Chương 209: Áo thun ngắn tay của anh vừa dài vừa rộng, mặc thoải mái hơn áo ngủ của cô nhiều
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 661 chữ
- 2022-02-06 07:17:35
Cũng may xung quanh không có ai.
Phó Thời Lẫm khẽ ừ một tiếng:
Chờ anh nhé, anh đi lấy xe.
Giản Thù gật đầu.
Phó Thời Lẫm dụi tắt điếu thuốc rồi kéo cô ngồi lên đùi mình.
Người Giản Thù rất thơm, còn thoang thoảng mùi sữa, giọng nói của Phó Thời Lẫm không khỏi trầm xuống:
Anh sấy tóc cho em nhé?
Vậy để em đi lấy máy sấy.
Tiếng máy sấy đã dừng lại.
Phó Thời Lẫm bế cô ngồi lên đùi mình, thấy dáng vẻ đầy tâm sự của cô, bàn tay to của anh nhè nhẹ vuốt ve sau gáy cô, ngữ điệu rất chậm rãi:
Em sao thế?
Không sao ạ, em đang nghĩ về tiết mục game show ngày mai thôi.
8Vừa về đến cửa nhà, điện thoại của Phó Thời Lẫm lại đổ chuông, anh liếc nhìn thấy số lạ.
Giản Thù cứ tưởng anh có công việc, nê3n vừa mở cửa vừa nói:
Vậy em vào trước đây.
Phó Thời Lẫm bắt máy, đầu kia điện thoại lập tức truyền đến một giọng nữ:
Xin hỏi, 9anh có phải anh Phó không ạ?
Đúng vậy.
Chiếc nhẫn mà trước đó anh đặt ở chỗ chúng tôi, ngày mai là có thể đến nh6ận được rồi đấy ạ.
Phó Thời Lẫm liếm môi:
Ừm, cảm ơn cô.
Giản Thù đứng dậy lấy máy sấy đến rồi lập tức nằm nhoài lên đùi anh, để mặc anh sấy tóc cho mình.
Ngón tay Phó Thời Lẫm luồn vào tóc cô, động tác rất nhẹ nhàng dịu dàng:
Mấy ngày tới em có bận không?
Giản Thù ngẩng lên nhìn anh, đáp:
Không tính là bận ạ, sáng mai em chỉ cần ghi hình một tiết mục game show thôi, quay xong là không còn việc gì nữa. Anh thì sao, anh vẫn bận lắm à?
Nửa tiếng sau, cửa phòng tắm mở ra, Giản Thù mặc chiếc áo thun cộc tay của anh, vừa lau tóc vừa nói:
Đội trưởng Phó, em xong rồi, anh vào tắm đi.
Kể từ sau lần mặc ké đồ của anh, Giản Thù rất thích cảm giác này.
Hơn nữa, áo thun ngắn tay của anh vừa dài vừa rộng, mặc thoải mái hơn áo ngủ của cô nhiều.
Chỉ bận qua đợt này nữa thôi.
Nghe thế, khóe môi Giản Thù cong lên, bắt đầu lên kế hoạch hẹn hò.
Thời gian của cô chắc sẽ đủ để đi du lịch một chuyến, chỉ là không biết bên đội trưởng Phó thế nào thôi.
Anh cất điện thoại, đi vào nhà thì Giản Thù đang tắm tron5g phòng tắm.
Thân hình cao to với vóc dáng thẳng tắp của anh dựa vào sofa, anh lấy một điếu thuốc ra đưa lên miệng rồi châm thuốc.
Ngón tay thon dài của anh nghịch điện thoại, con ngươi đen láy khẽ híp lại. Đơn xin chuyển công tác của anh… chắc sẽ được phê duyệt trong vài ngày tới thôi.
Giản Thù suy nghĩ một lúc, vốn định nói với anh chuyện Đinh Du, nhưng lời đến khóe môi mấy lần lại không biết nên nói ra thế nào.
Đúng là Đinh Du thích đội trưởng Phó thật, nhưng cô ta không hề bày tỏ trực tiếp. Nếu bây giờ cô chọc thủng lớp giấy này, thì ngược lại sẽ khiến người khác cảm thấy cô thật vô lý.
Giản Thù thở dài một hơi, buồn phiền nhìn tên nhóc đang ngủ trong ổ, hoàn toàn không biết nên làm gì trong tình huống này.
Xong việc thì gọi điện thoại cho anh, mình cùng đi ăn tối, nhé?
Ánh mắt Giản Thù lập tức sáng bừng lên:
Ngày mai anh không tăng ca à?
Đợt này đội trưởng Phó phải tăng ca trong khoảng thời gian dài, lâu lắm rồi họ không ăn tối với nhau.
Chắc công việc sẽ kết thúc trước giờ tan ca thôi.
Vậy… Sau khi ăn cơm xong, chúng ta đi đâu anh.
Phòng tập nhé?
Giản Thù á khẩu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.