Chương 445: Trời sinh một cặp
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 2212 chữ
- 2022-02-06 09:54:11
Kiểu dáng giáp sắt trên người nàng không giống với những khác thuộc thành Kim Đồng, đó là loại giáp da rất mỏng, ôm sát dáng người u8yển chuyển, quyến rũ của nàng.
Nói đến thì, da của nàng quá trắng, vóc dáng cực kỳ nhỏ bé, đứng giữa những nữ võ giả thì ho3àn toàn không được coi là ưa nhìn.
Rõ ràng gã đã nhắc nhở nàng, nàng lại vẫn tiến về phía đó.
Nếu đã như vậy thì đừng trách gã chạy trốn một mình.
Đó là chết! Tim của Tùng Trúc Kiểm đập thình thịch giống như muốn vọt ra ngoài.
Mặc dù trùng Huyết Duyên trong suốt không màu là trùng vương, thế nhưng con trùng vương kia nhỏ xíu như thế, nhìn có vẻ là ấu trùng, vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
Ông nội không nói tiếp...
Nhưng gã biết nếu gặp phải trùng vương thì chỉ có một kết cục.
Hồ Giới! Nhưng nếu là hồ Giới thì nhất định sẽ có gió mạnh, sao có thể phẳng lặng thế này được chứ! Tiên Sứ Lệnh nóng rực, tia sáng phát ra chiếu thẳng xuống con sông, giống như đang chỉ dẫn nàng qua đó.
Tô Lâm An chỉ do dự trong chốc lát rồi cất bước đi về phía con sông ngầm.
Gã nên chạy trước! Tùng Trúc Kiếm rơi vào tình huống rất khó lựa chọn.
Gã nắm chặt linh mộc bảo vệ trong tay.
Ông nội nói, gặp trùng Huyết Duyền cao cấp thì đừng có tiếc rẻ gì hết, kích hoạt toàn bộ pháp bảo trên người, đốt cả linh mộc bảo vệ trên người sau đó chạy trốn.
Như thế có lẽ sẽ có một con đường sống.
Sắc mắt gã tái nhợt, nhìn chằm chằm vào bầy dơi trên đầu với vẻ mặt thận trọng.
Gã không nói tiếng nào mà đưa tay ra dấu với Tô Lâm An.
Thấy những điểm đỏ trên đầu càng lúc càng nhiều, Tùng Trúc Kiếm không nhịn được nữa mà lặn thẳng xuống nước.
Lúc gã lặn xuống đương nhiên sẽ phát ra tiếng, tức khắc khiến khá nhiều con dơi bị kinh động.
Gã chỉ cần chạy trước người khác thì sẽ có cơ hội nghỉ lấy sức, bởi vì trùng Huyết Duyên ký sinh xong thì sẽ không lập tức chọn
con mồi
tiếp theo.
Nếu như gặp phải trùng vương...
Tiếc là cho dù pháp bảo đã được kích hoạt, cả người gã được một lớp băng bao phủ nhưng vẫn có không ít ánh đao kia chém xuyên qua lớp phòng ngự của gã.
Máu tươi chảy ra ồ ạt từ miệng vết thương, nhuộm đỏ cả một vùng nước sông.
Tô Lâm An không hề do dự mà nhảy xuống nước.
Lúc nhảy xuống, tay nàng còn nắm chặt một hình nhân thế mạng.
Cuối cùng gã cắn răng, thốt ra:
Là trùng vương.
Gã không biết tại sao bản thân lại nói ra, nhưng đã nói rồi thì có hối hận cũng chẳng có tác dụng gì.
Gã chỉ có thể nói một cách dè dặt:
Nhân lúc nó chưa chuyển động, mau chạy.
Đàn dơi dồn dập đánh xuống mặt nước.
Sức mạnh khi chúng vỗ cánh giống như từng nhát dao bổ thẳng về phía sông ngầm khiến mặt sống yên tĩnh bị chia năm xẻ bảy.
lông.
