyên ngăn thì đập ngay vào mắt cô là khuôn mặt kiên định cùng với ý chí quyết tâm trong đôi mắt chocolate to tròn.
_"Chị biết! Nhưng Lucy...!". Mirajane lo lắng.
_"Hãy tin tưởng em, chị Mira!". Lucy mỉm cười dịu dàng.
Mirajane do dự nhưng cuối cùng cũng thở hắt một hơi rồi nói: "Thôi được rồi!".
Lucy nở một nụ cười vui mừng nhìn Mirajane. Thế nhưng, cô nàng tóc bạch kim chỉ lắc đầu đi đến bàn làm việc của mình, mở cuốn sổ màu nâu đỏ dày cộp và chi chít ghi chú ra. Trước khi ghi nhiệm vụ của Lucy vào sổ, Mirajane hỏi lại:
_"Lucy-chan, em chắc chứ?".
_"Dạ...à vâng! Em ổn mà!". Cô đảo mắt nói.
_"Chị nghĩ rằng em nên rủ thêm ai đó để đi cùng! Em biết đấy, có thêm người cùng làm nó sẽ an toàn hơn!". Cô cố gắng thuyết phục lần nữa.
Mirajane thực sự rất lo lắng cho Lucy - người mà cô luôn coi như một đứa em gái đang một mực muốn đi làm nhiệm vụ một mình. Nhưng đáp lại nỗi lo lắng của cô vẫn là đôi mắt đó, Lucy mỉm cười trấn an:
_"Em xin lỗi, Mira-san! Em muốn tự làm nó bằng chính thực lực của bản thân. Với cả, em cũng muốn nhân cơ hội này để luyện tập và phát triển sức mạnh của mình!".
Mirajane thở dài, cắn răng ghi nhiệm vụ của Lucy vào sổ một cách miễn cưỡng. Cô nghĩ là mình nên tin tưởng Lucy lần này.
Ngay khi đóng dấu xong, cô chậm rãi đưa lại cho Lucy tờ uỷ thác.
Đón lấy tờ giấy, Lucy nở một nụ cười nhẹ, toan xoay người định đi thì Mirajane liền ôm chầm lấy cô, nhỏ nhẹ nói:
_"Cẩn thận đấy, Lucy! Và hãy về sớm nhé! Chị sẽ chiêu đãi em một cốc sữa chua thập cẩm mà em rất thích ăn!".
Lucy vùi mặt vào trong mái tóc bạch kim bồng bềnh của Mirajane và khẽ thì thầm: "Tất nhiên rồi, chị Mira...! Đó là một phần thưởng đáng hứa hẹn đấy! Em rất mong chờ đó!".
_"Ừm!". Mirajane gật đầu mỉm cười.
Buông Mirajane ra, cô siết chặt tờ giấy uỷ thác trong tay và bước ra khỏi hội với nhiều cảm xúc đan xen lẫn nhau.
Vui vẻ...phấn khích...và có chút gì đó...hụt hẫng...cô đơn.
Tuy vậy, cô vẫn cố gắng nặn ra một nụ cười tươi và vẫy tay chào Mirajane một cách tự nhiên nhất. Và hiển nhiên, Mirajane cũng vẫy tay chào lại cho đến khi bóng dáng của Lucy khuất dần sau những căn nhà ở cuối phố.
_"Bình an...Lucy...!!!". Cô lẩm bẩm nói nhỏ.



Sau vụ ẩu đả vừa rồi, Natsu đang đứng ở trung tâm hội quán với các thành viên vây xung quanh, háo hức nghe cậu kể về nhiệm vụ mới nhất vừa mới được hoàn thành. Tuy là một người vô cùng sôi nổi và vui vẻ nhưng đám đông này thực sự đang khiến cậu vô cùng khó chịu. Giữa biển người, Natsu cố hếch đôi mắt xếch của mình lên để tìm kiếm một cô gái có mái tóc vàng dài óng ả như màu nắng, khuôn mặt thanh tú cùng với nụ cười ngọt ngào trên môi.
