• 12,777

Chương 193: Tâm trạng phấn khích của giản thù dần dần biến mất trong thời gian chờ đợi mỏi mòn


Trong xe không có ai cả.

Phó Thời Lẫm nhìn đồng hồ, đã sáu giờ năm mươi ba.

Thôi xong rồi!
Cô ta không nhìn theo nữa, quay trở vào đồn cảnh sát.
Đúng là cô ta đã cố ý đấy.
Đến đoàn phim, Giản Thù vừa thay quần áo đi ra thì gặp Tần Khả Khả. Cô ả liếc nhìn cô một cái, sắc mặt thoáng dao động, như5 muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng, mà lại vô cùng kiêu căng quay đầu bỏ đi.
Giản Thù mờ mịt chẳng hiểu gì.
Giản Thù nghe vậy khẽ gật đầu, nhưng khi đứng dưới cẩu máy quay để quay phim, cô vẫn hơi căng thẳng, trong đầu cô đều là những cảnh tượng trong cơn ác mộng đêm qua.
Trong mơ, cái cẩu máy quay kia đã rơi xuống trúng người cô.
Đây chắc chắn không phải là một sự cố ngoài ý muốn, nhất định là do
kẻ đó
gây ra. Tối qua khi cô hỏi, đội trưởng Phó cũng đã ngầm thừa nhận rồi.
Nhưng ở đây có quá nhiều người, làm một lần không thành công, liệu kẻ đó có ra tay lần nữa không?

Giản Thù, cô đang nhìn gì vậy?
Giọng nói của đạo diễn phát ra từ micro.
Giản Thù nhanh chóng lấy lại tinh thần:
Xin lỗi, tôi hơi mất tập trung.

Giản Thù nghẹn lời.
Cô lúng túng hắng giọng, đặt chai nước trên tay xuống, nhận lấy chai Phương Phương đưa, uống một ngụm:
Sao lúc đến chị không thấy em, em đã đi đâu vậy?


Chị Nguyễn Lan bảo em đi cảm ơn cậu Thẩm thay chị. Có điều, tính khí của anh ta nóng nảy thật đấy. Thấy chị không đến, suýt chút nữa anh ta bật dậy khỏi giường, còn lấy đồ ném thẳng vào em, đuổi em đi nữa. Nhưng dù sao chúng ta đã đến thăm, cũng coi như đã bày tỏ tấm lòng rồi.

Cô phát hiện ra thần kinh của cái cô Tần Khả Khả này càng ngày càng có vấn đề.
Hôm qua đã quay một phân đoạn, đêm nay chỉ cần quay bổ sung nốt phần còn lại là được.
Trước khi bắt đầu quay, nhà sản xuất còn đặc biệt đến gặp Giản Thù để giải thích tình huống tối qua, rằng sở dĩ cẩu máy quay bị rơi xuống là do sơ suất của nhân viên công tác, chỉ là một sự cố ngoài ý muốn mà thôi, bảo cô đừng lo lắng, hôm nay mọi thiết bị đã được kiểm tra đi kiểm tra lại rất nhiều lần, sẽ không có vấn đề gì nữa đâu.
Giản Thù ngồi vào ghế nghỉ của mình, cầm một chai nước lên mở nắp, nhưng vặn mãi không được…
Tại sao bây giờ cô lại vô dụng đến thế này chứ?
Phương Phương chạy đến, thấy cô đang vật lộn với nắp chai, bèn lấy một chai khác, mở nắp một cách dễ dàng rồi đưa nó cho cô:
Chị Giản Thù, uống cái này đi.

Đinh Du bước đ8ến sau lưng anh, nhỏ nhẹ nói:
Đàn anh, hôm nay làm phiền anh quá. Em mời anh đi ăn nhé?

Phó Thời Lẫm quay đầu lại, hờ3 hững nói:
Không cần, không còn chuyện gì nữa thì tôi đi đây.


Đàn anh...
Đinh Du còn chưa kịp giữ lại, Phó Thời 9Lẫm đã mở cửa rồi lái xe đi.
Đạo diễn phất tay:
Nghỉ ngơi năm phút đi rồi ra quay lại.

Nếu là lúc trước, thì ông đã mắng ầm lên từ lâu rồi.
Ban đầu, ông vốn dĩ rất bất mãn với chuyện nhà đầu tư nhét Giản Thù vào đoàn. Có điều, trong suốt quá trình quay phim kéo dài như thế này, Giản Thù cứ hết bị thương chỗ này đến chỗ khác, còn nhiều lần suýt xảy ra chuyện, nhưng cô ấy chưa bao giờ oán trách than phiền nửa lời, cũng không đưa ra bất kỳ yêu cầu nào, vẫn cứ yên tĩnh bình thản quay tiếp.
Giản Thù ôm trán, cô không ngờ chị Nguyễn Lan lại bảo Phương Phương đi. Chuyện này có khác gì khổ sai đâu cơ chứ.

Giản Thù cười hỏi:
Thế bây giờ em có còn cảm thấy cậu Thẩm tốt hơn đội trưởng Phó nữa không?


Lần này, Phương Phương suy đi nghĩ lại rất cẩn thận một lần nữa, cuối cùng mới khó xử đáp:
Em vẫn chọn cậu Thẩm. Mặc dù anh ta có hơi hung dữ, nhưng em không cần anh ta thích em, em chỉ cần tiền của anh ta thôi. Ở bên đội trưởng Phó thật sự phải đối mặt với quá nhiều điều. Công việc của anh ấy cực kỳ nguy hiểm, mà nghề của chúng ta cũng bận không kém. Hai bên đều bộn bề nhiều việc như thế thì có khi cả năm trời còn không gặp mặt được một hai lần ấy chứ, đừng nói gì đến chuyện hẹn hò.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.