Chương 90: Tổ sư gia
-
Ấn Công Đức
- Thanh Sam Yên Vũ
- 1457 chữ
- 2021-12-31 04:40:11
Nghĩ đến sự phân biệt đối xử của Vô Song, chẳng lẽ nàng thích kiểu này? Mấy giây sau, Mục Cẩm Vân bắt đầu chớp mắt
Hắn đã q8uen diễn trò, thế nên hốc mắt vừa đỏ lên đã có nước mắt trong suốt rơi xuống, chảy dọc xuống khỏe môi
Bản thân đá Kiểm Tâm chính là nguyên liệu luyện khí hiếm có, vô cùng cứng chắc
Nếu không đủ cứng chắc, hòn đá kia đã sớm bị vạn kiếm chém nát rồi
Đợi khi hắn ra ngoài phải đi
thăm hỏi
những hiệp sĩ hành hiệp trượng nghĩa trong giới tu chân này mới được
Dĩ nhiên, hắn sẽ không bỏ qua trấn Thanh Thủy
Dung nhập đá Kiểm Tâm vào kim loại để đúc kiểm có thể tăng mạnh phẩm cấp của phi kiểm
Hơn nữa còn có thể bổ sung một ít kiểm khí và kiếm ý của kiếm tu tạo ra đá Kiếm Tâm, thường có thể đạt đến hiệu quả bất ngờ.
Thông qua tích lũy công đức, nàng có thể thu hoạch được gì? Chẳng lẽ là tạo dựng lại cơ thể.
Không có cơ thể, đương nhiên là muốn có được nó
Không thể không nói, Mục Cẩm Vân vô cùng thông minh
Là bức tranh kia
Bức tranh lưu truyền đời đời của Tàng Kiếm Sơn, lúc sư phụ qua đời đã trao vào tay hắn
Sát thần không tu luyện nữa rồi! Hắn vội vàng quay đầu nhìn sang, vẻ mặt còn có chút hoảng loạn
Thanh kiếm giúp người đốn củi tên là Vô Song.
Sở Tài Nguyên không biết Mục Cẩm Vân đột nhiên nói lời này là có ý gì, lí nhí nói:
Kiếm Vô Song, kiếm tốt, kiếm tốt.
Ngươi từng nhìn thấy dáng vẻ của nàng rồi sao?
Ngoài hắn ra, không ai có thể nhìn thấy nàng
Hắn khua tay múa chân diễn ta:
Rộng hơn, dài hơn, rất uy phong.
Mục Cẩm Vân bật cười thành tiếng.
Nàng không phải là một người lương thiện chân chính, nhưng lại muốn làm chuyện tốt để tích công đức, vô cùng để tâm đến chuyện cứu người...
Mục Cẩm Vân tự nói một mình,
Nàng không có thân xác của mình
Đây là..
đá Kiểm Tâm
Hẳn ngây người một lúc, sau đó cúi người nhặt hòn đá Kiếm Tâm trên mặt đất
Nào ngờ hắn vừa khom người, chiếc khuy ngọc ở đai lưng lại rơi bộp xuống, vừa vặn rơi trúng hòn đá
Hắn suy đoán một hồi như vậy, tự bản thân cũng cảm thấy có lý.
Sở Tài Nguyên:
...
Vô số kiểm khí rạch lên, từng đường rãnh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn
Đương nhiên hắn không cầm được hòn đá kia, nó rơi thẳng xuống đất
Dĩ nhiên, hắn không thích bắt chước người khác, hắn có kiểm đạo của riêng mình, chỉ cần chắt lấy tinh hoa của nó là được
Hắn cũng không ngờ con mãng xà cấp bảy lại tìm được thứ này cho hắn.
Chiếc khuy ngọc này là pháp bảo trữ vật của hắn, bên trong đựng rất nhiều thứ
Khuy ngọc có phẩm cấp thấp, đụng vào hòn đá kia nhất định sẽ vỡ
Dù rằng gần đây nhìn thấy mấy lần rồi nhưng hắn vẫn sợ, mỗi lần đều hận không thể co mình lại thành một nhúm, vùi đầu vào đầu gối để không nhìn thấy con mãng xà kia.
Con mãng xà này là linh thú cấp bảy, linh trí rất cao
Hôm nay,5 sau khi ngón tay khẽ nhận một cái vào tim, Mục Cẩm Vân hừ khẽ một tiếng
Sở Tài Nguyên vốn ngồi ở bên kia với vẻ mặt mờ mịt, lúc này mới phản ứng lại
Thôi bỏ đi, hắn không muốn tự đả kích mình nữa.
Lúc hai người đang nói chuyện, một con mãng xà toàn thân đen nhánh từ từ trườn tới từ bụi cỏ bên kia
Rốt cuộc hắn đang nói cái gì vậy? Sao một chữ ta cũng chẳng hiểu
Phải trả lời thế nào mới không đắc tội gã sát thẩn này đây
Tu vi của hắn chỉ là Kim Đan sơ kỳ, quả thật không có cách nào so được với mãng xà cấp bảy.
