• 2,167

Chương 613: Chuẩn bị


Trong trí nhớ của bà, Ly Ngộ Thiên là một người ngại ngùng hướng nội, làm việc chắc chắn và nghiêm túc. Ai có thể nghĩ tới, 8ông ta lại làm chuyện mất trí như thế, sa đọa thành huyết ma, muốn thông qua việc ký sinh khống chế trùng Huyết Duyên để tă3ng thực lực lên. Ngay cả linh mộc bảo vệ mà ông ta cũng không tha, không hề để ý đến sống chết của võ giả thành Mai, suýt n9ữa hại một thành tan tác.

Những hành động của Ly Ngộ Thiên không khác gì những Thần tộc sa đọa năm xưa.


Bâ6y giờ không có Đại tế ti, cũng không tiện xác định được ngày lành tháng tốt.
Nữ vương nhíu mày nói. Cũng không nhất định p5hải để Đại tế ti chọn ngày giờ, nhưng xưa nay hoàng tộc ở hoàng thành đã có tập tục như thế, thay đổi bừa cũng không ổn.
Bên kia, Nữ vương đã thu xếp gần như xong xuôi. Bà hỏi:
Còn bỏ sót thứ gì không đây?
Thật ra bà muốn đích thân đi làm, nhưng thời gian cấp bách, đành phải căn dặn để người phía dưới chuẩn bị.
Quan hầu ở bên cạnh bà nhắc khẽ:
Nữ vương, còn có dây hoa đồng tâm nữa.

Nữ vương quay đầu nhìn về phía hai người đang ngồi trên ghế,
Đúng rồi, dây hoa đồng tâm.


Gấp vậy sao?

Nữ vương hỏi:
Ngày mười tháng mười một là ngày gì? Thời gian hơi gấp.

Tô Lâm An quay sang nhìn Mục Cẩm Vân. Nàng nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, ngón tay gãi khẽ lòng bàn tay hắn,
Là ngày lành tháng tốt đáng nhớ.

Tô Lâm An:
Cũng không phải người phàm chốn trần tục, coi trọng chuyện này làm gì?

Khác với việc thành thân của vợ chồng ở chốn nhân gian, thật ra chuyện tu sĩ giới tu chân kết thành đạo lữ không phức tạp như vậy, thường thường chỉ cần hai bên lập ra khế ước là được. Nếu chú trọng hơn thì họ sẽ làm lễ trước đá Tam Sinh, lập lời thề tâm ma.
Đương nhiên, nếu như đệ tử của đại tông môn kết duyên, suy xét đến vô số mối liên hệ giữa các tông môn thì họ sẽ tổ chức lễ thành hôn, thậm chí truyền âm cho cả thiên hạ.

Được được được...
Ban đầu Nữ vương định bảo người đi chuẩn bị, nghe con gái nói thế bà cũng đồng ý, tiếp tục sắp xếp những chuyện khác.
Tô Lâm An và Mục Cẩm Vân ngồi bên cạnh nghe, chỉ cảm thấy sao võ giả ngoại vực thành thân thôi cũng phức tạp như vậy, còn hơn cả người ở giới tu chân?
Phiền phức quá đi mất.
Nữ vương thấy hết mấy động tác nhỏ giữa hai người, trong lòng bà có chút suy đoán nhưng chỉ cười khẽ, không hỏi tiếp mà nói:
Vậy thì phải bắt tay vào chuẩn bị nhanh lên một chút.


Hai con tự mình đi săn một con hung thú, cấp bậc càng cao càng tốt.
Võ giả ngoại vực liều mạng chém giết trùng Huyết Duyên lâu rồi. Bọn họ hiểu được tầm quan trọng của thực lực, bởi vậy cực kỳ tôn trọng cường giả.
Lúc thành hôn, lấy thịt hung thú cấp cao ra là cách tốt nhất để chứng minh thực lực bản thân, có thể nhận được sự tôn trọng và chúc phúc của người khác.
Nàng bị đuổi giết lâu như vậy, mỗi ngày trôi qua lại càng khó khăn hơn, đan độc ăn mòn thân thể đến tàn tạ, tâm ma làm cho nguyên thần rơi vào tình cảnh hết sức nguy hiểm, có thể mất khống chế bất cứ lúc nào.
Nỗi đau đớn trên thân thể, sự mệt mỏi của thần hồn, tất cả không ngừng dằn vặt nàng suốt đêm ngày, mỗi giây mỗi phút nàng đều đạp trên ranh giới của sự sống và cái chết.
Lúc đó nàng cho rằng mình đã chết, nhưng chưa từng nghĩ đến, sau khi nguyên thần tan vỡ nàng lại có thể sống lại.

