• 2,167

Chương 543: Bản đồ địa lý sơn hà


Trong kẽ nứt hư không, nàng biến thành một mầm củ cải sẽ giúp tiết kiệm sức lực hơn.

Bản đồ do Hồng Phù cầm, đó là một bản đồ 8quy hàng tiên phẩm, tên là bản đồ địa lý Sơn Hà, nó có thể cảm ứng được biến hóa của địa lý sông núi trong trời đất, tuy nói cũng khô3ng chuẩn xác trăm phần trăm, nhưng cũng chính xác hơn bản đồ thông thường rất nhiều.

Thực lực tu sĩ giới Tu Chân rất mạnh, có9 thể dời núi lấp biển, chưa kể khi một cơn lốc trong kẽ nứt, một thiên tai như thiên thạch phủ xuống, nơi kia mới ngày hôm qua còn là6 núi non trùng điệp, ngày hôm nay đã hóa biển rộng mênh mông.
Chẳng bao lâu, Tô Lâm An đã thấy đồng bằng Cổ Tỉnh trước khi phong ấn, nơi đó có một rừng lá đỏ liên miên kéo dài tới cuối chân trời, nhìn xa tựa như một biển lửa.
Trong lòng Tô Lâm An lóe lên một suy nghĩ, sau đó lại nhìn dáng vẻ mấy nơi kia trước khi phong ấn một lượt, lần này, nàng đã xác định được, địa điểm phong ấn không chỉ có kẽ nứt mà còn có cả linh thực biến dị.

Còn có nơi nào có số lượng lớn linh thực biến dị phẩm cấp rất cao, ít nhất là tiền phẩm trở lên nữa?
Chuyện này, chắc Hồng Phù cùng Lục Ý sẽ biết tương đối rõ.
Châu Vân Lai có lá Ngưng Băng, đồng bằng Cổ Tỉnh có cái gì? Lúc nàng tới đồng bằng Cổ Tỉnh thì nơi đó còn là một bãi đất hoang, thực sự còn không biết nơi đó có linh thực hay không nữa.
Tô Lâm An ngẫm nghĩ, hỏi:
Khôi phục hết những nơi này về hai ngàn năm trước.
Hiện tại, vì nguyên nhân tồn tại phong ấn, nên mấy nơi này đều phát sáng vàng chóe không nhìn rõ được tình hình bên trong, nhưng lúc chưa có phong ấn nhất định có thể thấy rõ, mà bản đồ địa lý Sơn Hà này vừa vặn có ghi lại.
Kiểm tra bản địa đồ trong quá khứ thì không tiêu tốn quá nhiều linh lực.
Lại qua mấy ngày, nàng suy đoán được mấy nơi, cuối cùng lại đều phủ định.
Nếu như nàng có đủ linh khí, hoặc thần thức đủ mạnh, có thể kích hoạt cập nhật cho cả tấm bản đồ địa lý Sơn Hà thì tốt rồi, nếu vậy thì chỉ cần nhìn một lượt, cứ thấy chỗ nào sáng lóng lánh là biết ngay ở đâu có phong ấn.
Nhưng thiên hạ lại quá lớn, riêng thượng giới với hạ giới không thì còn có thể, chứ nếu muốn cập nhật hết toàn bộ, không biết bao nhiêu linh khí cho đủ.
Đáng tiếc, ba chỗ này đều có phong ấn, phía trên có ánh sáng vàng kim bao trùm chói lóa, không thể nhìn thấy được tình hình cụ thể bên trong phong ấn.
Trong đó, dốc Thính Phong có phong ấn lỏng lẻo nhất, Khương Chỉ Khanh đã tể luyện một giọt máu Thiên Ma ngay trên dốc Thính Phong, nhưng bây giờ màu sắc phong ấn ở dốc Thính Phong cũng không hề kém hơn những nơi khác.
Điều đó chứng tỏ, phong ấn ở dốc Thính Phong đã được gia cố, không biết liệu có liên quan gì đến chuyện chân Thiên Ma phá tan phong ấn hay không.
Một người là Hứa Thanh đã từng gặp một lần.
Còn nam tử kia trông khá lạ lẫm, bộ dáng y cao lớn, hai mắt sáng mà có thần.
Người đàn ông này để một bộ râu rất đẹp, chải chuốt chỉnh tề, tu vi, cũng là cảnh giới Thiên Tiên, tay cầm một cây bút, thoạt nhìn vô cùng nho nhã.
Bởi vậy, bản đồ sông núi có thể tự động sửa chữa là vô cùng quý5 giá.
Đáng tiếc vị đại năng luyện chế chiếc bản đồ quý này tuy rằng trình độ cực cao, lại có ý tưởng hay, nhưng bản đồ luyện chế ra lại chỉ có thể tính là tạm được.
Yêu cầu của nó với linh lực quá cao, chỉ riêng việc mở bản đồ ra đã mất không ít linh khí, tuyệt đại đa số người đều không thể chịu nổi.

