Chương 698: Đoàn kết
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1670 chữ
- 2022-02-07 12:46:32
Vì thế, không thể giữ ấn Công Đức lại.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, các đại sư trận pháp dốc hết sức lực để vá trời. 8
Thế nhưng sự xuất hiện của kẽ nứt ấy khác hoàn toàn với lúc ở Ma giới.
Ở Ma giới, ít nhất thì vẫn có dấu hiệu báo trước, Ma quân Phệ Hồn còn có chút thời gian để lấp kẽ nứt.
Ân Chính vẫn chưa rời khỏi ải Sơn Hà.
Y quyết định trấn giữ ở nơi này, đợi chờ tin tức.
Đây mới chính là nguyên nhân khiến bà càng ngày càng suy yếu.
Bà không hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết rằng mình sắp không chịu nổi nữa,
Ta muốn đi thăm con bé, có được không?
Bà nhìn về phía Mục Cẩm Vân, trong đôi mắt đục ngầu ấy rốt cuộc cũng lóe lên chút ánh sáng.
Giờ đây bốn bề đều yên ắng, giống như lúc Thiên Ma ngoại vực vẫn còn chưa đến đây vậy.
Đám người Ma giới hiện giờ ra sao rồi? Chẳng ai biết cả.
Hắn tin chắc rằng không cần đến một tháng nữa, nàng sẽ thoát được thôi.
Chậm nhất là một tháng.
Mục Cẩm Vân bổ sung.
Cuối cùng hắn còn nói thêm:
Cũng chỉ vì nàng ấy sợ ngài lo lắng mà thôi.
Hơn nữa, nàng ấy sẽ thoát ra nhanh thôi.
Đây không phải là lời nói dối.
Sau khi biến thành củ cải thì Tô Lâm An đã không còn bị hạn chế bởi khí huyết nữa, giờ trận pháp giam cầm đã bị nàng phá giải quá nửa.
Dù sao thì ngài cũng đang nhàn rỗi.
Đại sư trận pháp đứng trước uy áp của 5Ma quân Phệ Hồn vẫn can đảm đối mặt với ông ta.
Nên biết rằng, hiện giờ tình thế cấp bách, đại sư trận pháp có khả năng và trời như y có vai trò rất quan trọng.
Lúc những kẻ khổng lồ như núi ấy đi lại, các tu sĩ ở ải Sơn Hà phía xa đều cảm nhận thấy mặt đất đang rung chuyển.
Nhưng không biết từ khi nào, những kẻ khổng lồ ấy đã biến mất.
Ánh mắt của Mục Cẩm Vân lướt qua nhóm tu sĩ đang vá trời bên dưới, đám Ma quân Phệ Hồn và Lê Nhã đã hòa mình với các võ giả ngoại vực, và cả những võ giả khờ khạo luôn miệng nói mình có thù oán sâu nặng với tu sĩ giới tu chân, nhưng giờ đây lại lấy đồ ăn quý cất giấu bấy lâu để chiêu đãi những tên tu sĩ ấy...
Ngay cả ở bên ngoài kết giới, người của Chính Nhất giới cũng đang canh giữ ở ải Sơn Hà không rời nửa bước, còn có người muốn xông vào cứu đám ma tu này, kể cả giới chủ của Chính Nhất Giới dường như cũng đã hơi dao động.
Hờ...
Hắn muốn nói rằng, trên đời này có ai mà không ích kỷ.
Giờ đây, Mục Cẩm Vân không thể nhìn thấy bóng dáng của Tô Lâm An trên gương mặt Nữ vương nữa.
Sức sống của bà ấy đang trôi đi rất nhanh, ngay cả Yên La bạch ngọc cũng không giúp ích thêm được.
Hơi thở của bà ấy rất yếu, mặt trắng bệch, má hóp lại, hốc mắt trũng sâu, không thể nhìn ra được bất kỳ điểm tương đồng nào giữa bà ấy và Tô Lâm An nữa.