Luce, cô bạn thân của cậu đâu rồi?!
Natsu khó khăn lắm mới thoát ra khỏi cái đám người đang chen chúc, xông ra chỗ Mirajane đang lau cốc: "Yo, Mira!".
_"Mừng trở về, Natsu!". Mirajane đặt chiếc cốc vào khay rồi hỏi thăm: "Nhiệm vụ thế nào?".
Natsu gãi đầu cười: "À, mọi chuyện đều ổn! Nếu không tính những căn nhà gần chỗ đó...!". Cậu nghiêng đầu: "Mà ai bảo họ lại xây gần đấy nhỉ!?".
_"Ồ, chị hiểu mà! Hôm qua Master cũng vừa nhận được những lá đơn kiến nghị...!". Cô nhún vai tỏ vẻ cảm thông: "Em muốn ăn gì không, Natsu?! Fire whiskey và mỳ cay chứ?".
_"Nah!". Natsu từ chối: "Em ăn trên đường về rồi! Luce đâu rồi chị?!".
Happy cũng giương đôi cánh trắng muốt bay tới sau khi hồi phục tinh thần, trên tay là một con cá tươi đã bị gặm mất cái đầu, lúng búng nói:
_"Aye! Tớ có mang quà về cho cậu ấy đay! Một con cá biển nhá!". Happy vui vẻ bảo: "Chắc chắn với con cá này, cậu ấy có thể làm vài cốc sữa chua vị cá đấy!". Cậu nghiêng đầu: "Cậu ấy thích sữa chua mà nhỉ?!".
_"Được đấy Happy!". Natsu cười đểu: "Và sau khi cậu ấy làm xong, chúng ta có thể lén ăn vụng một ít! Hehe!".
_"Aye!". Happy vẫy đuôi hưởng ứng.
Mirajane ho một tiếng: "Happy! Đúng là Lucy rất thích sữa chua...à, ừ! Cả cá nữa! Nhưng sữa chua vị cá thì...!".
Cô rùng mình lắc đầu khi tưởng tượng đến món ăn kinh dị đó. Và cô thề rằng nó sẽ không bao giờ có thể xuất hiện trên Menu của cô nếu Lucy không khoái nó.
Happy ỉu xìu nhìn chú cá trên tay rồi lẩm bẩm: "...Cá ngon mà!".
_"Luce vẫn chưa đến hội sao?". Natsu vừa nói vừa ngoái đầu nhìn ra cửa khi không thấy cô ở hội: "Hay chúng ta đến nhà cổ nhỉ, Happy?". Natsu quay ngoắt lại nói trong khi chú mèo lam đung đưa cái đuôi của mình và kêu lên hưởng ứng.
Mirajane thở dài một cái khi nhìn Natsu và Happy: "Em ấy đi rồi!".
_"Cái g-!? Cô ấy đi đâu cơ?". Natsu hỏi lại.
_"Lucy-chan, em ấy đi làm nhiệm vụ rồi!". Mirajane phũ phàng buông một câu.
Natsu trợn tròn mắt rồi chán nản gục xuống quầy bar. Cậu không nghĩ rằng Luce có thể đi làm nhiệm vụ cùng với ai khác mà không có cậu. Ừ thì, cô có thể đi làm nhiệm vụ cùng với người khác cũng giống như hồi tham dự kì thi thăng cấp lên S-class, cô đã tham gia cùng với Cana - bà chị sâu rượu có tiếng của hội nhưng điều đó cũng không khiến cậu bận tâm vì dù sao cậu cũng đã luôn có mặt ở đó và hình ảnh của cô lúc nào (gần như thôi vì thỉnh thoảng cậu phải đi kiếm mộ của bà Mavis hay là đi "tẩn" vài tên pháp sư của hội Grimorie Heart...) cũng ở trong tầm mắt của cậu. Chà, gần một tháng không gặp, cậu nhớ nụ cười và đôi mắt chocolate to tròn đó quá. Rồi bỗng dưng, cậu giật mình và tự hỏi:
"Thế quái nào mà một con rồng như cậu lại bắt đầu quan tâm đến đồng đội của mình một cách...thái quá như vậy?!".