Là hủy diệt, cũng là tân sinh.

Tô Lâm An cười nói:
Đó chính là ngày nguyên thần ta tan vỡ, cũng là ngày Thập Vạn Đại Sơn bị hủy.

Ngày nàng chết, đương nhiên nàng nhớ rõ.
Bề ngoài thì hai người ngồi ngay ngắn, không nói lời nào, chỉ thỉnh thoảng uống ngụm trà, nhưng trong biển ý thức đã ngồi trò chuyện giết thời gian rồi.

Ngày mười tháng mười một là ngày gì?

Sao lại chọn ngày này, Mục Cẩm Vân cũng không biết. Hắn cảm thấy ngày đó vẫn quá lâu, ngày mai cử hành hôn lễ luôn là tốt nhất, để cho tất cả mọi người đều biết, bọn họ là vợ chồng.
Mặc dù Tô Lâm An đã rất được lòng người, nhưng cũng không thể bớt đi bước này.

Áo giáp các con mặc trong ngày đó cũng phải bảo người mau chóng luyện chế.
Võ giả ngoại vực, dù là nam hay nữ cũng đều cường tráng cao lớn, quần áo và trang sức khác xa với giới tu chân. Cho dù là thành thân họ cũng mặc khôi giáp, cùng lắm là màu sắc trông chói mắt hơn chút.
Tô Lâm An vội vàng nói:
Con là tông sư luyện khí, quần áo để con tự làm.

Mục Cẩm Vân:
Ta chính là kẻ phàm tục.

Hắn muốn cho cả thiên hạ đều biết, Tô Lâm An là người của hắn.
Tô Lâm An ngẫm nghĩ:
Vậy chọn ngày mồng mười tháng sau đi.

Đó cũng là ngày Mục Cẩm Vân chết đi sống lại.
Lúc trước hắn chỉ là một phân thân bị Khương Chỉ Khanh khống chế, sau khi bị vị đại năng của thượng giới giáng một chưởng đánh cho nát bét, hắn đã dần ngưng tụ lại trong Thập Vạn Đại Sơn, trải qua tháng năm dài đằng đẵng, cuối cùng mới có được thân thể máu thịt thuộc về chính mình.
Từ đó về sau, hắn chỉ là hắn, là cá thể độc nhất vô nhị, không một ai có thể thay thế được.

Đứa bé Ngộ Thiên kia, sao lại đi lên con đường như thế chứ?
Mỗi lần nghĩ đến ông ta, Nữ vương vẫn thổn thức không thôi.

Chẳng qua là muốn đi đường tắt, sớm ngày thành Thần.
Tô Lâm An nói với điệu bộ hết sức đàng hoàng.
Nàng không nói hết chân tướng cho mẹ mình biết.
Lúc trước hai người ngồi rất quy củ, bây giờ đầu đã sắp chụm vào nhau, có vẻ tình cảm hết sức tốt đẹp. Bà khẽ tằng hắng một cái, thấy bọn họ ngồi ngay ngắn lại thì mới nói:
Đợi chút nữa các con đến kho tàng chọn lấy một quả đồng tâm, rồi đưa đến cho các linh mộc bảo vệ để nhận linh dịch chúc phúc.

Trước khi thành hôn, các con phải nuôi quả đồng tâm, để nó nảy mầm nở hoa.


Đến lúc đó, các con sẽ cầm dây hoa kết ra từ quả đồng tâm rồi đi một vòng trong thần điện.