Gã nhìn một cái đã nhận ra, đó là trùng Huyết Duyên! Trùng Huyết Duyền bình thường có màu đen, màu sắc cũng sẽ thay đổi theo cấp bậc, trùng Huyết Duyên cao cấp có màu đỏ.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Lâm An hơi căng thẳng, đột nhiên nàng có cảm giác, chuyển vào bí cảnh này sẽ càng hung hiểm hơn.
Tùng Trúc Kiểm đứng trước Tô Lâm An.
May mà mặt gã xồm xoàm râu ria, hắn là không bị phát hiện ra sự khác thường? Lúc này Tô Lâm An cũng không để ý tới ánh nhìn của Tùng Trúc Kiếm, nàng dựa theo sự chỉ dẫn của tia sáng từ Tiên Sứ Lệnh, nhìn về một chỗ nào đó trên mặt của con sông ngầm.
Con sông ngầm đó xuất hiện rất đột ngột, mặt sông phẳng lặng, mới đầu nhìn thì có vẻ nước sông không hề chảy nhưng lại khiến người ta cảm nhận được một hơi thở quen thuộc, giống như là...
Ngay lúc gã định xoay người đổi hướng thì lại cảm thấy hai chân mình như bị chôn cứng.
Gã thấy Tô Lâm An xoay đầu lại hỏi:
Lại có gì bất thường sao?
Tùng Trúc Kiếm há miệng, trong nháy mắt ấy có đủ loại suy nghĩ lóe lên trong đầu gã.
Nàng đã từng gặp trùng Huyết Duyên, trước khi tới đây cũng có hiểu biết rất sâu sắc về chúng, nhưng nàng chưa từng nhìn thấy con trùng Huyết Duyên giống thế này.
Huống hồ nàng chưa từng nghe nói trùng Huyết Duyên còn có trùng vương.
Việc Tùng Trúc Kiểm bị thương càng chứng minh suy đoán của nàng.
Nàng tiếp tục lặn xuống, nhanh chóng bơi vượt qua Tùng Trúc Kiểm.
Nhìn qua nó cực kỳ yếu ớt, gần như không cảm nhận được hơi thở sinh mệnh của nó.
Việc thấy sâu trong nước sông cũng chẳng có gì kỳ lạ, có điều nàng không nghĩ tới nó lại là trùng vương của đám trùng Huyết Duyên.
Vậy mà bây giờ thực lực mà con dơi này thể hiện ra đã vượt quá sức tưởng tượng.
Phía trước, trên người Tùng Trúc Kiếm hiện lên ánh sáng trắng, đó là dấu hiệu khi pháp bảo của gã phát huy tác dụng.
Tiên Sứ Lệnh bay luôn ra khỏi ngực nàng, thoát khỏi dây đeo rồi rơi xuống con sâu nhỏ, giống như một cái lá mỏng manh bao phủ trọn con sâu nhỏ, đắp cho nó một lớp chăn.
Ngay sau đó Tiên Sứ Lệnh bốc hơi không còn tăm tích.
Nhưng lúc này Tùng Trúc Kiềm cảm thấy mắt thẩm mỹ của bản thân hơi sai sai, nhìn nàng lạ9i thấy khá vừa mắt.
Nhìn kỹ hơn thì, mặc dù nàng trông thấp bé, yếu ớt nhưng ngực lại khá đầy đặn, được lớp áo giáp bó chặt6 lấy trông như hai ngọn núi cao ngất.
Thần thức của nàng hoàn toàn không thể nắm bắt được nó, chỉ là phản ứng tránh né theo bản năng khi cảm nhận được uy hiếp.
Thực lực của con dơi này...
Đương nhiên, điều kỳ quái nhất chính là ngực nàng đang phát sáng.
Ánh sáng ấy chiếu xuyên qua lớp quần áo khiến gã không tự chủ mà nhìn về chỗ đó, nhìn rồi mặt lại đỏ lên một cách khó hiểu.