Và chỉ sau khi đặt câu hỏi đấy ba giây, chàng Hoả Long tóc hồng của chúng ta đã...delete nó ra khỏi cái đầu của mình ngay lâph tức.
_"Ủa, sao mày lại ngồi đây? Tao tưởng mày đi tìm Lucy cơ mà!?". Gray tiến đến bên cạnh, cộc cằn hỏi trong khi chỉ mặc độc một cái quần xà lon.
Natsu không trả lời vì cậu đang chán. Nếu có thể trêu tức Gray bằng cách im lặng thì cậu sẽ vui vẻ làm cả đêm. Nhưng giờ thì cậu không có tâm trạng.
_"Lucy đi làm nhiệm vụ rồi!". Happy rầu rĩ đáp lời thay cho Natsu và bỗng dưng, cậu bạn Exceed khúc khích cười và nhắc khéo: "Gray...quần áo!".
_"Shit...!". Anh chàng băng chửi thề một tiếng rồi tặc lưỡi bảo: "Kệ đi!". Gray ngồi xuống đối diện với cậu, cười: "Sao thế...?".
Natsu: "..."
_"Nhớ nàng quá hử, kì nhông lửa?". Gray ngoác miệng chòng ghẹo.
_"Liên quan gì đến mày!". Natsu gắt lên, mặt đỏ hồng không biết vì cáu giận hay vì ngượng.
_"À há!". Gray nhún vai: "Dù sao thì cô ấy cũng cần phải giao tiếp với các thành viên khác nữa chứ. Chẳng lẽ mày cứ muốn suốt ngày bám dính lấy cổ à, đầu lửa cháy?".
_"Cổ đi rồi!". Natsu uể oải đáp một câu không ăn nhập: "Cô ấy còn không thèm rủ tao làm cùng!".
Gray bĩu môi: "Thông minh quá nhỉ? Thế lúc mày đi làm mấy cái nhiệm vụ vừa rồi thì mày có rủ cổ không?".
_"Ờ ha!". Natsu hơi ngẩng lên, khuôn mặt như vừa được Gray khai thông đầu óc. Nhưng cậu cố chống chế: "Mấy nhiệm vụ vừa rồi khá nguy hiểm, mày cũng biết mà. Cô ấy lại còn bị thương sau vụ đại hội nữa chứ! Tao mà rủ cổ đi, Erza và Levy không chém đầu tao mới là lạ!".
Rồi đột nhiên, Natsu trợn mắt, cậu đập bàn một cái khiến những chiếc cốc và chai lọ trên quầy rung lên và va chạm với nhau tạo nên những tiếng "leng keng" nhức óc. Trán Natsu hơi nổi gân xanh, cậu nhìn Gray bằng đôi mắt toé lửa và những ngón tay đang được bẻ răng rắc.
_"Mày gọi ai là kì nhông lửa hả, đồ cuồng cởi chuồng?!".
_"Mày vừa nói gì đó! Có giỏi thì nhắc lại xem nào, con rồng lửa thúi!". Động chạm đến biệt danh cấm kị, Gray nghiến răng gầm lên.
Và đương nhiên, chọc điên gray cũng là một trong những sở thích kì quặc của Natsu. Cậu nói với giọng thách thức: "Đồ cởi chuồng! Thằng bông tuyết ghẻ! Tên biến thái khoái lột...!".
Sau đó, Natsu được Gray đáp lễ bằng một cú móc hàm đau điếng: "Dạo này không cho mày ăn đấm nên mày ngứa đòn phải không?". Gray hằm hè.
_"Câu đấy phải để tao nói mới đúng!".
