Chương 323: Tin tưởng
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1741 chữ
- 2022-02-04 05:53:58
Vì, cuối cùng hắn cũng đã nhớ lại, hắn chỉ là một phân thân.
Là hắn, đã truy sát Tô Lâm An nhiều năm đến vậy.
Ngày trước khi ở trong điện Thông Linh, Tiểu Thiền đã biết, nàng vốn chính là sinh linh của thượng giới, chỉ là từ trước đến nay nàng chưa từng muốn quay về nơi ấy.
Ca ca ở đâu thì nàng ở đó.
Tô Lâm An muốn nói gì đó, nhưng ánh sáng xanh đã đầy ắp cả biển ý thức của nàng.
Trước mắt nàng là một vùng sáng rực giao hòa giữa ánh sáng vàng kim và xanh lục, như một tấm lưới lớn hoàn toàn bao phủ lấy nàng.
Chẳng phải nàng bị móc mắt rồi hay sao, sao vẫn nhìn thấy được? Mục Cẩm Vân đâu? Không thấy Mục Cẩm Vân, nhưng Tiểu Thiền bỗng nhiên bước tới.
Vốn nàng khó có thể duy trì được hình người, nhưng giờ lại đang mang thân thể con người, bước đến phía trước Tô Lâm An với vẻ mặt cứng đờ.
Hắn vẫn yêu nàng như đã từng.
Một khi khoét cổ Phệ Tâm ra, tình cảm mà hắn dành cho nàng sẽ chỉ còn là chấp niệm.
Khi ca ca chết, đã giải trừ khế ước với ta.
Tiểu Thiền nhìn Tô Lâm An, gằn từng chữ.
Tiểu Thiền là linh thú của Mục Cẩm Vân, thật ra họ có liên hệ tinh thần.
Chỉ là nguyên thần của Mục Cẩm Vân quá mạnh, Tiểu Thiển không thể nhòm ngó được suy nghĩ thật sự của hắn.
Nhưng khi ý thức của hắn suy yếu, Tiểu Thiền cũng có thể cảm nhận được vài ý nghĩ của hắn.
Vốn tưởng rằng trong mắt hắn, tất cả mọi người trong thiên hạ đều chẳng khác gì so với linh thú.
Nhưng chẳng ngờ, lại có một ngoại lệ xuất hiện.
Ảnh hưởng của khí huyết Thiên Ma trong người hắn vẫn chưa tiêu tan hẳn, cho nên, hắn đã không thể chịu được nữa rồi.
Dùng cơ thể này làm lồng giam, nhốt lấy cổ Phệ Tâm.
Cho nên, cuối cùng nàng cũng hiểu được một vài điều.
Ít nhất thì, nàng đã biết được điều quan trọng nhất.
Nàng không thể phát ra bất cứ âm thanh nào, cũng không có nổi chút sức lực.
Nhưng nàng biết, đây là sức mạnh mà ẩn Công Đức cho nàng.
Hắn không muốn thành ra như vậy.
Hắn không muốn làm phân thân của ai hết.
Cuối cùng, hắn vẫn sẽ trở về trong cơ thể Khương Chỉ Khanh hay sao? Vào khoảnh khắc này, Mục Cẩm Vân dùng hết chút sức mạnh thần hồn cuối cùng, truyền âm nói:
Đừng tin.
Giọng nói của hắn chợt im bặt.
Trừ một miếng Tiên Sứ Lệnh bỗng nhiên rơi xuống, bị Khoa Đầu Hỏa cuốn ra ngoài ngay tức khắc, Mục Cẩm Vân chẳng để lại bất cứ thứ gì, đến ngay cả thanh kiếm gãy mà hắn trói Tô Lâm An bên trên cũng vỡ vụn hoàn toàn.
Vừa đỡ được nàng thì gã đã biết, thọ nguyên của nàng đã hết, không còn sức sống.
Cũng vào đúng lúc này, phía bên có một tiếng quát vang lên,
Con mẹ nó! Mục Cẩm Vân lại dám lấy kiếm chém ta! Lông vũ của ông đây! Tiểu Thiền...
Trong mắt hắn, hắn là một người độc lập, có tình cảm yêu hận của riêng mình.
