• 2,159

Chương 668: Lấp kín


Chưa tới ba nghìn năm, nàng ta đã trở thành hoang chủ của Hạ hoang thuộc Ma giới.

Nàng ta chọn một cánh rừng dồi dà8o linh khí ở Hạ hoang làm phủ đệ của mình, dọn hết cây cối ở đó rồi trồng lê tuyết, làm nhà cho ông Lê Tuyết đã cứu mạng n3àng ta.
Nàng nghi ngờ đối phương đang diễn kịch, nếu không, thân thể của một hoang chủ có thể yếu tới mức đấm xuống bàn mà đỏ cả năm tay sao? Lê Nhã vẫn đang khóc lóc kể lể.

Lấp gì mà lấp, cùng lắm thì tất cả mọi người cùng chết.
Tại sao Ma quân Phệ Hồn lại phải đi lấp kẽ nứt! Rõ ràng, nếu dùng đến ô xương thì tính mệnh của chính ông ta sẽ như chỉ mành treo chuông.
Bọn họ đã rời khỏi phạm vi của Ma giới.
Trước đó rõ ràng họ đi rất chậm, sau đó cũng không biết đã gia tăng tốc độ từ khi nào.
Tiếp đó, nàng ta nhìn ra phía ngoài tấm rèm, nhìn bầu trời tăm tối mịt mờ mà thở dài và nói:
Đã ra khỏi Ma giới rồi à.

Lúc này Lý Chiêu Chiêu mới để ý.
Lý Chiêu Chiêu nghe vậy thì sửng sốt.
Ma quân Phệ Hồn định dùng Ma giới để lấp kín lỗ thủng, ngăn gió bão kẽ nứt ư? Một gã ma đầu nổi danh xấu xa, lại hy sinh lợi ích của mình để cứu muôn dân thiên hạ? Sao nàng có cảm giác như mình đang nghe nhầm vậy!
Ma giới, bên ngoài châu Vân.
Châu Vân đã biến mất.
Sau khi tu sĩ giết chết vô số sinh linh, hút một lượng linh khí lớn thì cần từ từ tiêu hóa, hấp thụ.
Đợi đến khi cảnh giới ổn định thì lại ra trận, tiến hành đợt thu hoạch mới.
Ông ta hứa với người ta sẽ bảo vệ Lý Chiêu Chiêu được an toàn tuyệt đối, nên đành phải đưa nàng rời khỏi đó trước.
Mà Lê Nhã, người không còn nhà và cũng không bị niệm lực cần trả nghiêm trọng chính là sự lựa chọn tốt nhất để hộ tống nàng.
Lý Chiêu Chiêu có hơi lúng túng.
Nàng thật sự không ngờ, một hoang chủ hùng mạnh lại có thể khóc ra nông nỗi này ngay trước mặt mình.
Thật ra mấy năm nay Lê Nhã cũng không tiếp xúc nhiều với Ma quân Phệ Hồn, nhưng nàng ta luôn ghi nhớ ơn cứu mạng của Ma quân.
Nếu không có Ma quân, e ràng nàng ta đã chết từ lâu, lại càng sẽ không có cơ hội báo thù cho tộc nhân.
Nếu bay trên vùng trời của Huyết Nguyệt giới sẽ không ngừng bị những vật tà ma ấy ùa lên xé thành từng mảnh.

Chúng ta có thể tìm một vị trí trên vùng trời Huyết Nguyệt giới, ở yên đó.
Lê Nhã nói.

Ngươi không tu niệm lực, ta thì có huyết mạch Vũ tộc.
Có lẽ ta là người duy nhất trên thượng giới không có nhu cầu với niệm lực, nên ta cũng không sợ bị niệm lực cản trả.
Lê Nhã cười.
Nhưng hai người họ thì khác, bọn họ chỉ cần cẩn thận là có thể tránh được sự tập kích của chúng.

Tại sao phải tới Huyết Nguyệt giới, đợi ở Ma giới không được sao?
Nàng chỉ cần đợi thêm một ngày là củ cải đại tiên có thể tới đón nàng, tại sao phải vẽ thêm chuyện thế này? Lê Nhã nhìn nàng:
Ta nói nhiều như vậy mà người vẫn không hiểu sao?
Lê Nhã lại vỗ bàn.
Nàng ta thật lòng hòa nhập vào Ma giới, yêu thích Hạ hoang.
Nàng ta coi toàn bộ Hạ hoang như quê n9hà của mình, dốc lòng chăm lo.
nói:

Xin lỗi, không kiểm soát được.
Nàng ta chỉ bất cẩn chút thôi đã khống chế được Lý Chiêu Chiêu.
Ma quân Phệ Hồn nói việc chọn nàng ta làm hoang chủ có một lợi ích, đó là có thể tiết kiệm được rất nhiều niệm châu.
Chính vì vậy nàng ta nộp hết toàn bộ niệm châu mình nhận được cho Ma quân Phệ Hồn, không giữ cho mình một viên nào.
Giờ cơn gió bão này giống như đang tu hành, sau khi nuốt gọn một châu thì im lìm một khoảng thời gian, sau đó lại bùng phát một cơn gió bão lớn hơn.
Hiện tại, bọn họ đã thấy rất rõ, cơn gió bão đã yên lặng trong thời gian ngắn ngủi này lại đang bắt đầu sống dậy.
Nhưng không ngờ nó lại trở nên yên phận, vẫn chưa lan rộng ra ngoài tiếp.
Điều này không khỏi khiến mọi người liên tưởng tới quá trình tu luyện của tu sĩ.
Đây chính là uy lực của sức mạnh huyết mạch, thật ra ngay cả bản thân nàng ta cũng không kiểm soát được thuần thục cho lắm.