Thế là hai người họ lại lao vào một trận ẩu đả bụi bay tung toé, chân tay văng loạn xạ và chai lọ cùng với đồ đạc thì đổ vỡ loảng xoảng. Các thành viên còn lại đã không còn lạ lẫm gì với các cuộc ẩu đả của Natsu và Gray, thế nên chẳng mấy ai bận tâm đến những ngọn giáo băng và các tia lửa bắn ra từ phía đó cả. À, chỉ là hơi hơi không bận tâm thôi vì Wakaba đã ngất xỉu vì bị Natsu (nhỡ tay) chọc cả cái tẩu thuốc vào họng, Reedus đã rên lên khi giá vẽ của mình bị đánh trúng, Elfman thì cáu kỉnh khi chân của Natsu đạp thẳng mặt cậu vào tô súp nóng mà Kinana vừa bưng ra và Cana thì điên lên khi một ngọn giáo băng của Gray làm đổ vại bia của cô nàng.
Điều đó đã châm ngòi cho việc những kẻ "ngồi không cũng dính đạn" sử dụng ma thuật. Reedus thì vẽ một khẩu đại bác lên một bức tranh khác, Elfman đã chuyển hoá toàn bộ cơ thể mình thành quái vật bằng cách sử dụng "Beast Soul"(3) trong khi mặt vẫn còn dính súp, Cana thì giơ mấy lá bài đang phát sáng của mình lên để đe doạ...Còn Wakaba ư? Ông đã ngất từ đời nào rồi và được cha con nhà Conbolt (Macao và Romeo) đưa vào phòng y tế để tĩnh dưỡng rồi!
Ôi, người già ~!
Nhưng tất cả những điều này vẫn còn bình thường chán.
Tất cả mọi điều, trừ việc Natsu lỡ tung ra một quả cầu lửa và nó đã làm cháy 2mm ở phần đuôi tóc của Erza. Nhưng, Mirajane nghĩ rằng điều này vẫn còn có thể chấp nhận được. Điều cô đang lo ở đây chính là việc cái củi chỏ của Gray đã "hạ cánh" xuống đỉnh đầu của chị đại và khiến khuôn mặt cô đập thẳng vào chiếc bánh kem dâu ở trước mặt.
Thời gian như ngừng trôi.
Tất cả mọi người rùng mình ớn lạnh một cái trong khi Mirajane âm thầm cầu nguyện cho Natsu và Gray. Trước khi họ kịp nhận thức được bất cứ điều gì thì họ đã thấy Erza đã hoán phục sang Heaven's Wheel Armor(4) một cách nhanh chóng. Khuôn mặt cô nàng tối sầm lại.
_"LŨ NGỐC!". Erza gầm lên khiến một ít kem tươi ở trên mặt cô rớt xuống.
_"Không, không...! Bọn tôi...Natsu và tôi chỉ...!". Gray run rẩy ôm cứng lấy Natsu và cố gắng tìm cách bào chữa cho tội lỗi của mình.
_"Erza! Là thằng này đó!". Natsu phũ phàng đẩy hết trách nhiệm cho tên băng ghẻ và đang tìm cách lẩn đi.
Gray trợn mắt: Này, đầu lửa cháy! Đừng bán rẻ anh em thế chứ!
Natsu cũng quắc mắt đáp trả: Ai thèm làm anh em với mày. Chết một mình đi, bông tuyết ghẻ! Đừng có lôi tao vào!
Gray đá vào bắp chân của Natsu một phát: Thằng khốn, mày nhớ mặt tao đấy!
Natsu dẫm mạnh vào bàn chân của ai đó và di thật mạnh xuống sàn: Chẳng ai muốn nhớ đến cái bản mặt của mày đâu, thằng biến thái!
Gray (khóc): Ugh...!
Vụt! Phập!
Natsu và Gray đang lườm nhau cháy mặt thì Erza đã ném một thanh kiếm vào giữa hai người để dừng ngay cái cuộc đối thoại ngầm ở trên. Cô nàng gầm lên:
_"SAO MẤY NGƯỜI DÁM...!".
