• 2,159

Chương 571: Dập hoa


Tiểu Thiền gây ra động tĩnh rất lớn. Đối với người khác, bây giờ trông nàng hệt như một con bạch tuộc, oán khí trên người tựa xúc tu 8vươn ra từ cơ thể nàng, điên cuồng càn quét về bốn phía như thể muốn phá tan tành mọi thứ xung quanh.


Ta đã từng thành thân3 cả trăm lần, chỉ có lần này là hoàn toàn khác biệt.
Thiệu Lưu Thiên lại có vẻ chẳng chịu ảnh hưởng gì từ oán khí, niệm lực trong c9ơ thể cũng chưa từng cắn trả. Kiếm khí lượn lờ bao bọc cơ thể bà ta kín kẽ đến mức đến gió cũng không thổi lọt. Hễ oán khí muốn xâm 6nhập vào vòng sáng ấy thì đều sẽ bị kiếm khí chém đứt. Nếu như chỉ bị công kích từ bên ngoài, bà ta đúng là kiên cố không gì phá nổi5.
Phía trên đỉnh đầu, mây đen cuồn cuộn.
Mọi thứ ở cốc hoa tình diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức đám người lâu chủ Thiên Cơ Lâu đều tưởng rằng sấm sét đột ngột xuất hiện trên bầu trời là để đối phó với Tiểu Thiền đang chìm trong oán khí. Họ thầm nghĩ thiên đạo sẽ khó mà tha cho thứ tà ma khiến oán khí bùng phát này, tốt nhất là cứ để thiên lôi đánh chết nàng ta đi. Nào ngờ chỉ có sấm rền mà chẳng có mưa rơi, mây đen ùn ùn kéo đến như đại quân hủy thành, nhưng lại chẳng thấy hình phạt nào giáng xuống từ trời cao, đúng là làm họ phí công chờ đợi.
Do đó, lâu chủ Thiên Cơ Lâu bèn truyền âm nói:
Khương Chỉ Khanh, không thể để oán khí của nàng ta tiếp tục lan rộng nữa.

Khi tập trung sự chú ý vào Khương Chỉ Khanh, lâu chủ Thiên Cơ Lâu cảm thấy dường như có một lớp sương mù bốc lên trong đôi mắt mình, sau đó lại có một cơn gió thổi đến làm tan màn sương, khắc sâu mặt mày hắn trong tầm mắt nó.
Qua đôi mắt ấy, bà ta có thể nhìn thấy những gì? Là sự nhẫn nhịn và kiên trì đến nực cười của người đàn ông này, hay sự vô tình trời sinh của hắn?
Vào khoảnh khắc này, trong đôi mắt ấy dường như xuất hiện một cái bóng trắng trong suốt. Tiếp theo đó, bà ta cảm thấy bên tai mình vang lên tiếng ong ong, tựa như có loài côn trùng nào đó đang vỗ cánh rất nhanh.
Khương Chỉ Khanh đã có hành động.
Môi hắn mấp máy, niệm một đoạn Tĩnh Tâm Chú.

Chà, niệm cái thứ này thì có ích gì chứ?
Thiệu Lưu Thiên cười giễu,
Ngươi nói một câu ngươi thích nó, biết đâu nó sẽ không oán giận nữa.
Bà ta nhếch mép cười, nhưng ánh mắt lại vô cùng giá lạnh, lẳng lặng nhìn chăm chú vào Khương Chỉ Khanh,
Ngươi nói xem?

Đôi mắt, là cửa sổ của tâm hồn.
Nếu như là hắn, biết được mọi chuyện đang nguy cấp thì nhất định sẽ không bỏ mặc.

Thiên đạo sắp sụp đổ, yêu ma quỷ dữ hoành hành, hậu quả của việc niệm lực cắn trả sẽ là sinh linh lầm than, không thể để Tiểu Thiền đẩy nhanh tốc độ ảnh hưởng đến kẻ khác.