Hứa Hồng.
Người đàn ông cười rất thẹn thùng, khí chất cũng thay đổi hẳn, cứ như từ một người đàn ông đột nhiên trở nên gái tính nhơn nhớt vậy.
Rất hiển nhiên, đây cũng là một người bị trùng Huyết Duyên ký sinh.

Người Hứa Hồng ký sinh là hoang chủ Thu hoang.
Vị hoang chủ từng lật trời úp mây ở châu Vân Lai, hôm nay lại thành một con rối bị trùng Huyết Duyên điều khiển.
Mẫu thân đến từ ngoại vực.
Nơi phong ấn tất phải có cái gì đặc thù, dùng trận pháp ngũ hành suy tính vẫn không thành công, trận pháp khác cũng không thấy rõ quy luật, trình độ trận pháp của nàng đã rất mạnh, nàng tự tin sẽ không yếu hơn nghi chủ, nhưng sao vẫn không thể thôi diễn được ra.
Chẳng lẽ năm địa điểm đều không liên quan tới trận pháp?
Dốc Thính Phong là nơi góc kẽ nứt.
Đồng bằng Cổ Tỉnh ở trên một hòn đảo di động sát biên giới hư không, bốn phía đều có kẽ nứt.
Bao gồm cả châu Văn Lai, cả ba nơi phong ấn đều có liên quan tới kẽ nứt, cốc Đoạn Hồn lúc này còn chưa có ai đi tới, hiển hiện ra là hình dạng một chậu châu báu, không biết nơi đó có kẽ nứt hay không, nếu như cũng có, như vậy, nơi cuối cùng nhất định là một nơi có kẽ nứt.
Nàng lại nhìn về phía dốc Thính Phong.
Ấn Công Đức vì đã lập lời thề nên Tô Lâm An hỏi gì lúc này nó đều trả lời hết, bởi vậy dựa trên bản đồ và kết hợp với miêu tả của Ấn Công Đức, Tô Lâm An chợt thấy hơi do dự.
Dốc Thính Phong ở trong hư không, nằm ở vị trí giao nhau của hai kẽ nứt, kẽ nứt đè ép hư không, hấp thụ một ít thiên thạch vào trong đó, khiến nơi đó hình thành một khe đá thiên nhiên.
Hồng Phù và Lục Ý đều là những người đã sống trên thượng giới lâu năm, nên hiểu biết nhiều thứ rõ hơn cả nàng và Mục Cẩm Vân.
Trước khi Tô Lâm An đi đã hỏi tên mấy nơi, nhưng Hồng Phù đều nói không biết, đành đem bản đồ quý này của nàng ta dâng lên, sau khi Tô Lâm An mở bản đồ này ra, liền thành chủ nhân của nó.
Dùng lời của Khoa Đầu Hỏa nói là,
Đúng là một cái bản đồ dễ dãi.
Dù có là một pháp bảo cấp thấp muốn nhận chủ còn phải cắt máu, phẩm cấp cao một chút thì còn cần đánh cả ẩn kỷ thần thức lên mới được, vậy mà cái bản đồ cấp tiên phẩm này lại có vẻ quá tùy tiện, chỉ cần có linh khí, có thể mở được bản đồ ra, là kẻ đó sẽ dùng được nó luôn, đúng là dễ dãi đến cùng cực.
Đám trùng Huyết Duyên này gần đây rất thích nhận họ hàng, rồi xưng huynh gọi đệ với nhau, chẳng biết là học được từ đâu.
Nói xong, Hứa Thanh lại đột nhiên nói:
Ta sắp ngất mất.