Trời sụp rồi, gió bão kẽ nứt đã nuốt chửng châu Vân.
Sắp tới nếu như nó mở rộng dần ra thì sẽ nuốt trọn cả Ma giới.

Mặc dù Ma quân nổi tiếng là hung ác, nhưng lại không đành lòng thầy sinh linh Ma giới lầm than.
Người muốn lấp kín lỗ thủng kia, để tránh cho gió bão kẽ nứt tiếp tục lan rộng ra.

Ông ta định dùng cái gì để lấp hố?
Lê Nhã uất ức đến mức lại bật khóc:
Dùng Ma giới để lấp!


Người nói Hạ hoang ít người nhất, cho nên đã ra lệnh cho toàn bộ tu sĩ Hạ hoang tản đi những nơi khác, sau đó người định dùng Hạ hoang để lấp lỗ cái lỗ đó.

Ta không tu niệm lực nên người ở Hạ hoang ít hơn chút.
Chính vì vậy, nhà của ta sắp bị mang đi lấp lỗ thủng, ta có thể không khóc sao?
Nàng ta khóc nức nở, cuối cùng còn nằm rạp xuống bàn, tay đấm xuống mặt bàn:
Ai mà biết được cần bao nhiêu địa vực mới có thể lấp kín kẽ nứt đó, một Hạ hoang không đủ thì phải làm sao đây?

Nhỡ đâu dùng cả Ma giới để lấp cũng không đủ thì phải làm sao?
Lý Chiêu Chiêu thấy nắm tay của Lê Nhã đã đỏ lên.
Cho dù tạm thời họ không thể tranh giành địa bàn của thương giới, nhưng cây Kiến Mộc đã đổ rồi, linh khí đã lưu thông giữa hạ giới và thượng giới, bọn họ hoàn toàn có thể chọn một hạ giới để ở tạm, đợi Ân Chính nghĩ cách.
Chẳng phải y tự xưng là bậc đại năng của chính đạo sao? Sao y không cống hiến một chút sức mạnh để lấp lỗ thủng đi! Hiện tại Ma quân định sử dụng Ma giới, Ma giới sẽ gặp nguy hiểm.
Phía trước mặt chính là địa bàn trước đây của Huyết Nguyệt giới.
Không thể tiến vào Huyết Nguyệt giới, trong đó toàn là tà vật sát khí.
Nói theo cách của Ma quân Phệ Hồn thì, người của Ma giới tu luyện chỉ theo ý mình, 6chỉ cần có bản lĩnh thì muốn gì làm nấy.
Mà nàng ta thì chỉ thích ở nhà, trồng cây, nuôi ong.
Chưa kể, bởi vì phải bảo vệ Lý Chiêu Chiêu, nàng ta còn không thể đi ngắm nhà mình lần cuối.
Nghĩ tới đây, Lê Nhã càng thấy khổ sở, nước mắt rơi lã chã.

Nhà của người bị làm sao vậy?
Lý Chiêu Chiêu không nhịn được bèn hỏi một câu.
Lê Nhã lườm nàng rồi dùng Thanh Phong Quyết lau khô nước mắt, rồi trang điểm lại cho mình.
Chẳng qua nàng ta không cần bóc lột niệm châu, cũng coi là đối xử không tệ với số tín đồ ít ỏi của mình nên bị niệm lực cắn trả ít hơn rất nhiều so với những người khác.
Những tu sĩ tu hành niệm lực bước vào Huyết Nguyệt giới thì giống như một vật phát sáng, sẽ thu hút đám tà vật.
Nàng ta không cần niệm lực, nên cung cấp toàn bộ cho Ma quân Phệ Hồn.
Có điều, để không bại lộ sức mạnh huyết mạch của mình thì nàng ta cũng có tín đồ.
Người có tu vi thấp vừa tới gần đó sẽ bị hút vào đó ngay, trở thành một hạt bụi nhỏ nhoi trong đó.
Lúc trước, sau khi châu Vân biến mất thì mọi người đều lo sợ nơm nớp, lo kẽ nứt tiếp tục lan rộng.

Ta dùng sức mạnh huyết mạch để tu luyện bằng con rối, còn nhanh hơn cả niệm lực.
Những kẻ bị nàng lén lút đánh dấu đều sẽ cung cấp linh khí và tu vi liên tục cho nàng.
Thành quả tu hành của bọn họ đều sẽ có một phần được chuyển cho Lê Nhã.
Trước đó, vị trí của châu Vân lúc trước đã bị gió bão hư không nuốt trọn, trở thành một lỗ đen dữ tợn.
Không ai dám đến gần châu Vân.
Cứ cho là gió bão lan rộng thật, Ma giới gặp nguy hiểm, thế thì Ma quân dẫn dắt bọn họ tiến đánh những giới khác là được.
n Chính cũng là giới chủ, tại sao không góp sức?
Nhưng giờ đâ5y...
Nàng ta sẽ lại mất nhà.
Lý Chiêu Chiêu cảm thấy tay mình bị nhấc mạnh lên rồi lại đập mạnh xuống bàn theo Lê Nhã.
Nàng nghe thấy nàng ta

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ấn Công Đức.