_"E...Erza!". Gray run rẩy gọi tên cô nàng.
Natsu cười khẩy nhìn Gray: "Mày chết chắc rồi!". Thế nhưng, Natsu chưa đắc ý được bao lâu thì...
_"TÓC CỦA TÔI...! BÁNH CỦA TÔI...!".
_"Oé...!". Natsu rên rỉ, Erza chưa đánh mà sao người cậu lại bắt đầu cảm thấy ê ẩm thế nhỉ?
Đôi mắt của Erza loé lên một tia sắc bén: "Chết đi!". Erza rống to.
Binh!
Bang!
Bộp!
_"Happy! Cứu...!". Natsu rống to gọi chú mèo khi Erza làm lệch sống mũi cậu.
Keng!
Rầm!
_"Gomen nasai ~!". Gray hét lên khi cô nàng bẻ ngược tay mình ra sau lưng.
...
Happy nhìn Natsu đang chịu đòn ở bên kia mà khẽ thở dài: "Tội nghiệp Natsu!".
Cana ôm vại bia của mình cười ha hả, vỗ vai Happy: "Đừng lo, Happy! Sức hai đứa nó bền bỉ lắm, ăn đòn quen rồi mà!".
_"Đúng vậy ha!". Mirajane gật đầu đồng tình.
Và sau 30 phút, Mirajane bưng ra một chiếc bánh kem dâu khác mới ra lò để an ủi cô nàng (thực ra là để cứu nguy cho Natsu và Gray thì có). Trong khi Natsu và Gray đang âm thầm cảm ơn Mirajane thì Erza đã ngồi xuống một chiếc ghế cạnh quầy bar tự lúc nào và đang nhâm nhi chiếc bánh kem béo ngậy cùng với quả dâu nhỏ xinh ở bên trên.
_"Mira, Lucy đâu rồi?". Ăn một miếng bánh kem dâu, Erza vui vẻ hỏi: "Tớ cần nhờ Cancer sửa tóc hộ!".
_"Tớ nghĩ lần này cậu phải ra tiệm rồi, Erza à!".
_"Tại sao?". Erza nhăn mặt: "Ra ngoài đắt lắm, chúng ta có Lucy mà!".
_"Lucy-chan đi làm nhiệm vụ rồi!".
_"Và cậu ấy không thèm rủ bọn tớ!". Happy tố cáo với Erza.
_"Vậy à!". Erza nhún vai rồi nhìn một lượt quanh hội: "Với ai thế? Levy hay là Juvia?". Erza hỏi thăm.
Mirajane lắc đầu, khuôn mặt xinh đẹp phảng phất nỗi buồn nhẹ: "Mm...Lucy-chan, em ấy đi làm nhiệm vụ một mình rồi!".
Natsu giật mình khi nghe câu nói đó của Mirajane. Cậu bật dậy như một cái lò xo rồi lao đến quầy bar:
_"Cái gì cơ? Một mình?!". Natsu hét to đến mức cả hội phải dừng lại để ngoái nhìn cậu bằng những ánh mắt khó hiểu.
Mirajane gật đầu khẳng định: "Ừm...ở Acalypha(5)!".
_"Chị để cô ấy đi một mình!". Giọng Natsu đầy vẻ trách móc.
Cậu không nghĩ rằng Mirajane lại có thể đồng ý cho Lucy đi làm nhiệm vụ một mình mà không có ai đi cùng. Ôi chúa ơi, cậu không biết những vết thương của cô (sau vụ mấy con rồng ý) đã khỏi chưa? Và lỡ như, cô ấy gặp nguy hiểm hay là bị thương thì sao? Ai sẽ giúp đỡ cô? Ai sẽ bảo vệ cho cô? Natsu lo lắng nghĩ.
