• 12,613

Chương 116: Lúc nào anh muốn hút thuốc thì ăn một viên, xem như em đang hôn anh vậy nhé!


Giản Thù mím môi cười, bóc một viên kẹo nhét vào miệng anh, lại hôn lên môi anh cái nữa:
Khi đi ra ngoài, em đã bỏ một hộp kẹo v8ào túi quần anh đấy. Lúc nào anh muốn hút thuốc thì ăn một viên, xem như em đang hôn anh vậy nhé!


Khóe môi Phó Thời Lẫm con3g lên:
Em vào đi.

Giản Thù h6ít một hơi thật sâu rồi chậm rãi bước tới:
Đạo diễn...

Đạo diễn ngẩng đầu nhìn cô một cái rồi nói với các nhân viên:
C5ứ làm theo những gì tôi nói đi.
Sau khi nói xong, ông mới nhìn sang cô lần nữa:
Cô đã trở lại rồi à?

Đạo diễn đặt kịch bản sang một bên, lại hỏi cô tiếp:
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, sau khi đến thành phố B một chuyến như thế, cô có biết thêm gì về vụ án này không? Tin tức trên tivi quá phiến diện, mà cũng chẳng công bố thông tin chi tiết nào cả.


À... mấy chuyện tôi biết cũng giống trên tivi thôi, tôi chỉ đi theo đội trưởng Phó đến đồn cảnh sát một vài lần ấy mà...
Giản Thù nói mà tự cảm thấy chột dạ vô cùng.
Cô đã vô duyên vô cớ bỏ bê công việc nhiều ngày như thế, với tính cách trước đây của đạo diễn thì hiện giờ nên cầm loa quát mắng đuổi cô đi mới phải.
Giản Thù ngập ngừng một lúc lâu mới nhỏ giọng giải thích:
Đạo diễn, mấy ngày qua tôi không đến đoàn phim là bởi vì...

Vừa bước xuống xe đi được hai bước, Giản Thù lại quay đầu lại vẫy tay với anh, trên gương mặt ngập tra9̀n sự ngọt ngào hạnh phúc.
Vào trong đoàn phim, đạo diễn đang dặn dò nhân viên công tác điều gì đó.
Nghe vậy, đạo diễn gật đầu rồi không nói gì nữa.
Mười năm trước, cảnh sát đã bảo mật mọi thông tin tình tiết của vụ án này rất nghiêm ngặt rồi. Thế nên, dù Giản Thù có đi theo đội trưởng Phó, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là người ngoài ngành, hẳn là cũng không thể biết được mấy nội dung sâu hơn đâu.
Giản Thù chớp mắt, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lấy cớ việc công đi giải quyết việc riêng như thế này… Cái cách đội trưởng Phó viện cớ thật đứng đắn và hợp lý làm sao.
Đạo diễn lật kịch bản ở trước mặt, không ngẩng đầu lên:
Đội trưởng Phó đã gọi điện nói với tôi rồi, không sao đâu, có điều lần sau nhớ nói trước với tôi một tiếng.

Giản Thù không hiểu gì.

Được rồi, cô đi chuẩn bị đi, một lát nữa là bắt đầu quay rồi đấy.


Cảm ơn, đạo diễn.

Cô ngẩn cả người, hỏi:
Đội trưởng Phó... đã nói gì với anh thế ạ?


Cậu ấy nói hung thủ của vụ án ở thành phố B đã mô phỏng theo ‘vụ án giết người liên hoàn bằng xích sắt’ mười năm trước, điều này rất có ích với cô trong việc hiểu được tâm lý nhân vật, cậu ta đưa cô đến đó để làm quen với vụ án.


Vâng ạ...

Có lẽ do thái độ của đạo diễn quá mức bình tĩnh nên Giản Thù càng thấp thỏm hơn, cứ có cảm giác như sự bình yên trước giông bão vậy.
Giản Thù rời đi không bao lâu, một nhân viên cầm điện thoại vội vã chạy tới:
Đạo diễn, đoàn phim của chúng ta đã lên top tìm kiếm trên Weibo rồi này.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.