Sao nó lại thúi hơn vậy.
Hứa Thanh mồm miệng nhanh nhảu, chỉ vừa nhìn thoáng qua cây củ cải trong lòng Mục Cẩm Vân đã quay đầu ngay sang chỗ khác, còn lui về phía sau một bước.

Qe!
Hứa Thanh và Hứa Hồng đồng thời ói ra, Hứa Thanh còn mệt mỏi nói:
Cây củ cải này khắc ta.
Tô Lâm An nghe thấy vậy cũng không tức giận, mà ngược lại trong lòng chợt nghĩ tới một điều.
Thêm nữa, bản đồ mà nó tổn hao một lượng lớn linh khí chữa trị ra lại biến hóa chỉ trong chưa đầy một khắc, nên tính thực dụng không quá lớn.
Nếu một tu sĩ bế quan trăm năm, ngàn năm, khi ra ngoài thì biến hóa của thế giới bên ngoài quá lớn, nếu muốn cập nhật bản đồ mới nhất sẽ cần tiêu hao một lượng linh khí khổng lồ.
Chuyện này dẫn đến bản đồ địa lý Sơn hà này trở thành thứ bỏ đi, qua tay nhiều người, cuối cùng rơi vào tay Hồng Phù, được nàng ta giấu dưới đáy hòm.
Châu Văn Lai đã không còn.
Nơi phong ấn chân của mẫu thân đã không còn, nơi đó biến thành một khoảng hư vô, nhưng bản đồ địa lý Sơn Hà vẫn hiện ra được vị trí của nó.
Bốn người Tô Lâm An đánh dấu vị trí này lại, nhíu mày suy tư, muốn tìm ra cách giải quyết.
Năm chỗ phong ấn, trong cơ thể Tô Lâm An có tuần hoàn ngũ hành, điều đầu tiên nàng nghĩ tới là phong ấn ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ.
Ngũ hành tự thành trời đất, lợi dụng trận pháp ngũ hành cường hóa pháp tắc trời đất, áp chế Thiên Ma ngoại vực.
Châu Vân Lại là một vùng sông băng, nơi cực độ lạnh giá đó lại có thể sinh ra nhiều lá ngưng bằng và hoa ngưng bằng hiếm có như vậy, chẳng lẽ nơi đó là mộc? Đồng bằng Cổ Tỉnh có Hoàng Hà, có thể là thủy.
Thiên thạch bị những trận gió trong kẽ nứt ma sát không ngừng, mài nó trơn nhẵn như gương, những trận gió từ khe hẹp tối tăm thổi vào, phát ra những tiếng rin rít, vì vậy mà có tên như thế.

Một khe đá được hình thành từ thiên thạch, từ lâu thiên thạch đã là nguyên liệu kim loại dùng để rèn đúc vũ khí, liệu có phải là thuộc tính kim không?
Chỉ còn cốc Đoạn Hồn, tầm mắt Tô Lâm An đảo qua cốc Đoạn Hồn, sau khi đã truyền một lượng linh khí lớn vào, tình hình của cốc Đoạn Hồn đã hiện lên trong bản đồ địa lý Sơn Hà.
Cốc Đoạn Hồn nằm giữa vùng thung lũng với bốn bề là núi, bên trong bởi vì có ánh sáng vàng kim lóng lánh của phong ấn mà trông qua có vẻ giống một chậu châu báu vậy.
Bởi vậy, ánh mắt hắn nhìn Hứa Hồng cũng rất lạnh lẽo.
Thân phận của hoang chủ Thu hoang phải tận dụng thật tốt, dáng vẻ của nó lúc này nhất định sẽ khiến cho người ta hoài nghi.
Hứa Thanh vô cùng hiểu biết Mục Cẩm Vân, nó nhìn ánh mắt Mục Cẩm Vân liển ý thức được chỗ nào có vấn đề, lập tức nói:
Yên tâm yên tâm, lúc quan trọng muội muội ta sẽ không phạm sai lầm đầu, nó chỉ như vậy khi ở trước mặt chúng ta thôi.
Hứa Thanh vỗ ngực bảo đảm.

Chuyện phong ấn không thể nóng lòng trong một chốc được, bà ấy đã chờ được nhiều năm như vậy.
Mục Cẩm Vân an ủi nàng,
Bây giờ chúng ta sắp về đến thành Lạc rồi.

Đến lúc đó ta sẽ dẫn theo vài người đi cùng.