Erza mím môi không nói gì mà chỉ lặng lẽ ăn bánh. Tuy cô cũng lo cho Lucy nhưng cô nghĩ là nhiệm vụ đấy chắc cũng khá là đơn giản nên Mirajane mới đồng ý cho Lucy đi chứ. Còn Gray thì vò mái tóc đen của mình, than thở:
_"Ôi trời! Cái cô ngốc này!".
_"Khỉ thật! Mira, cô ấy làm nhiệm vụ gì vậy?". Natsu bực bội hỏi.
Mirajane cúi xuống lấy quyển sổ ở dưới quầy bar, lật giở một lát rồi bảo: "Là bắt một tên triệu hồi sư!".
_"Ở Acalypha hở?". Natsu hỏi lại.
Ngay khi nhận được cái gật đầu từ Mirajane, Natsu quay sang gọi cậu bạn Exceed của mình: "Được rồi, đi Acalypha thôi, Happy!".
_"Aye sir!".
_"Thôi nào Natsu! Cậu không cần phải lo lắng cho Lucy-chan đâu!". Một cô gái có mái tóc ngắn màu bạch kim bước tới vỗ vai an ủi Natsu, khuôn mặt cô có vài nét hao hao giống với Mirajane.
_"Nhưng, Lisanna...!". Natsu ngập ngừng.
_"Đúng đấy, Dragneel-san! Hãy nghe lời của Strauss-san đi, cô ta không đáng để chúng ta quan tâm đâu!". Một chàng trai với mái tóc màu vàng đậm lên tiếng, khó chịu nói với mọi người.
_"Hikaru!". Lisanna gắt lên với anh chàng, thái độ không mấy hài lòng.
Thế nhưng, anh chàng tên Hikaru chỉ nhăn mặt lại, cau có nói: "Cô quên kính ngữ rồi đấy! Vả lại, hãy gọi tôi là Hongou đi. Chúng ta chưa thân nhau đến mức ấy đâu, cô em gái nhà Strauss ạ!".
_"Được, Hongou-san!". Lisanna hít sâu một hơi: "Tôi không có ý đó nên anh đừng có mà...!".
_"Thì sao? Tôi nói không đúng à?". Hikaru trừng mắt: "Cô ta chỉ đi đánh quái ở thị trấn Acalypha thôi mà. Yếu xìu mà cũng đòi làm nhiệm vụ!". Cậu ta cất giọng khinh khinh.
Hikaru định nói gì thêm thì chợt ngừng lại bởi thanh kiếm của Erza đang kề trên cổ cậu. Mặt Hikaru hơi đanh lại, thản nhiên nhìn khuôn mặt đang dần tối lại của cô gái tóc đỏ đối diện. Erza gằn giọng:
_"Cậu vừa nói gì về nakama(6) của nhóm tôi?".
Natsu trừng mắt, nghiến răng nhìn kẻ vừa nói xấu Lucy. Những đường gân trên bắp tay nổi lên, kèm theo đó là hai ngọn lửa cháy phừng phừng bao bọc quanh hai nắm đấm của cậu. Những người trong hội hơi ngạc nhiên nhìn Natsu bởi vì ánh mắt cậu như muốn ăn tươi nuốt sống Hikaru đến nơi rồi ấy. Nhưng mà, thật sự thì bây giờ cậu chỉ muốn "tẩn" cái tên tóc vàng đáng ghét kia một trận thôi. Còn "nuốt sống" hắn á, lửa còn ngon hơn nhiều.
Gray thì cất giọng đe doạ: "Có giỏi thì nhắc lại xem nào, tên kia".
Còn Happy thì giơ xương cá lên, ánh mắt toé lửa và chuẩn bị ném vào người Hikaru: "Dám nói xấu Lucy, tôi đánh chết cậu!".
Hikaru: "..."
Bầu không khí trong hội dần trở nên thật u ám khi Natsu, Gray, Erza và Happy bắt đầu lên cơn. Lisanna không muốn phá hỏng tinh thần đoàn kết của hội vừa không muốn làm to chuyện nên liền lên tiếng ngăn cản:
_"Natsu! Bình tĩnh đi, Hongou-san không có ý gì đâu!".