Rõ ràng họ là mẹ con, ngoại hình còn từng rất giống nhau.
Thật ra đám trùng Huyết Duyên cấp lãnh chúa trở lên đều có khả năng giao lưu.
Với tình hình hiện tại, liệu hắn có thể thương lượng với bọn chúng để đôi bên tạm thời bắt tay hợp tác không nhỉ? Tập hợp tất cả những nguồn lực có thể
Vào lúc này tất cả nên đoàn kết lại, tập hợp mọi nguồn lực có thể.
Đại sư trận pháp lại lên tiếng.
Ma quân thở dài một hơi,
Vậy để ta thử xem.
Thế nhưng lúc này tiếng của Mục Cẩm Vân lại lạnh lùng vang lên,
Ông ta không ra khỏi đây được đâu.
Khu vực bị chiếm đóng bên ngoài toàn là trùng Huyết Duyên, nếu không có sự áp chế của Mục Cẩm Vân, Ma quân Phệ Hồn chỉ cần bước ra đó thôi thì sẽ bị đám trùng Huyết Duyên bám vào ngay.
Ma quân Phệ Hồn đi dạo chơi khắp nơi, cuối cùng thuộc hạ của ông ta không nhịn được nữa, đành chủ động sắp xếp nhiệm vụ c3ho ông ta.
Ma quân, ngài hãy đi tìm Ân Chính, bảo y sai vài đại sư trận pháp của Chính Nhất giới sang đây đi.
An An chính là người tỏa ra thứ ánh sáng ấy.
Nàng thắp lên ánh sáng trong lòng hắn, đem đến niềm hy vọng cho thế gian này.
Tại sao lại thế này?
Đến rồi à?
Giọng nói của Nữ vương rất nhẹ,
Hãy nói sự thật cho ta biết, rốt cuộc An An đã xảy ra chuyện gì?
Tình trạng của bà đã thế này mà An An vẫn chưa xuất hiện, chỉ có một nguyên nhân thôi, An An không thể đến đây, Con bé đã gặp chuyện rồi.
Mục Cẩm Vân đành nói thật.
Thành Thiên Linh là một thành trì đông dân cư của Chính Nhất giới.
Vào khoảnh khắc tòa thành ấy biến mất, Ân Chính cũng đã cảm nhận được.
Có người đề nghị đi cứu người, thật ra Ân Chính đã hơi dao động.
Nếu không dao động thì y sẽ không nhất mực ở lại nơi này.
Mục Cẩm Vân không thể nào từ chối.
Hắn trả lời:
Được.
Bà ấy còn chẳng chịu uống linh tuyền, chỉ muốn gặp An An.
Mục Cẩm Vân vội vã trở về hoàng thành.
Tiên tôn!
Một vị đại sư trận pháp chạy đến, quỳ xuống báo:
Tiên tôn, chầu Thiên Linh đã xuất hiện kẽ nứt, cả thành Thiên Linh đều biến mất rồi.
Giờ tốc độ trời sập đang tăng lên, nhanh đến mức khiến người ta không thể thích ứng nổi.
Ai bảo ta đang nhàn rỗi.
Tô Tiên vuốt mũi,
Vừa rồi ta còn chỉ cho đám người ngoài kia cách tu luyện.
Hơn nữa Ma quân còn muốn đến địa cung để thăm cháu gái nữa.
Tới đây được vài ngày rồi nhưng Mục Cẩm Vân vẫn không cho ông ta xuống đó, đúng là tức chết mà.
Chỉ e ông ta còn chưa kịp ra khỏi ngoại vực thì đã bị biến thành con rối của trùng Huyết Duyên rồi.
Cần biết rằng, ở khu vực bên ngoài vẫn còn mấy con trùng Huyết Duyên có năng lực chẳng kém Mục Cẩm Vân là bao.
Trời sắp sập rồi mà đám trùng đó vẫn không chịu yên phận à?
