Chương 131: Cậu ta hoàn toàn tin tưởng rằng, đội trưởng phó muốn đánh chết lý chấn
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 673 chữ
- 2022-02-04 06:45:57
Sắc mặt Nguyễn Lan hơi tái. Sao cô lại không nghĩ đến rằng Giản Thù có quen biết tổng giám đốc Cố, hơn nữa tổng giám đốc Cố còn bênh8 vực cô ấy đến như vậy chứ. Con đường nghệ thuật của Giản Thù khó khăn lắm mới có khởi sắc, giờ thì xong hẳn rồi.
Chu Tiến 3đi đến trước cửa phòng thẩm vấn, nói nhỏ với viên cảnh sát bên ngoài cửa:
Tình hình trong đó thế nào? Còn bao lâu nữa?
H9ẳn là sắp kết thúc rồi.
Tài xế đứng chờ sẵn ở một bên, cung kính kéo cửa xe ô tô ra.
Lý Chấn vừa khom người định ngồi vào trong xe, đột nhiên thấy eo đau thấu xương. Cơ thể hắn bay thẳng qua trước cửa xe, ngã bổ nhào xuống đất.
Cảm giác đau đớn thuần túy trên eo nhanh chóng lan tràn, như bị người ta châm kim vậy, làm thế nào cũng không thể đứng lên được. Chỉ nhìn như thế thôi cũng biết cú đạp vừa rồi nặng đến thế nào.
Chu Tiến vừa đi ra khỏi sảnh lớn đã nhìn thấy đội trưởng Phó bước ra ngoài đồn cảnh sát, trong lòng giật thót một cái, biết chuyện không ổn rồi.
Cậu ta lao lên định ngăn cản nhưng đã không kịp nữa rồi, chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn đội trưởng Phó xông tới đạp Lý Chấn ngã bổ nhào xuống đất, ánh mắt tàn độc đến độ mà trước giờ cậu ta chưa từng nhìn thấy.
Cậu ta hoàn toàn tin tưởng rằng, đội trưởng Phó muốn đánh chết Lý Chấn.
Ok.
Chu Tiến vỗ vai anh ta,
Tôi ra ngoài xem sao đã.
Đội trưởng Phó đi đã hơn mười phú6t rồi, giờ vẫn còn chưa vào, cậu ta chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện gì thật thôi.
Bên ngoài sảnh lớn.
Lý Chấn quay đầu nhìn5 vào trong một cái, sờ vết máu khô trên khóe môi rồi nhổ nước bọt lẫn máu xuống đất.
Cái thứ chó chết mà cũng dám đấu với hắn ta!
Hắn ta kéo chỉnh lại cà vạt rồi mới chậm rãi đi về phía trước.
Phó Thời Lẫm đứng trong chỗ tối, cúi đầu hút thuốc. Khay đầu lọc trong thùng rác bên cạnh anh đã đầy một đống đầu mẩu thuốc lá rồi. Dáng người cao to thẳng tắp bị bao trùm trong bóng đêm, thoáng lộ ra vẻ lạnh lùng.
Chờ Lý Chấn bước ra khỏi cửa đồn cảnh sát, Phó Thời Lẫm mới ngước mắt lên, dập tắt nửa điếu thuốc còn lại trên tay.
…
Đội trưởng Phó… Đội trưởng Phó… Đội trưởng Phó!
Ngay khi Phó Thời Lẫm tiếp tục đi về phía Lý Chấn, Chu Tiến bất chấp tất cả chạy tới ngăn anh lại,
Anh bình tĩnh một chút. Loại rác rưởi này không đáng để anh động tay đâu!
Giọng Phó Thời Lẫm lạnh như băng:
Buông ra.
Xét cả về sức lực và kỹ thuật chiến đấu thì Chu Tiến hoàn toàn không phải là đối thủ của anh, nên chỉ có thể ra sức kéo lại thôi.
Cảnh vệ trực ban ngoài trạm gác ở cửa đồn thấy vậy vội chạy vào trong sảnh lớn gọi người.
Trong phòng thẩm vấn.
Cửa đột ngột bị mở ra:
Tạm dừng thẩm vấn trước đã, bên ngoài có chuyện rồi.
Viên cảnh sát đang thẩm vấn đứng phắt dậy, hỏi:
Chuyện gì thế?
Đội trưởng Phó…
Những lời này, cậu ta thật sự cũng không biết nên nói thế nào. Bình thường tính cách của đội trưởng Phó hơi lạnh lùng, thờ ơ, ít nói. Dù là lúc bắt tội phạm, kể cả có là tội phạm cực kỳ hung án tàn nhẫn, cũng rất ít khi thấy anh ấy kích động mất khống chế như thế này.
Ngay khi ba chữ
đội trưởng Phó
thốt lên từ miệng của cậu cảnh vệ đứng gác ở cổng, một bóng người trong phòng thẩm vấn đã lao vút ra ngoài như tên bắn rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.