Trước đó là oán khí xuất hiện quấy nhiễu, giờ là khí huyết sát làm loạn, đúng là rắc rối này chưa giải quyết xong thì đã có rắc rối khác đã nảy sinh.
Nhiều chuyện như thế, lại cứ nhắm vào Thiệu Lưu Tiên. Nếu ở địa bàn của một vị nghi chủ khác thì chắc chắn sẽ không khó giải quyết như vậy.
Trên người chú rể không hề có dấu hiệu gì cho thấy hắn bị niệm lực cắn trả.
Mà Tiểu Thiền, tuy đã nhập ma nhưng oán khí trên người nàng cũng không hề tấn công hắn.
Ánh mắt Thiệu Lưu Tiên sững lại, gương mặt thoáng qua nét hoảng hốt.
Cũng vào chính lúc này, thân thể Mục Cẩm Vân hóa thành một cái bóng mờ, hướng thẳng về sơn cốc hoa tình.
Ý muốn giết chóc mà nó đang không khống chế nổi đã khiến đôi mắt nó đỏ lên, song lý trí cũng đã kịp thời gõ hồi chuông cảnh tỉnh nó.
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu lập tức dùng ngón tay đánh dấu lên những huyệt khiếu và kinh mạch quan trọng trên người mình, biến linh khí thành hàn băng ngưng tụ trong mạch máu, ngăn cản sự tuần hoàn của máu toàn thân. Sau đó, nó giận dữ gào lên,
Thiệu Lưu Tiên, ngươi còn ngẩn ra đó làm gì?

Nhưng điều lâu chủ Thiên Cơ Lâu lo lắng chính là sự mục ruỗng ở bên trong. Bà ta là nghi chủ của Thái Âm, là nơi chứa đựng tín ngưỡng của vô số tu sĩ, một khi bị niệm lực cắn trả thì hậu quả rất khôn lường.
Dù vậy, nó có sốt ruột cũng chẳng có tác dụng gì, Thiệu Lưu Tiên vẫn nhàn nhã khoanh tay nhìn đại đồ đệ của bà ta phát điên, đúng là hoàng đế chưa vội mà thái giám đã gấp. Mấy vị bề trên này quá tự tin vào bản thân, tưởng rằng mọi thứ đều nằm gọn trong lòng bàn tay mình hay sao?

Vậy là đủ rồi.
Tô Lâm An đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, việc phá trận sẽ không mất quá nhiều thời gian. Linh khí tỏa ra từ trong cơ thể, nàng vận hành tâm pháp, dẫn dắt linh khí đất trời rồi ném tất cả pháp bảo phá trận trong tay xuống. Sau khi hoàn thành mọi chuyện bằng tốc độ tia chớp, Tô Lâm An bèn nhanh chóng trốn vào trong cơ thể của thú Phệ Căn. Chuyện cần làm tiếp theo chính là chờ đợi.
Đợi đến khi trận pháp làm phong ấn nổ tung hoàn toàn, đợi phong ấn ở những nơi khác đồng thời bị phá vỡ, cơ thể của mẹ nàng sẽ thoát khỏi sự trói buộc và hợp lại với nhau.
Khoảnh khắc ấy, trong lòng nó xuất hiện một loại cảm giác thực hư lẫn lộn.
Giống như, là hắn, lại vừa không phải là hắn.
Điều đáng an ủi duy nhất chính là, dường như đông đảo người phàm ở thành Họa đều mang tín ngưỡng thành kính nhất, bọn họ không hề thay đổi giống như Tiểu Thiền. Cần biết một điều rằng, ở Huyết Nguyệt giới, cho dù là những người phàm bình thường nhất sau đó cũng đã trở thành những kẻ độc ác nhất.
Vì cả đời họ đều bị bóc lột, sống sót là để liên tục cung cấp niệm châu cho đám tu sĩ.

Phong ấn bị lỏng rồi!