Tô Lâm An cũng chú ý tới con sâu nhỏ trong lòng sông kia.
Trắng, trong suốt, quanh thân có rất nhiều vết nứt giống như đã bị nghiền nát rồi ghép lại một cách tỉ mỉ.
Đợi tới khi lùi đủ xa, Tùng Trúc Kiếm mới nín thở xoay người bỏ chạy, chớp mắt đã biến mất khỏi đáy sông.
Mà lúc này Tô Lâm An đã đưa tay ra, nhẹ nhàng cầm lấy con sâu kia trong lòng bàn tay.
Gã há miệng dùng khẩu hình nói từng từ một:
Đừng phát ra tiếng!
Dơi cực kỳ nhạy cảm với âm thanh, tuyệt đối không được phát ra tiếng động! Gã nhìn chằm chằm vào tay Tô Lâm An, sợ chiếc chuông trên tay nàng tiếp tục rung lên.
Nếu như thế thì cả bầy dơi sẽ bị kinh động, e là bọn họ lành ít dữ nhiều.
Trong lúc lộn nhào trên không trung, chiếc chuông trên tay rung lên, phát ra tiếng leng keng.
Bum!
Eo nàng vô cùng nhỏ, dường như có thể bẻ gãy một cách nhẹ nhàng.
Rõ ràng lúc 5trước gã chỉ thích phụ nữ cao lớn, mạnh mẽ, tại sao lúc này đây khi nhìn thấy đường cong ẩn hiện đó lại cảm thấy hơi hoa mắt chứ?
Tùng Trúc Kiểm lại chỉ vào mặt sống, ý bảo Tô Lâm An bước xuống.
So với cái động đầy dơi thì gã cảm thấy con sông ngầm này an toàn hơn nhiều.
Nàng từ từ tới gần, Tiên Sứ Lệnh càng nóng rực, ánh đỏ chợt lóe giống như tim đập.
Ngươi ngươi ngươi.
Sau lưng nàng, Tùng Trúc Kiếm vô cùng hoang mang.
Có điều nàng vừa mới nhấc chân thì da đầu bỗng căng ra, con ngươi co lại, trong lòng thình lình có dự cảm không hay.
Nàng đột ngột nghiêng đầu sang phải, cả người ngả về đằng sau, một tay chống xuống đất rồi lộn ngược một vòng.
Mà đến khi Tiên Sứ Lệnh biến mất hoàn toàn, trong đầu Tổ Lâm An mới lóe lên một suy nghĩ...
Chẳng lẽ con sâu này chính là Mục Cẩm Vân?
Nếu không thì giải thích việc Tiên Sứ Lệnh biến mất thể nào đây? Điều này chứng tỏ nó đã quay trở về bên chủ nhân.
Tùng Trúc Kiểm nhịn đau không lên tiếng, bơi sát phía sau Tô Lâm An.
Cho tới khi chân đạp phải lớp bùn dưới đáy sông rồi gã mới nói:
May là đám dơi kia không thể xuống nước.
Sau khi uống một viên đan dược chữa thương, Tùng Trúc Kiểm tiếp tục nói:
Ta cảm thấy con sông này cũng âm trầm lắm.
Chắc chắn không thể quay lại bên động dơi kia, bây giờ chúng ta chỉ có thể tiến về phía trước? Nhưng trên bản đồ không có con sông ngầm này, hiện giờ chúng ta đang ở đâu cũng không rõ.
Tùng Trúc Kiểm đang nói thì thấy người phía trước bất ngờ tăng tốc, gã vội vàng ngậm miệng đuổi theo.
Còn có một loại trùng Huyết Duyền trong suốt không màu, là trùng vương trời sinh! Tùng Trúc Kiểm là cháu trai ruột của thành chủ, mặc dù có tham gia thí luyện nhưng vì trực giác nhạy bén với nguy hiểm nên gã luôn có thể tránh trước khỏi nguy hiểm, vì thế ngay cả võ giả sa đọa gã còn ít khi gặp chứ đừng nói đến trùng Huyết Duyên.