Thế nhưng nếu không loại trừ cổ Phệ Tâm, hắn sẽ không thể khống chế nổi bản thân, hắn sẽ giết Tô Lâm An.
Xích Ngân Tiêu lảo đảo giãy giụa đứng dậy, sau đó nhận ra lông của mình đã bị gọt mất một mảng.
Ký ức của nó vốn mờ mịt u mê, thiếu sót không ít.
Một kiếm của hắn ta có thể nghiền chết Độ Kiếp kỳ, khi ra tay chưa từng có người sống.
Hắn rất sợ, sợ rằng Nam Ly Nguyệt cũng biến thành một bức tượng bằng, sau đó bị đập vỡ chia năm xẻ bảy.
Nhưng đợi khi hắn qua đó, hắn nhận ra Nam Ly Nguyệt vẫn còn sống, tuy rằng trông bị thương rất nặng, nhưng những vết thương trên nhục thân này là nhanh khỏi nhất.
Hắn vội vàng lấy đan dược ra đút cho Nam Ly Nguyệt.
Nhưng giọt tinh huyết trong tim kia lại không quay 9về thương giới, mà bị nhấn chìm trong biển máu tình ở Thập Vạn Đại Sơn.
Ngày ngày trôi qua, hết năm này qua năm khác.
Ca ca yêu người phụ nữ này, vì nàng ta mà chết.
Người mà ca ca thích, thường thì nàng cũng rất thích.
H6ắn ngưng tụ lại từ nơi tràn ngập sát khí ấy, có được một cơ thể, nhưng cũng mất đi ký ức.
Sinh ra từ trong máu tanh và tử khí. 5
Sau khi được đệ tử của Vạn Tượng Tống mang đi, hắn đã chủ động kỷ khế ước với cổ Phệ Tâm khiến mình mạnh mẽ, đồng thời giết sạch những đứa trẻ khác.
Mà sau khi trốn ra ngoài, rõ ràng sư phụ và đồng môn đối xử với hắn tốt đến vậy, hắn vẫn chẳng màng đến sự sống chết của họ.
Ánh sáng xanh lục tràn ngập biển ý thức khô cằn của nàng, chỉ trong nháy mắt đã khiến biển ý thức của nàng trở nên mênh mông lai láng.
Sắp đổi cơ thể rồi! Tô Lâm An mở mắt, khuôn mặt đầy vẻ mờ mịt.
Những người còn lại ở châu Vân Lại này, nàng có thể đưa cả đi.
Ý thức của Mục Cẩm Vân càng lúc càng mơ hồ.
Hắn có thể cảm nhận được, mình đã bị thiên hỏa của Tô Lâm An thiêu đốt cùng với cổ Phệ Tâm, trở thành tro bụi.
Tro bụi đó như ngưng kết thành một bàn tay giữa không trung, khẽ khàng vuốt lên gò má của Tô Lâm An.
Nàng hận Tô Lâm An!
Lần này, ta không giết ngươi.
Đôi mắt Tiểu Thiền đỏ ửng, như vừa mới khóc.
Trên khuôn mặt nàng không còn vẻ ngây thơ vui tươi như trước nữa, mà thờ ơ đứng nguyên tại chỗ, lạnh lùng nói:
Nếu như còn có cơ hội gặp lại, ta sẽ giết ngươi, báo thù cho ca ca.
Nói xong, Tiểu Thiền đi thẳng vào lối đi ở Kiến Mộc.
Thấy thương thể nàng đã ổn hơn, hắn mới đỡ nàng dậy, vội vàng gọi:
Nguyệt Nguyệt, nàng thấy thế nào?
Nam Ly Nguyệt miễn cưỡng đáp:
Ta không sao.
Nàng khó nhọc ngẩng đầu:
An An.
Vừa khéo nhìn thấy cơ thể của Tô Lâm An rơi từ cao xuống, được Trảm Nhất Đạo đón lấy.
Sao rồi?
Trảm Nhất Đao lắc đầu, vẻ mặt đầy đau đớn.
Hắn có cách để cứu được sư phụ, nhưng hắn không ra tay.
Còn những đồng môn kia thì đã sớm bị hắn quẳng ra khỏi đầu, trước giờ chưa từng tới thăm hỏi lấy một câu, chẳng khác gì người dưng nước lã.
