Chương 658: Sau khi ta thành khuê nữ của nam chính (16)
-
10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng
- Mặc Linh
- 1465 chữ
- 2022-02-23 03:29:05
Linh Quỳnh sai người điều tra về ân oán của Dung Tô Ngôn và Bạch Ngạn Phỉ, nhưng cuối cùng lại không có kết quả gì.
Ngay cả tin t8ức về Dung Tô Ngôn, nàng cũng không điều tra được bao nhiêu. Ngẫm lại, hình như vị cha hời kia của nàng cũng chẳng tra được cái gì, vì th3ế tâm trạng của Linh Quỳnh cũng bình thường trở lại.
Linh Quỳnh tò mò hỏi thêm một câu:
Vì sao trưởng lão Lạc Vân lại muốn tới buổi lễ Tế Nguyệt?
Trên mặt Lạc Vân hiện lên vẻ cô đơn:
Từ khi... Rất lâu rồi ta không đi cùng cung chủ tới đó. Lần này, ta nghe nói cùng chủ sẽ đích thân tới nên ta muốn...
– Hàm nhìn thấy Linh Quỳnh, chỗ bị đánh lần trước lại truyền tới cảm giác đau rát. Đáy mắt nàng ấy hiện lên một chút oán hận.
Chẳng qua vì Linh Quỳnh là thiếu chủ...
.
Mang theo một người không có tu vi, có phải hơi..
Lâm Tiên phong.
Linh Quỳnh buông đồ xuống, cười nói:
Trưởng lão Lạc Vân không hổ là người mà cha ta tín nhiệm, trong thời gian ngắn mà lại tìm được nhiều đồ như vậy.
Trưởng lão Lạc Vân miễn cưỡng nở nụ cười:
Thiếu chủ... Thể chuyện liên quan tới buổi lễ Tế Nguyệt...
Ta sẽ nói với cha ta.
Vậy thì phiên thiếu chủ rồi...
Linh Quỳnh chân thành đề nghị:
Ngươi có thể gào lớn hơn một chút.
Hàm kịp nhận ra đây là nơi nào, mặt trở nên tái hơn mấy phần. Vừa rồi nàng ta lớn tiếng như vậy, nhất định người trong điện cũng nghe thấy...
Nhưng phần lớn đều tìm được rồi, những thứ còn lại thực sự rất khó tìm.
Linh Quỳnh lật xem những cái tên mà trưởng lão Lạc Vân đã gạch. Có thể tìm được nhiều đồ trong thời gian ngắn như vậy, Lạc Vân đúng là có bản lĩnh.
Ở Hàm không tình nguyện, hành lễ một cách qua loa:
Bái kiến thiếu chủ.
Sau đó nàng ấy lập tức đứng thẳng người, trên mặt lộ rõ vẻ bất mãn.
Quân Quyết nhìn khuôn mặt tươi cười của con gái. Nếu lúc trước con gái hắn ta cũng quả quyết như thế này, có lẽ...
Linh Quỳnh đi ra khỏi điện, bóng lung lộ ra sự vui vẻ, bước đi như gió. Ngoài điện, nàng đụng phải hai người là Bạch Ngạn Phỉ và 0 Hàm.
Sư muội.
Bạch Ngạn Phí cũng nhắc nhở nàng ấy, ra hiệu cho Ở Hàm cúi đầu.
– Hàm hít sâu một hơi, hành lễ một lần nữa:
Bái kiến thiếu chủ.
Mỗi chữ đầu tràn ngập sự oán hận.
Linh Quỳnh bật cười:
Người ta tự dâng tới cửa rồi, ta không thu thì chẳng phải rất không lịch sự sao?
Phi Vũ:
...
A, tất nhiên rồi.
Linh Quỳnh gật đầu.
Không dẫn theo nhỡ hắn ta chạy mất thì sao?
Những chữ phía sau từ khi, đương nhiên là sau khi nữ chính qua đời. Trước mặt Linh Quỳnh, Lạc Vân không hề che giấu tâm tư của mình đối với Quân Quyết. Thậm chí nhiều khi bà ta còn lợi dụng năng để đạt được mục đích là gặp hắn ta.
Tuy nhiên Lạc Vân Cung mang tới cho Linh Quỳnh không ít thu nhập. Người lợi dụng ta, ta cũng có thể lợi dụng ngươi chứ sao. Cả hai cùng có lợi, cớ sao không làm
Con muốn tới buổi lễ Tế Nguyệt?
Quân Quyết nhìn con gái mình với ánh mắt kinh ngạc. Mấy năm gần đây, ngoài dùng tiền ra thì nếu không cần ra ngoài nàng nhất quyết sẽ không ra ngoài.
Sao đột nhiên bây giờ lại nghĩ thông suốt?
Quần Quyết khịt mũi một cái, đoán chừng vẫn nhớ mấy lần trước dẫn nàng ra ngoài. Lần nào Linh Quỳnh cũng làm một số chuyện vớ vẩn.
Lúc con nhóc này yên tĩnh thì có thể biến mất tại chỗ, nếu muốn nháo thì sẽ là một người rất giỏi gây chuyện thị phi. Nhưng... Vô Ưu lớn như vậy rồi, dẫn theo ra ngoài trải nghiệm một chút cũng tốt. Quân Quyết gật đầu đồng ý, Linh Quỳnh lại thuận thể nói minh là một cô gái nên ra bên ngoài không tiện. Vì thể đưa theo Lạc Vân sẽ tốt hơn, dễ dàng chăm sóc nàng.