_"Đúng đấy, Gray! Erza, bỏ kiếm xuống đi! Cả cậu nữa, Happy, ừm...mau bỏ xương cá xuống!". Mirajane nhanh nhẹn phối hợp với Lisanna để ngăn chặn cơn bạo động.
_"Thôi nào mọi người!". Một cô gái có mái tóc đuôi ngựa hơi xoăn màu tím nhạt bước tới và khoác vai Hikaru: "Đó chỉ là ý kiến cá nhân của Hongou-san thôi mà! Xét cho cùng thì...". Cô gái đó đảo đảo đôi đồng tử màu cam, nhếch mép cười mỉa mai: "...tôi thấy cô ta cũng khá là...ừm...nói thế nào ta? Ồ, phải rồi! Yếu ớt!".
_"Mei...!". Lisanna khẽ rít tên cô nàng qua kẽ răng.
Mei cười khẩy nhìn Lisanna đang giận dữ một cái rồi kéo Hikaru ra khỏi quầy bar trong khi Natsu và Happy nhìn họ bằng đôi mắt toé lửa.
Ở một góc khuất của hội, Laxus đang dựa lưng vào góc tường, ánh mắt sâu thẳm, lạnh lẽo xoáy sâu vào hai con người một nam một nữ đang ngồi ở một cái bàn gần cửa hội. Hikaru thì nhàn nhã ngồi đọc một cuốn sách siêu dày (không biết lấy từ đâu ra) trong khi Mei thì lại cau có ngồi bên cạnh lẩm bẩm mấy câu gì đó về Lucy. Anh biết hai người không ưa Lucy và đồng thời Mei luôn nhạo báng cô. Chả bù cho cô em gái của Hikaru - Miruku, không thích nói chuyện với mọi người nhưng lại rất yêu quý Lucy. Tuy nhiên, anh có hơi thắc mắc...
Tại sao, Hikaru và Mei lại ghét Lucy vậy chứ?



Natsu chạy tới căn hộ của Lucy. Cậu thầm cầu mong là cô vẫn chưa đi. Nhưng khi đến nơi, đập vào mắt cậu chỉ còn lại một căn phòng lạnh lẽo không một bóng người.
"Khịt khịt!".
Natsu bật công tắc điện, cái mũi của cậu hếch lên trên, cố gắng lần theo mùi hương thanh mát và dịu nhẹ của Lucy còn vương lại trong không khí. Cậu hít một hơi thật sâu để cho mùi hương của cô lấp đầy trong phổi của mình. Vài giây sau đó, Natsu nghe thấy tiếng bước chân. Cậu quay sang nói với họ:
_"Mùi hương của cô ấy đang loãng dần trong không khí. Luce chắc đã rời khỏi đây được khoảng một, hai tiếng rồi!".
_"Trời ạ, cô ấy không biết tự lượng sức mình khi chọn nhiệm vụ sao?". Gray thở dài: "Có lẽ chúng ta nên trở về hội để chờ đợi tin tức của cổ vậy!".
_"Không! Tao sẽ đuổi theo Luce!". Natsu nói với giọng quả quyết: "Chúng ta đi, Happy!".
_"Aye!". Happy lên tiếng, giọng chú mèo khá là bồn chồn và lo lắng.
Erza và Gray gật đầu đồng tình. Ba người một mèo định lao ra ngoài thì thấy hai chị em nhà Strauss đứng án ngữ trước cửa ra vào. Mirajane lên tiếng ngăn cản:
_"Không cần đâu!".
_"Mira-nee!". Lisanna đứng ở đằng sau đưa cho cô một cái nhìn khó hiểu.
_"MIRA!". Natsu gầm lên: "Mau tránh ra!".
