Chương 494: Không tin
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1597 chữ
- 2022-02-06 09:55:51
Nhưng không bao lâu sau, từ trong không khí bỗng có bọt nước lan tràn, chẳng mấy chốc, đồng bằng đã thành biển khơi, Kim loại đủ màu bị hút và8o với nhau, tạo nên những khối hình người xiêu vẹo, cầm đủ mọi thứ vũ khí lắc lư đi giữa đất trời, thỉnh thoảng lại đập một chùy xuống, phá h3ủy tất cả mọi thứ xung quanh.
Còn có vô vàn thực vật kỳ lạ mà nàng chưa bao giờ thấy ở bên ngoài, chạy loăng quăng khắp nơi, cứ như c9húng chẳng cần phải cắm rễ vào đất để hấp thụ chất dinh dưỡng vậy.
Tuy là ta cũng thích ăn hoa Lưỡng Sinh, nhưng đó là sau khi vòng tuần hoàn ngũ hành của ta được xây dựng ổn thỏa.
Sơn Thu Đường có hơi tiếc nuối nói:
Ta dùng linh vật cấp trung dựng nên tuần hoàn ngũ hành, chỉ trung cấp mà đã có thể đột phá cảnh giới Hoàng Huyết trong vòng mấy chục năm ngắn ngủi, nếu như là cao cấp thì...
Hắn ngừng lại, lắc đầu nói:
Mà thôi, nghĩ không ra nổi.
Nếu như cấp bậc càng cao, tu vi tăng lên sẽ càng nhanh.
Đại tế ti đưa người vào Loạn vực, đã bao giờ nghĩ đến chuyện tìm cho họ tinh mị ngũ hành cao cấp để tạo nền móng vững chắc hay chưa?
Tô Lâm An tiện miệng hỏi một câu, chẳng ngờ sau khi nhắc tới đại tế ti, Sơn Thu Đường sầm mặt lại ngay,
Lão ta làm gì có bản lĩnh đó.
Giờ trong cả cái Loạn vực này, chỉ có bộ lạc bên kia tập hợp đủ bốn loại tinh mị ngũ hành cao cấp, nghe nói sau khi thu thập đủ năm loại, sẽ dùng cho thế hệ được sinh ra tiếp theo của bộ lạc.
Sơn Thu Đường nhìn chằm chằm vào Tô Lâm An, sau khi nhìn thấy lá trúc ở trên cổ áo nàng, hắn bùng ngón tay, đánh bay chiến là trúc kia, sau khi lá trúc chạm đất, Sơn Thu Đường lại nhíu mày, mặt đầy vẻ xoắn xuýt nhặt lá trúc lên, đặt lại chiếc lá dính bùn lên quần áo Tô Lâm An.
Nghe ngươi nhắc tới đại tế ti, vậy thì ta không thể không nhắc đến người này.
Sơn Thu Đường đầy nghiêm túc nói.
Tinh mị cấp trung chính là một loại linh vật được diễn sinh ra ở khu vực có bản nguyên ngũ hành, ví dụ như ở khu vực này có cực kỳ nhiều tinh mị hệ kim, bên trong có chứa Kim Liên đang trong quá trình dựng dục, chờ khi hạt sen màu vàng kim được sinh ra sẽ là cấp trung.
Loại cao cấp chính là tinh mị nguyên tố xuất hiện khi trời đất xuất hiện hiện tượng kỳ lạ, là năng lượng mà bản nguyên ngũ hành yêu thích nhất.
Tô Lâm An giờ đã hiểu vì sao mà Sơn Thu Đường lại nói tinh mị hệ t6hổ vẫn đỡ hơn chút, bởi họ đi cả chặng đường, lâu như vậy rồi mà nàng vẫn chưa thấy tinh mị hệ thể gây chuyện bao giờ!
Giờ trong người đã có5 nền móng của thủy và hỏa, còn cần phải có kim, thổ, thủy...
Sơn Thu Đường định đưa Tô Lâm An đi tìm tinh mị của ba nguyên tố khác để xây dựng nên vòng tuần hoàn ngũ hành trong cơ thể nàng.
Tinh mị cũng có cấp bậc, chia làm bốn loại thấp, trung, cao và hiếm, cấp thấp chính là mấy viên ngọc mà lúc trước Sơn Thu Đường đựng trong túi, sau khi giết tinh mạngũ hành sẽ có cơ hội tìm thấy, đó là nơi chứa nội hạch của tinh mi.
Lúc trước, khi cả trời sao bằng đập xuống, một ngôi sao băng trong số đó chắc chắn là khác với những ngôi sao còn lại, và nó được gọi là tinh hoa Ly Hỏa.
Sau khi loại tinh mị nguyên tố này chạm đất không lâu sau sẽ bị bản nguyên ngũ hành ẩn ở nơi đây nuốt trọn, cho nên muốn bắt được nó chỉ có thể chặn bắt giữa không trung, độ khó chỉ cần nghĩ cũng biết.
Nhưng người trong Loạn vực đều là con rối nghe lời, đã bị tẩy não từ nhỏ, hắn có nói cũng chẳng ai nghe, mà ở ngoài Loạn vực, hăn có muốn nói cũng chẳng có cách nào.
Hắn không thể liên lạc được với bên ngoài, người ở ngoài đều sùng bái đại tế ti, giờ hắn nói nhiều như vậy, chắc nàng vẫn chẳng muốn tin.