Quân Quyết nhìn chằm chằm nàng mất mấy giây:
Con thích hắn ta như vậy à?
Linh Quỳnh cười cười:
Hắn ta khiến người ta thích.
Bà ta vừa đi, Phi Vũ lập tức lảm nhảm:
Thiếu chủ, ngài không thể bỏ qua cho trưởng lão Lạc Vân được sao? Lần nào bà ta cũng bị ngài lừa.
Nàng ấy cảm thấy đau lòng thay trưởng lão Lạc Vân. Nhiều năm qua, bà ta bị thiếu chủ lừa không biết bao nhiêu tiền rồi. Kết quả thì sao? Có tiến triển gì không? Câu trả lời là không.
Hơn nữa còn cố ý bắt sư huynh cũng bị phạt theo,
Nghĩ tới đây, ô Hàm càng tỏ ra oán hận Linh Quỳnh hơn, không nhịn được trưng nàng một cái, Linh Quỳnh vốn không muốn để ý tới nàng ấy, kết quả cái trừng mắt của ô Hàm đâm trúng tính tình nhỏ mọn của nàng. Linh Quỳnh lập tức bước về hướng kia.
Quân Quyết biết thân thể nàng yếu ớt nên cũng không phản đối. Thế là trưởng lão Lạc Vân cứ thể được bổ sung vào đội ngũ.
Con muốn dẫn cả thằng nhóc họ Dung kia theo nữa à?
Quân Quyết hỏi thêm một câu.
Cha, con gái lớn rồi, muốn ra ngoài xem thế giới một chút.
Quân Quyết hiểu khá rõ về con gái mình, hắn ta cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
Con có ý đồ gì?
Nàng ấy chẳng muốn nghe tới hai từ lịch sự này nữa. Phi Vũ suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:
Nhưng trưởng lão Lạc Vân Cung thật là... Thích ai không thích lại đi thích cũng chủ.
Cung chủ máu lạnh vô tình là điều mà ai ai cũng biết. Nhiều năm qua, ngoài thiếu chủ ra cung chủ chưa từng tỏ ra hòa nhã với bất cứ người con gái nào. Trưởng lão Lạc Vân sao lại không nghĩ thông, tự đưa mình tới cửa cho hai cha con nhà này liên hợp lại lừa.
Linh Quỳnh chẳng thèm quan tâm nợ đào hoa của người cha hời này:
Ta đi gặp cha ta đây. Các ngươi sắp xếp lại để chuẩn bị lên đường đi.
Chúng... Ta?
Phi Vũ chỉ vào bản thân, không hiểu chữ chúng ta này thể hiện ở chỗ nào.
Dung Tô Ngôn, hắn ta cũng phải đi theo
Bé cưng thì đương nhiên phải bỏ vào trong túi mới hợp.
Quân Quyết...
Nghĩ tới người đàn ông kia, đáy mắt 0 Hàm tràn ngập sự sợ hãi.
Linh Quỳnh khoanh tay, đưa vẻ ngang ngược càn quấy của diễn viên chính kịch lên tới cực hạn:
Ta cho phép người đứng dậy rồi à?
Đôi mắt đẹp của Ở Hàm trợn trừng.
Không Minh Phong không dạy quy củ cho ngươi à?
Linh Quỳnh nói tiếp.
Ngay cả lễ nghi đơn giản cũng không biết?
Tính tình – Hàm vốn bạo ngược nên không nhịn được:
Quân Vô Ưu, ngươi đừng có bới lông tìm vết!
Ta thật sự chỉ tùy ý đi xem một chút thôi.
Linh Quỳnh tỏ ra ngoan ngoãn.
Ta cam đoan sẽ không gây chuyện.
Dù sao... Tới lúc đó rồi nói cũng được.
Thế là thời gian sau đó, Li9nh Quỳnh càng thoải mái sai khiến Dung Tô Ngôn hơn. Trước khi buổi lễ Tế Nguyệt diễn ra nửa tháng, Trưởng lão Lạc Vân mất tích đã lâu na6y lại trở về. Bà ta mang những thứ mà Linh Quỳnh cần về, đến Tinh Nguyệt phong yêu cầu gặp nàng.
Thiếu chủ, thời gian quá gấp nên ta ch5ỉ có thể tìm được những thứ này thôi.
Trưởng lão Lạc Vân lộ ra vẻ mặt mệt mỏi, có thể thấy bà ta bôn ba rất vất vả.
Thế nào? Nhìn thấy ta mà quên cả quy củ rồi à?
Bài kiến thiếu chủ.
Bạch Ngạn Phỉ vội vàng kéo – Hàm hành lễ.
Linh Quỳnh ngoắc một đệ tử ở Lâm Tiên phong tới:
Có vẻ Ở Hàm không biết quy củ, để nàng ta ở đây học tập. Nếu không làm tới lần thứ một trăm thì không cho phép nàng ta rời khỏi đây, hiểu chưa?
Đệ tử kia cung kính đáp:
Vâng thưa thiểu chủ.
Nàng đảo mắt nhìn về phía Bạch Ngạn Phỉ đang định nói chuyện. Nếu ngươi muốn biện hộ cho nàng ta thì có thể cùng ô Hàm học quy củ một lần nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.