Mirajane cũng giận dữ to tiếng: "Chính vì mấy cái hành động phản ứng thái quá này của em mới khiến Hikaru và Mei coi thường Lucy-chan đấy! Em nghĩ là chị không lo lắng cho em ấy hay sao hả, Natsu!".
_"Mira!". Erza nhẹ nhàng gọi tên cô.
_"Tớ ổn!". Nhận thấy ánh mắt lo lắng của Erza, Mirajane hít sâu một hơi và nhìn thẳng vào mắt Natsu: "Hãy tin tưởng em! Đó là điều mà em ấy đã nói với chị trước khi đi!". Ánh mắt của cô trở nên nhẹ nhàng và giọng nói của cô trở nên dịu dàng hơn: "Đó là lí do chị để em ấy làm nhiệm vụ này! Em hiểu điều chị muốn nói chứ, Natsu!".
Những lời Mirajane nói khá là cảm động. Tuy nhiên, có một điều mà Mirajane đã lầm. Đó là cô đã quá đề cao sự thông minh của Natsu lúc này. Nhìn chàng Hoả Long ngơ ngác, hết gật đầu rồi lắc đầu. Cô nàng vỗ trán, đó có phải thứ gì cao siêu đâu cơ chứ!
Gray điên tiết, phang vào đầu Natsu một cái: "Thằng đần này, mày bị ngu à?!".
_"Tao hiểu...!". Cậu nhíu mày, không thèm gây gổ gì với Gray: "Nhưng...".
_"Tin tưởng em ấy đi Natsu! Chúng ta đều biết là em ấy rất mạnh mẽ mà!". Erza lên tiếng.
Natsu nhăn mặt suy nghĩ. Cậu biết là cô có thể tự chăm lo cho bản thân nhưng vẫn thấy lo lo thế nào ấy. Lỡ như cô bị cạn kiệt ma lực...Hay là bị thương...? Hay là bị kẻ địch cướp chìa khoá...?
Natsu vò đầu gầm rú lên.
Bất chợt, một bàn tay mềm mại đặt tay lên vai cậu. Natsu xoay người và bắt gặp Lisanna đang mỉm cười nhìn cậu. Đôi mắt xanh biếc như đại dương bao la của cô hơi cong lên, Lisanna nhẹ nhàng trấn an:
_"Đừng lo lắng, Natsu! Lucy cũng là một pháp sư của Fairy Tail đấy! Tin tưởng cô ấy đi!".
Natsu thở dài, cậu quyết định sẽ nghe theo lời mọi người và tin tưởng Luce. Nhưng cậu thề, khi nào Luce về đây, cậu sẽ mắng cho cô một trận vì cái tội...dám làm nhiệm vụ mà không rủ cậu à!!! Hứ...!!!
.
.
.

Chú thích:

1. Grand Magic Game (大魔闘演武 Dai Matō Enbu): Đại hội Ma Thuật được tổ chức mỗi năm một lần tại Crocus, thuộc vương quốc Fiore, bên trong Domus Flau. Bắt đầu tổ chức vào năm X791 (xuất hiện lần đầu trong chap 266 của manga và tập 156 của anime).
2. Exceed: (エクシード Ekushīdo): là một chủng tộc giống như con mèo tồn tại trong Edolas, 100 năm trước khi cốt truyện bắt đầu. Sau đó Mystogan đã đảo ngược Anima và hút toàn bộ Exceed đến Trái Đất.
3. Beast Soul (ビーストソウル/獣王の魂 Bīsuto Sōru): Linh Hồn Quái Vật.
4. Heaven's Wheel Armor (天輪 の鎧 Tenrin no Yoroi): Thiên Luân giáp.
5. Acalypha (アカリファ Akarifa): Một thị trấn thuộc vương quốc Fiore (xuất hiện trong chap 129 của manga và tập 51 của anime).
6. Nakama (仲間): Đồng đội.
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook [Fairy Tail] Brave Shine - Ánh Sáng Quả Cảm.