Vào ngày đó, người trẻ tuổi ở khắp nơi đều sẽ được đưa đến nơi có tượng đá ở gần đó để được tượng đá chúc phúc, lấy được sức mạnh truyền thừa trong huyết mạch. Năm xưa, khi nàng vừa mới tới thôn Cổ Mộc, bởi vì thôn xóm quá nhỏ nên mười năm mới cử hành một lần thức tỉnh, còn trấn Mãng Sơn - nơi Mộc Tường Vi ở - thì hằng năm đều cử hành lễ thức tỉnh.
Trong lòng nàng vừa nảy ra một ý, cũng vừa định nói ra thì cảm nhận được ánh mắt lạnh băng của Mục Cẩm Vân. Ánh mắt đó giống như đao ngâm nước lạnh, bắn vèo vèo đến khiến nàng cảm thấy lành lạnh.

Ba tháng, quá lâu!
Trong biển ý thức, giọng nói Mục Cẩm Vân vang lên hết sức âm u.
Một đôi trời sinh, không rời không bỏ.
Nàng còn gãi lòng bàn tay hắn, chẳng lẽ ngày đó có gì đặc biệt? Đối với nàng thì đó là ngày có ý nghĩa rất đặc biệt, mà hắn lại không hề biết. Mục Cẩm Vân vừa tò mò lại vừa hơi mất mát, vội vã muốn hiểu rõ.
Hắn cũng muốn tự mình xem thử. Hai bên đã tiến hành giao lưu thần hồn, hòa mình với nhau. Hắn từng tiến vào biển ý thức của nàng, xem qua rất nhiều chuyện mà nàng từng trải qua. Lần này chỉ cần hắn muốn nhìn, chỉ cần nàng cũng không kháng cự, thì hắn có thể dễ dàng biết được những mảnh vỡ ký ức liên quan tới ngày đó. Có điều cuối cùng hắn đã không tự đi xem, mà là nhẫn nhịn ngồi chờ nàng trả lời.
Nghe được câu trả lời này, Mục Cẩm Vân chỉ cảm thấy như ăn được mật đường, ngay cả lòng dạ cũng ngọt lịm.

Đúng là ngày lành tháng tốt.
Hắn nắm lấy tay Tô Lâm An,
Vậy thì đợi thêm mấy ngày nữa.

Tô Lâm An:
...
Chẳng lẽ lý do mà nàng nói ra chưa khiến hắn hài lòng ư, hắn còn không vui?
Thứ tình yêu méo mó, ích kỷ của Ly Ngộ Thiên suýt nữa đã chôn vùi cả thành Thất Tinh. Đó là tội của mình ông ta, Tô Lâm An không muốn để mẹ mình gánh cùng. Bởi thế, nàng che giấu nguyên nhân thật sự với Nữ vương, giải thích chân tướng nửa thật nửa giả, cũng thành công che giấu nó.

An An cũng là Yên La bạch ngọc, được Thiên đạo sủng ái, thay vì để tế ti chọn thời gian thì chi bằng để cho chính nàng ấy quyết định.
Mục Cẩm Vân đang đứng đợi bên cạnh bỗng dưng lên tiếng.
Tô Lâm An ngẫm nghĩ, tức thì nhớ đến ngày thức tỉnh huyết mạch vào ba tháng sau.
Tô Lâm An hoàn toàn ngu ngơ, sau khi nghe Nữ vương giải thích kỹ về tác dụng của quả đồng tâm thì nàng và Mục Cẩm Vân liếc nhau trong giây lát, đều cảm thấy hơi đau đầu.

Chậc, đi tới đâu hay tới đó vậy.

Hai người đến kho tàng chọn quả trước.

Quả đồng tâm cần dùng máu để nuôi dưỡng. Hòa máu của hai vợ chồng lại với nhau rồi tưới lên quả đồng tâm, sức mạnh khí huyết của mầm cây mọc ra càng mạnh thì chứng tỏ sức mạnh huyết mạch của con hai người sau này cũng càng mạnh mẽ.

Để Mục Cẩm Vân cầm dây hoa được nuôi dưỡng bằng máu của nàng? Còn phải cầm dây hoa đi vài vòng?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.