Linh thú cấp bảy này có thể ngậm hòn đá trong miệng mà không bị tổn thương gì, còn hắn mới chỉ chạm vào một cái mà tay đã bị thương, đúng là thực lực vẫn còn quá yếu
Trên mỗi vết kiểm đều có kiểm khí lưu lại
Hắn đưa tay sờ, đầu ngón tay lập tức bị kiếm khí cắt chảy máu
Mục Cẩm Vân khẽ chau mày, sau đó tầm mắt dừng ở hòn đá giữa bụi cỏ
Hẳn tách ra một luồng thần thức tiếp xúc với hòn đá kia, liền cảm thấy kiếm khí đâm loạn xạ trong biển ý thức của mình dẫn dụ hắn nhấc tay lên
Trước kia hắn cảm thấy sư phụ là trói buộc duy nhất c6ủa mình, cho nên hắn không nghĩ cách để kéo dài tuổi thọ của ông
Khi ông ra đi, hắn đã thở phào nhẹ nhõm.
có bóng dáng của Vô Song chứ? Không phải kiếm Vô Song gãy rồi sao..
Nghe nói kiếm tu rất có khả năng kiểm mất người chết, không phải tên Mục Cẩm Vân này ngu luôn rồi đấy chứ
Hắn nói tiếp:
Vậy sau này gặp một người vô cùng lương thiện, ngươi nói xem, liệu bên cạnh người đó có bóng dáng của Vô Song không?
Hắn cười ha hả, dẫu sao nàng vẫn cần tích đức mà
Thân thể khổng lồ của nó trườn qua đâu, cỏ ở nơi đó đều bị đè xuống, động tĩnh cực kỳ lớn
Thấy con mãng xà kia càng lúc càng gần, Sở Tài Nguyên sợ đến mức cứng đờ người
Hắn lè lưỡi liếm, tr3ong mắt bỗng nhiên tràn đầy vẻ độc ác, đôi mắt tối om như mây đen che phủ.
Hắn thế mà lại muốn lấy lòng người khác! Nơi đặ9t cổ Phệ Tâm bắt đầu nhói đau, sắc mặt Mục Cẩm Vân càng thêm khó coi
Ta hoang mang quá củ cải đại tiện ơi!
Mục Cẩm Vân tự lẩm bẩm, cũng không mong Sở Tài Nguyên có thể hiểu được lời mình
Có điều, tất cả những chuyện này phải đợi đến mười năm sau
Mười năm này, tu vi của hắn có thể tăng tiến đến mức nào, bản thân hắn cũng có chút mong đợi
Vốn dĩ hắn rất vui, trong lòng có một loại dục vọng chiếm hữu khiến người ta vui sướng
Nhưng hôm nay khi hắn nhớ đến nàng lại không biết kể lể với ai
Thấy hòn đá ấy, Mục Cẩm Vân sửng sốt một lúc
Hòn đá ấy không lớn, cũng chỉ nhỉnh hơn nắm đấm của hắn một chút, thế nhưng phía trên bề mặt ấy lại phủ đầy vết kiếm chằng chịt
Đợi đến Kim Đan hậu kỳ, hắn sẽ xông xuống đáy sông băng này một lần
Hắn luôn cảm thấy dưới đáy nước kia ẩn giấu bí mật nào đó
Sở Tài Nguyên ở đối diện vẫn còn bối rối
Thế nào gọi là gặp được người vô cùng lương thiện..
Hòn đá ghi chép kiếm ý của kiếm tu
Thông qua việc cảm nhận kiếm ý trên đá Kiểm Tâm, kiếm đạo của hắn cũng sẽ tăng lên
Nó được coi là linh thú đẳng cấp rất cao ở dưới đáy vách đá này, đám linh thú lớn nhỏ ở đây đều nghe lời nó
Sau khi nó đến, há miệng một cái liền khạc ra một hòn đá hình bầu dục màu xám tro
Mặc dù trong tay không có kiếm, nhưng hắn mượn không khí chém ra một đường kiếm khí.
Kiểm khí đó vừa được chém ra, hòn đã tỏ ra an phận hơn nhiều.
Mục Cẩm Vân chau mày nhặt lên, thế nhưng hắn phát hiện chiếc khuy ngọc không hề bị kiểm khí chém vỡ
Có điều lúc cầm lên, lại có một món đồ lăn ra từ bên trong.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, lại nghĩ đến chuyện Mục Cẩm Vân tu luyện thăng cấp đơn giản như ăn cơm thì Sở Tài Nguyên lại cảm thấy chua xót trong lòng
Nếu Mục Cẩm Vân mà ngu thì hắn còn chẳng bằng kẻ ngu
Thì là..
thì là chiều rộng lớn hơn so với thanh kiếm bình thường...
Sở Tài Nguyên không biết hôm nay Mục Cẩm Vân bị làm sao, sao cứ nói mấy chuyện kỳ quái như vậy
Bức tranh đó vốn được treo ở động phủ phía sau núi, được nhang khói của tổng môn thờ phụng
Nhưng sau khi trao vào tay hắn, hắn liền bỏ bức tranh vào trong pháp bảo trữ vật chưa từng lấy ra, chứ đừng nói nghĩ tới việc phải thời phụng
Lúc này, cuộn tranh tự động lăn ra khiến Mục Cẩm Vân hơi kinh ngạc
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.