Đây là lá trúc đại tế ti cho ngươi đúng không, bụi trúc mà hắn giẫm dưới chân chính là linh mộc khế ước của lão.
Điểm hay của Loạn vực là có quy tắc khác với bên ngoài, ngươi không chủ động liên lạc với lão thì cái lá trúc này cũng chẳng giám thị nổi ngươi.
Hắn nghiêm túc nhìn Tô Lâm An:
Nói ra chắc ngươi không tin, đại tế ti không phải người tốt.
Tô Lâm An:
...
Ta tin.
Nàng đã nhìn ra được, trong mắt đại tế ti chỉ có chuyện cứu mẫu thân nàng ra và trả thù, những chuyện khác đều không nằm trong tầm quan tâm của ông ta.
Ông ta có thể hy sinh bất cứ ai, vì cây cầu gãy trong bí cảnh hồ Thiên, ông ta còn dùng lá trúc nuốt sạch sinh mệnh của những người khác cơ mà, đến ngay cả nàng cũng thiếu chút nữa không thoát được.
Ly Ngộ Thiên đưa những người này vào Loạn vực để bồi dưỡng, chắc chắn là không có ý tốt gì.
Ta biết là ngươi không tin.
Sơn Thu Đường tiếp tục nói:
Có điều ngươi có tin hay không cũng chẳng quan trọng...
Ta bảo rồi ta tin.
Ngươi không cần phải nói dối ta, ngươi có không tin thì ta cũng chẳng bỏ ngươi lại đâu.
Hắn đưa tay ra, muốn xoa đầu Tô Lâm An.
Khi còn nhỏ ta khá nghịch ngợm, không thích ngày nào cũng phải ở đây tu hành, muốn ra ngoài gặp cha mẹ, kết quả là lão ta dùng thủ đoạn khiến ta đau đến mức chết đi sống lại.
Sau này ta nhận ra, những người lớn lên ở đây từ nhỏ đều có chất độc này trong cơ thể.
Bọn họ nghe lời lão ta thì có sao chứ, chẳng phải cũng vẫn giống ta hay sao, mạng sống vẫn nằm trong tay lão ta.
Giờ ta đã là cảnh giới Hoàng Huyết, nhưng sự sống chết của ta vẫn chỉ phụ thuộc vào một ý nghĩ của lão mà thôi.
Đại tế ti có thể làm ra chuyện như vậy, sao Sơn Thu Đường có thể không nghi ngờ động cơ của ông ta.
Tô Lâm An nghiêng đầu né tránh, mặt đầy vẻ bất đắc dĩ nói:
Thôi được, ta không tin.
Tên này đúng là một kẻ cứng đầu!
Ta biết là ngươi không tin.
Sơn Thu Đường giờ mới vừa lòng,
Trước kia ta cũng chẳng tin, nhưng ở lâu trong này, ta đã hiểu được mọi chuyện.
Mỗi người chúng ta khi vào đây đều sẽ bị lão ta hạ độc để đánh dấu.
Tinh mị như hoa Lưỡng Sinh chính là vật hiếm cực kỳ khó gặp, dù sao thì cũng là linh vật sinh ra từ hai loại tinh mị ngũ hành và vào nhau bằng một cách nào đó, Sơn Thu Đường đã ở đây mấy chục năm, cũng chỉ thấy được năm
đóa.
Chất độc đó sẽ cùng với chúng ta lớn lên, cho dù tu vi của chúng ta đã tăng cấp, nhưng cũng chẳng thể thoát khỏi nó.
Ở trong này, chẳng ai là đã từng sống ở ngoài một quãng thời gian như ta, ta là một ngoại lệ.
Với năng lực dự đoán của đại tế ti, lão ta có thể nhìn thấy trước được những đứa trẻ nào sẽ thức tỉnh huyết mạch Hoàng Kim, bởi vậy khi đứa trẻ đó vừa ra đời, hoặc thậm chí là khi vẫn còn trong bụng mẹ, đại tế ti sẽ đưa chúng đi.
Hắn được nuôi dưỡng ở nhà đến năm mười tuổi là một chuyện ngoài dự đoán.
Nghĩ vậy, Sơn Thu Đường giơ tay ra, lật cổ tay cho Tô Lâm An xem,
Thấy chưa, đường này này.
Một đường màu xanh đậm kéo dài từ cổ tay hắn cho tới nách, Sơn Thu Đường chỉ mặc một chiếc áo cộc trên người, nó còn được làm từ lá cây, chỉ là lá cây này khá mềm mại và dẻo dai, khi mặc lên cũng không khác với da thú ở bên ngoài là mấy.
Hắn định vạch phần nách áo ra, để Tô Lâm An nhìn cho rõ, chỉ là nhìn mặt nàng lại cảm thấy hơi ngại, bèn dùng tay chỉ đường ở trên ngực,
Đường màu xanh này nối liền với trái tim, có điều da ngực ta lần trước đã bị sao băng đốt rồi, tạm thời không thấy được.
Đợi da lành rồi thì cái đường đó sẽ lại xuất hiện.
Mới đầu chỉ là một chấm nhỏ ở trên tay thối...
Khi hắn nói vậy rồi, còn định nhìn thử tay của Tô Lâm An,
Ngươi đã thấy chưa, hay là ta chỉ cho ngươi nhé?
Trên tay Tô Lâm An không có vết ấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.