Hôm nay đã là mùng bảy, mùng chín là lễ kế nhiệm, Tô Thừa Vận rất có thể đã trở lại Ma giới.
Thời gian rất gấp, cũng không biết bên chỗ Tô Thừa Vận rốt cuộc có bố trí thể nào.
Kẻ điên chính là phiền phức, một tiếng cũng không nhắn lại đã bỏ chạy mất, bọn họ muốn phối hợp cũng chẳng có chút manh mối nào, chỉ có thể đi bước nào tính bước ấy.
Bản đồ địa lý Sơn Hà sau khi nhận chủ, sẽ hiển hiện trong biển ý thức của nàng.
Cứ như vậy, không cần lo tràn thần thức ra ngoài quá nhiều sẽ khiến Thiên đạo để mắt.
Tô Lâm An kết hợp địa hình địa vật, liên hệ với quy luật trận pháp để tính toán, nguyên thẩn trầm mê trong quá trình suy tính trận pháp, nên thời gian trôi qua rất nhanh.
Vậy địa điểm được lựa chọn thế nào? Khả năng lớn nhất đó là, nơi phong ấn là nơi mà đại năng giới tu chân nghĩ rằng có thể có tác dụng áp chế bà, nhưng giới tu chân thật ra không quá hiểu biết về Thiên Ma ngoại vực, có lẽ chỉ biết được từ một người, chính là tu sĩ đã đi nhầm vào ngoại vực.
Gã sẽ cảm thấy vật gì có thể khắc chế mẹ nàng đây? Linh mộc bảo vệ.
Có lẽ, nàng có thể đổi một cách nghĩ khác, nghĩ vấn đề này một cách đơn giản hơn.
Tiểu Bạch:
Không không không, nó là một bản đồ háo sắc mới đúng.
Thích mỹ sắc của chủ nhân, nên đã bị chinh phục luôn.
Tô Lâm An:
...
Được rồi, bao năm không gặp, bản lĩnh nịnh nọt của Tiểu Bạch thực sự đã nâng cao không ít.

Đồng bằng Cổ Tỉnh, cốc U Hồn, dốc Thính Phong...
Để cập nhật bản đồ địa lý Sơn Hà, Tiểu Bạch đã bao kín cả bản đồ lại, Mục Cẩm Vân còn cung cấp không ít linh thạch, cuối cùng cây cải củ Tô Lâm An còn ghé cả người lên bản đồ, lúc này mới để cho cái bản đồ này hiện ra tình hình mới nhất của ba địa điểm trên.

Được rồi.
Chính là vì biết bà đã chịu khổ nhiều năm như vậy, nên mới càng đau lòng.
Nhưng Tô Lâm An cũng biết bây giờ có sốt ruột cũng chẳng có tác dụng gì, lúc này có việc quan trọng cần làm hơn.
Chẳng bao lâu, Tô Lâm An đã nhìn thấy thuộc hạ lúc trước của Mục Cẩm Vân.
Hứa Hồng và Hứa Thanh đều là trùng cái, sống ở thành Lạc đã khá lâu rồi, Hứa Hồng cũng đã học được đôi chút về dáng đi dáng đứng của con gái, không ngờ khi dùng trên người hoang chủ Thu hoang lại có vẻ vô cùng kệch cỡm.
Mục Cẩm Vân không có nhiều kiên nhẫn lắm với đám trùng Huyết Duyên khác.
Bạn bè mà hắn công nhận chỉ có một mình Hứa Thanh, có thể bởi vì con trùng đó từng là một con trùng màu trắng.
Cho dù là chính Tô Lâm An cũng không kham nổi, nên chỉ đành tiếp tục suy diễn, tính toán đến nơi nào rồi mới xem kỹ lại sau.
Lại thử vài lần đều thất bại, Tô Lâm An có nguyên thần cực kỳ mạnh mà cũng mệt mỏi ra mặt.
Ngay cả lá củ cải cũng mệt mỏi rũ xuống.
Trước khi đi, Tô Lâm An đã gửi phù truyền tin cho Hồng Phù và Lục ý, lúc này nàng liền đem ra hỏi luôn.

Vốn tưởng sẽ có rất nhiều nơi, không ngờ nàng vừa hỏi, Hồng Phù đã trả lời:
Thành Họa ạ.
Thành Họa, thành trì được nghi chủ Thiệu Lưu Tiên tự tay xây nên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.