Huyết khí Thiên Ma tràn ra đã có tác động lớn như thế, nếu như phong ấn bị phá vỡ hoàn toàn thì hậu quả sẽ cực kỳ khó lường.
Thế nhưng khí huyết sát chính là huyết khí của Thiên Ma, chỉ cần là sinh linh có máu thịt thì thần trí đều sẽ bị ảnh hưởng. Nó thấy máu trong người mình đang sôi trào, toàn thân nóng đến mức không chịu nổi, nỗi căm phẫn và hung bạo ngập tràn đầu óc. Nó chỉ muốn lập tức rút vũ khí ra và phá hủy mọi thứ chướng mắt xung quanh.
Giết!
Mà đúng vào lúc này, biến cố đột ngột xảy ra. Một ngọn lửa màu đỏ sẫm đến tím bầm bất ngờ bùng lên trong cốc hoa tình, thiêu cháy toàn bộ sơn cốc. Ngọn lửa ấy còn bốc lên cao, cuốn lấy đám khí huyết sát vô cùng vô tận rồi vọt lên trời, chọc thủng cả bầu trời đang bị mây đen che phủ. Lửa càn quét khắp màn trời.
Có tiếng
đùng đùng
truyền đến từ lòng đất, mặt đất đang nứt ra rất nhanh, bất kỳ ai cũng thấy được có vật gì đó đang muốn chui lên từ lòng đất.
Cũng vì Thiệu Lưu Tiên đã quen thích gì làm nấy, chính xác hơn thì bà ta là loại người tự đại kiêu căng, chẳng thèm để ý đến bất kỳ chuyện gì.
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu ngày càng tin tưởng vào quẻ bói hôm qua của mình hơn.
Oán khí không ảnh hưởng nhiều đến lâu chủ Thiên Cơ Lâu.
Nó không tu hành dựa vào niệm châu.
Tối qua nó đã len lén rút một quẻ, quẻ bói nói rằng Thiệu Lưu Thiên sẽ gặp nạn lớn, e rằng sẽ phải bỏ mạng! Một khi Thiệu Lưu Tiên chết đi, thiên hạ này sẽ còn loạn hơn.
Tu vi của lâu chủ Thiên Cơ Lâu không quá cao thâm. Đối với nó, thứ oán khí mà Thiệu Lưu Tiên chẳng mảy may để tâm lại vô cùng đáng sợ. Nó không thể đánh tan oán khí ấy. Vì thế, nó chú ý đến bốn phía quanh mình, hy vọng có thể tìm thêm sự giúp đỡ từ đám khách khứa.
Thế nhưng những vị khách xung quanh đang bị niệm lực cắn trả, một khi đến gần tâm bão là Tiểu Thiền thì đều rất khó tự khống chế.
Phải rồi, vẫn còn chú rể!
Nghe tiếng quát tháo của lâu chủ Thiên Cơ Lâu, rốt cuộc Thiệu Lưu Tiên cũng chầm chậm quay đầu lại.
Động tác của bà ta có phần cứng nhắc, lúc xoay đầu trông hệt như một con rối gỗ, phần cổ còn phát ra tiếng ken két.
Một chút máu tươi tràn khỏi khóe môi, hắn nuốt lại vào trong, vờ như không có chuyện gì xảy ra. Đợi đến khi vào được cốc hoa tình, hắn mới nói:
Năm nhịp thở.

Đối phương là Thiệu Lưu Tiên, hắn chỉ có thể làm bà ta mất tỉnh táo trong khoảng thời gian bằng năm nhịp thở.
Sau khi phần cơ thể tàn khuyết của Thiên Ma được giải trừ phong ấn thì sẽ bay vào kẽ nứt không gian, tụ hợp lại với những bộ phận khác. Bọn họ có thể trốn trong cơ thể của thú Phệ Căn, chạy trốn theo tuyến đường của phần cơ thể ấy, đến thẳng kẽ nứt.
Đây chính là kế hoạch thoát thân của bọn Tô Lâm An.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.