Chương 253: Cảnh sát trưởng mèo đen
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 973 chữ
- 2022-02-06 07:18:38
Tay phóng viên kia vốn muốn hỏi tiếp theo chủ đề này, đào bới thêm chút tin tức nữa, nhưng lại bị câu hỏi của các phóng viên khác đánh b8ật ra.
Trong suốt khoảng thời gian sau đó, Giản Thù lại chạy thêm vài rạp chiếu phim nữa. Đợt diễn lưu động đầu tiên này, tuy c3ó hơi mệt mỏi, nhưng từ đầu đến cuối cô đều rất vui vẻ.
Vì đội trưởng Phó, cũng vì giấc mơ của mình.
Vâng.
Phó Thời Lẫm đứng dậy, vừa bước đến cửa thì thấy Mạnh Viễn đi rồi lại quay trở lại, nín cười hỏi:
Đội trưởng Phó này, cái con búp bê cảnh sát trưởng mèo đen của Giản Thù ấy, là anh tặng đúng không?
Phó Thời Lẫm im lặng không nói gì.
Phó Thời Lẫm mím môi:
Tôi hiểu. Trung tâm giám định sẽ nhanh chóng có kết quả thôi ạ.
Tôi biết cậu bỏ rất nhiều công sức, tinh lực vào vụ án này. Trong suốt mười năm nay, cậu vẫn chưa từng bỏ cuộc. Nhưng càng là thời điểm mấu chốt, thì càng phải bình tĩnh. Nếu anh ta thật sự là hung thủ, anh ta cũng chẳng thể nào chạy được. Trước mắt vẫn chưa có chứng cứ gì chứng minh thi thể nữ phát hiện được ở khu Đông Sơn đó có liên quan gì với Bạch Trường Châu, tốt nhất tách ra thành hai vụ án để điều tra đi. Trước hết phải làm rõ được thân phận của thi thể nữ kia đã.
Tôi hiểu rồi, đồn trưởng Diệp.
Trải qua mấy lần trước, ông đã sợ lắm rồi.
Dặn dò xong mọi việc, Diệp Thường Lâm mới để Phó Thời Lẫm quay về phòng mình.
Nghĩ đến lời Mạnh Viễn vừa nói, anh lấy điện thoại ra xem thử.
Diệp Thường Lâm dập tắt điếu thuốc trên tay:
Cậu cũng đừng lo lắng, bên chỗ Giản Thù đã phái người đi bảo vệ chưa?
Phó Thời Lẫm gật đầu.
Lần trước cậu lập công lớn trong vụ triệt phá đường dây buôn ma túy, lãnh đạo cấp trên đều biết cả. Cậu làm rõ vụ án của thi thể nữ lần này đi, bình xét cuối năm chắc chắn sẽ không thành vấn đề, cũng có thể nhân dịp này để lùi xuống tuyến dưới.
Diệp Thường Lâm nhắc nhở anh,
Thế nhưng, trong khoảng thời gian này, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ sơ suất nào nữa, nhất là liên quan đến mạng xã hội. Cậu chú ý một chút.
Mạnh Viễn biết anh ấy không có thời gian xem điện thoại, bèn hắng giọng giải thích:
Đã lên hot search rồi ạ. Mọi người đều đang khen cảnh sát trưởng mèo đen đó đáng yêu quá, còn muốn xin địa chỉ mua. Đội trưởng Phó, anh nói cho em biết anh mua ở đâu đi, em đi vơ vét một phen, mang lên mạng bán, chưa biết chừng lại kiếm một khoản lớn ấy chứ.
Phó Thời Lẫm liếc mắt sang, ngay trước khi anh kịp lên tiếng thì Mạnh Viễn đã vội chạy biến đi rồi.
Trong phòng làm việc của đồn trưởng, Diệp Thường Lâm đang xem hồ sơ vụ án. Nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên, ông ngẩng đầu nói:
Tiểu Phó đến đấy à. Ngồi đi, tôi nói với cậu mấy chuyện.
Phó Thờ6i Lẫm ngước mắt lên ừ một tiếng rồi nói:
Đã có kết quả bên phòng giám định chưa?
Lần này chúng ta đưa khá nhiều vật chứng sa5ng đó, có lẽ bên chỗ họ vẫn còn phải xử lý vật chứng của vụ án khác nữa. Em hỏi lão Triệu rồi, chậm nhất là sáng mai có thể ra được báo cáo kiểm nghiệm ạ.
Có báo cáo một cái, cậu lập tức sang lấy luôn nhé.
Phó Thời Lẫm ngồi xuống trước mặt ông:
Đồn trưởng nói đi ạ.
Liên quan đến việc xin lệnh khám xét nơi ở của Bạch Trường Châu ấy. Việc này hơi phiền phức một chút. Cậu biết đấy, anh ta là cố vấn mà đồn cảnh sát đặc biệt mời tới, tuy mấy năm nay không làm việc trong đồn cảnh sát, nhưng có rất nhiều lần đồn cảnh sát có án từ không giải quyết được, cũng sẽ đến hỏi ý kiến anh ta, cái danh cố vấn đó vẫn luôn tồn tại.
Diệp Thường Lâm nhả khói thuốc, nói tiếp:
Chúng ta phá án phải chú trọng về chứng cứ, nếu không có chứng cứ xác thực mà đã đi khám xét, khám xét ra vấn đề thì đã đành, chứ một khi không có thu hoạch gì, không chỉ làm mất mặt của đồn cảnh sát, mà cấp trên cũng sẽ trách tội. Cậu hiểu ý tôi không?
…
Đồn cảnh9 sát.
Mạnh Viễn gõ cửa phòng làm việc:
Đội trưởng Phó, đồn trưởng Diệp gọi anh qua phòng chú ấy một chuyến ạ.
Đập ngay vào mắt anh là bức ảnh Giản Thù ôm con búp bê vải, tươi cười rạng rỡ đến lóa mắt. Đoạn clip ngay bên dưới là đoạn người phóng viên kia hỏi con búp bê cảnh sát trưởng mèo đen đó là do ai tặng.
Là một người rất quan trọng đối với tôi tặng tôi. Người đó rất thích tôi, hẳn cũng có thể coi là fan hâm mộ.
Khóe môi Phó Thời Lẫm cong lên, lưu lại bức ảnh kia rồi đăng nhập Weibo, cài đặt làm ảnh đại diện, sau đó ấn theo dõi Giản Thù, trở thành một fan hâm mộ thực thụ.
Kha Hiển gõ cửa, hỏi:
Đang xem cái gì chăm chú thế, tôi đứng đây một lúc lâu rồi mà cậu cũng không phát hiện ra.
Phó Thời Lẫm đặt điện thoại xuống, ngước lên lạnh lùng hỏi:
Có chuyện gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.