Từ lúc sinh ra tới nay, gã còn chưa từng thấy trùng Huyết Duyên cao cấp bao giờ.
Chỗ nàng vừa đứng tức khắc nổ tung, tạo thành một cái hố sâu hoắm, hơn nữa trong hổ còn có vài vết nứt giống như bị móng vuốt sắc bén cào ra.
Là do đám dơi ở phía trên đầu! Chúng đã bắt đầu thức tỉnh! Giờ phút này, trông thì có vẻ những con dơi trên đỉnh đầu họ đều đứng im bất động, nhưng trên thực tế Tô Lâm An biết có một con dơi trong đó đã phát động tấn công.
Đến khi Tổ Lâm An hoàn hồn lại, nàng phát hiện ra, phản ứng của Tùng Trúc Kiểm còn nhanh hơn nàng.
Lúc này gã đã ngồi xổm ở ven con sông ngầm, hai chân giẫm xuống nước.
Trên vỏ của nó còn đầy vết nứt, có lẽ, có lẽ gã con đường thoát.
Chỉ cần chạy nhanh hơn Tô Tô, có phải, có phải gã có thể có một cơ hội sống không? Có nên nhắc nhở nàng không? Hay là...
Nghĩ như thế, cuối cùng Tùng Trúc Kiểm cũng gian nan nhấc được chân lên.
Gã không dám gây ra động tĩnh quá lớn, cứ thể chậm rãi lùi từng bước về phía sau.
Chẳng lẽ vượt cả cảnh giới Thuần Huyết? Nhưng mà bí cảnh hồ Thiên có hạn chế cấp bậc tu vi, trừ phi...
Trừ phi trận pháp hạn chế tu vi đó đã bị nới lỏng! Chẳng lẽ cơn động đất ban nãy đã phá hỏng trận pháp hạn chế vốn có? Bố cục của bí cảnh đã xảy ra thay đổi!
Mấu chốt là lúc này, ánh sáng của Tiên Sứ Lệnh đang chiếu thẳng vào người con trùng Huyết Duyên đó.
Chính vì thế, không những nàng không có cảm giác sợ hãi với con trùng kia, mà ngược lại còn cảm thấy quen thuộc một cách khó hiểu.
Sau khi đánh hụt đòn đó, nó đã quay trở về đỉnh động, núp giữa bầy dơi.
Tốc độ của nó cực nhanh, sức mạnh cũng vô cùng mạnh mẽ.
Có điều chưa được bao xa cả người gã run lên, quát lớn:
Đừng đi!
Trong nước sông ở phía trước mặt có một đốm trắng trong suốt! Rõ ràng nó chỉ lớn chưa bằng cái móng tay nhưng lại khiến cả người gã rét lạnh, rợn hết cả tóc gáy.
Ngay cả đám râu trên mặt gã cũng dựng đứng lên giống như xù
Hình nhân thế mạng trong tay nàng đã nứt toác, cũng có ánh đao chém trúng người nàng, tuy không thể khiến nàng bị trầy da nhưng vẫn khiến nàng thấy đau nhức, có lẽ đã bị chém ra khá nhiều dấu đỏ.
Nếu không có hình nhân thế mạng ngăn cản phần lớn các đòn tấn công, chưa biết chừng nàng đã bị thương!
Cơ thể mình đồng da sắt này của nàng cũng bị thương, điều này chứng minh suy đoán lúc trước của nàng không hề sai.
Trận pháp bị thay đổi khiến tu vi của những sinh linh vốn có trong đầy mạnh lên! Phải biết rằng, dựa vào tư liệu lúc trước, tuy trong lòng đất có bầy dơi nhưng thực lực của chúng đều không mạnh, cùng lắm chỉ là Thuần Huyết sơ kỳ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.