Sau khi nuốt mấy giọt tinh huyết kia, tuy rằng hắn có thể mạnh mẽ trong một thời gian ngắn, nhưng lại không có đủ thời gian để luyện hóa chúng.
Trong tinh huyết có chứa chấp niệm cực lớn của những người khác, nếu như không luyện hóa thật kỹ, hắn sẽ càng lúc càng trở nên điên cuồng, không khống chế nổi bản thân.
Khi giải quyết xong tu sĩ thượng giới, hắn cũng là kẻ ác đứng đầu hạ giới.
Hắn biết chỗ Tổ Lâm An có nhà tổ của Nam Ly gia, có thể đưa một nhóm người chạy trốn khỏi châu Vân Lai.
Sinh ra để làm điều ác.
Cho nên hắn không có tình cảm.
Nàng không quay đầu lại, thân hình chợt lóe, biến mất ở con đường nối liền thượng và hạ giới.
Nàng...
Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt..
Nam Ly Nguyệt bị kiểm khí của Mục Cẩm Vân đả thương, rơi thẳng từ trên cao xuống, khi chạm đất còn nôn ra vài ngụm máu.
Khương Chỉ8 Khanh mà Tô Lâm An hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, thật ra chính là hắn.
Một chưởng từ thượng giới kia, tiêu diệt ngàn vạn3 sinh linh trong Thập Vạn Đại Sơn, cũng nghiên hắn hoàn toàn thành bụi đất.
Ngọn lửa của nó bỗng cảm nhận được một lực kéo khổng lồ, tiếp sau đó bị kéo lại vào trong biển ý thức của Tô Lâm An, đắm chìm trong một vùng ánh sáng xanh lục.
Chiếc lá đung đưa như sắp rụng kia cuối cùng cũng đã rời cành.
Cho nên, hắn đã giết rất nhiều người, cũng để lại một vài người.
Nàng không cần phải trở thành kẻ ác nữa.
Nó chỉ nhớ là phải canh giữ Lượng Kiểm Sơn, sau khi được đưa tới đây cũng chỉ biết đi theo huynh đệ Trữ gia để ăn thịt, không quá chú tâm đến những chuyện khác.
Lúc này bị gọt sạch lông vũ, Xích Ngân Tiêu cũng bất chấp nỗi sợ hãi đối với Mục Cẩm Vân, cũng từ đó mà nhớ ra rất nhiều chuyện.
Cơ thể của nàng không còn gì để dựa vào, rơi thẳng xuống.
Khoa Đầu Hỏa vốn định đỡ lấy nàng, nào ngờ...
Thế nhưng, Tiểu Thiền chợt nhận ra, nàng không thể nào thích nổi Tô Lâm An này nữa.
Nàng ta đã hại chết ca ca.
Sau đó, bị gió thổi tan, nhạt nhòa như khói.
Nhưng ý thức của hắn cũng chưa tiêu tan hoàn toàn, mà tràn vào một đốm sáng đỏ.
Lúc này nàng chỉ cần tiếp nhận nó là được.
Sau đó, Tô Lâm An cảm thấy trời đất rung chuyển một hồi, nguyên thần bị cưỡng chế rút ra khỏi nhục thân, lại chui vào một không gian kín mít tối tăm.
Cơ thể nàng mềm nhũn không có chút sức lực nào, xương cốt cũng đã bị gãy mất vài cái.
Lòng Liễu Loạn Ngữ vốn đã như tro tàn, bởi hắn biết rõ Mục Cẩm Vân mạnh đến mức nào.
Bởi vậy nó giương mỏ chửi bới loạn xạ.
Lúc ngươi còn non trẻ là ông đây che chở cho ngươi, giờ lông cánh cứng cáp rồi lại đi chém lông của ta?
Mục Cẩm Vân ngươi là đồ khốn nạn vong ân phụ nghĩa!
Tiểu Thiền muội ra đây phân xử thử xem, rốt cuộc là muội đứng về phía đại ca hay đứng về phía tên khốn nạn đó?
Nó gào hồi lâu mà vẫn không thấy Mục Cẩm Vân và Tiểu Thiền đâu, cuối cùng mới hỏi:
Người đâu rồi?
Không ai biết đáp án.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.