Mục Cẩm Vân định đáp rằng, bọn chúng vốn không bị hạn chế bởi quy tắc thiên đạo.
Nhưng ngẫm nghĩ một hồi thì hắn lại cảm thấy không đúng.
Một tháng sao?
Nữ vương gượng cười,
Ta sợ mình sẽ không thể gượng được đến lúc đó.
Với tình trạng hiện tại của bà, bảo chịu đựng một tháng nữa e rằng có phần miễn cưỡng.
Thần thức của bà đã rơi vào một cảnh mộng rất kinh khủng, mỗi ngày đều bị ăn mòn từng chút một.
Còn kẽ nứt ở thành Thiên Linh xuất hiện một cách bất ngờ, đến khi y nhận ra thì cả tòa thành đã không còn tồn tại nữa.
Một vị đại sư trận pháp khác cũng vội vàng tiến đến, quỳ xuống nói:
Ta lĩnh ngộ được trận pháp Thiên Địa Càn Khôn, có thể vá trời.
Một tòa thành và những người trong ấy đều bị nuốt vào kẽ nứt, e rằng ngay cả những vị đại năng ở cảnh giới Thiên Tiên cũng khó thoát được cái chết.
Vị đại sư ấy vừa nói vừa nước mắt giàn giụa,
Người nhà của ta, đều đang ở trong thành.
Giữa chốn đồng hoang, vô số trùng Huyết Duyên khẽ động đậy.
Hắn đang đợi bọn chúng trả lời.
Trong lúc chờ đợi, Mục Cẩm Vân nhận được tin tức từ hoàng thành.
Nữ vương đã tỉnh dậy rồi, tình trạng rất tệ.
Bọ9n họ ở bên đó cũng chẳng có tác dụng gì.
Tô Tiên nhìn tên tu sĩ Ma giới mọi khi còn chẳng dám thở mạnh trước mặt ông ta,6 hơi nhướng mày,
To gan hơn nhiều rồi nhỉ?
Dù Ma quân Phệ Hồn có bực tức đến đâu cũng không động đến một đầu ngón tay củay được.
Nơi này đã không còn là Ma giới nữa rồi.
Thế nên, vì sao hắn không thử một phen? Dẫu sao thì, ắt hẳn trùng Huyết Duyên cũng sẽ không muốn thấy đất trời sụp đổ.
Mục Cẩm Vân đã truyền đạt suy nghĩ của mình đến trùng Huyết Duyên.
Ải Sơn Hà.
Hẳn trông thấy Nữ vương nằm trên giường với sắc mặt xanh xao ốm yếu.
Tẩm chăn mỏng đắp trên người bà chỉ hơi nhô lên, dường như bên dưới đó không phải là người sống mà chỉ là một bộ xương.
Nếu như là hắn của ngày xưa, nhất định sẽ chẳng thèm ngó tới chuyện này.
Thế nhưng...
Vùng ngoại vực bốn bề tĩnh lặng.
Trước đó, thỉnh thoảng sẽ có một vài Thiên Ma to lớn xuất hiện ở vùng ven kết giới.
Người cho rằng thế giới này tối tăm thối nát.
Nhưng cuối cùng mới phát hiện ra, chỉ cần có kẻ đem củi tới, thì những đốm lửa nhỏ ấy lại có thể thắp sáng đêm tối, tựa như những ánh sao lấp lánh trên bầu trời đêm.
Đám người của Ma giới, vẫn chưa chết.
Vốn dĩ y không liên lạc được với đám ma tu ấy, nhưng tôi qua vì quá lo lắng nên y đã đi vào cảnh giới Tri Vi, bất ngờ nhìn thấy kẽ nứt trên bầu trời ngoại vực đang được tu bổ.
Đồng thời y còn cảm ứng thấy có rất nhiều người đang cùng ra tay, trong lòng lập tức có ngay câu trả lời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.