• 12,777

Chương 259: Muốn anh tắm cùng em không?


Người cảnh sát kia cũng gật đầu.

Phó Thời Lẫm mím môi, giọng rất lạnh lùng:
Đưa người về thẩm vấn đã, giám sát chặt vào.


Rõ.


Phó Thời Lẫm quay lại lấy khăn giấy lau vết máu trên mặt Giản Thù đi:
Không sao rồi, em đừng sợ.

Giản Thù nhón chân, cắn một cái vào cằm anh, nháy mắt nói:
Muốn ăn anh.

Đôi mắt đen của Phó Thời Lẫm tối sầm xuống, lặng như hồ nước.
Ấy vậy mà kẻ đầu sỏ gây họa thì vừa nói dứt lời đã chuồn nhanh khỏi vòng tay của anh, chạy thẳng đến cửa phòng tắm mới quay đầu hô to:
Đội trưởng Phó, em vào tắm trước đây, em tắm xong chúng ta cùng đi nhé.

Giản 3Thù ngẩng đầu, sững sờ nói:
Vì sao anh ta muốn cứu em?

Cô biết gã thanh niên kia ra tay nặng đến mức nào, hẳn là gần như đ9âm xuyên qua lòng bàn tay anh ta rồi.
Vì sao?

Dạ? Ơ không được…
Giản Thù nghiêm túc từ chối anh,
Lát nữa sẽ không kịp giờ đâu, đã hẹn là đi xem suất chiếu đầu tiên rồi mà.


Vẫn còn kịp!

Phó Thời Lẫm hôn lên tai cô, ngón tay dài gạt phần váy còn sót lại trên người cô xuống.
Phó Thời Lẫm khẽ cười, giọng càng gợi cảm hơn:
Muốn anh tắm cùng em à?

Mặt Giản Thù đỏ bừng lên, lúng búng:
Anh toàn nghĩ cái gì trong đầu thế! Ý em định nói là, lát nữa chẳng phải chúng ta sẽ đi xem suất chiếu đầu tiên sao, chúng ta ra ngoài ăn luôn.


Vậy em muốn ăn gì?

Vì sao anh ta lại làm như thế chứ…
Bạch Trường Châu hẳn phải l6à một tay sát nhân ma quỷ điên cuồng mất hết tính người mới đúng, vì sao lại muốn cứu cô?
Phó Thời Lẫm ôm cô vào lòng, nhẹ n5hàng vỗ về cô:
Không sao nữa rồi, Giản Thù, không ai có thể làm hại em được nữa.

Cô vừa phải sấy tóc, vừa phải dưỡng da, nhất thời loạn hết cả lên.
Chỉ loáng cái Phó Thời Lẫm đã xuất hiện sau lưng Giản Thù, đón lấy cái máy sấy trong tay cô:
Em cứ làm việc của em đi, để anh sấy cho.

Giản Thù được giải phóng hai tay, chuyên tâm dưỡng da.
Một lát sau Giản Thù mới nói:
Chúng mình về nhà đi anh.


Ừ.

Xe ô tô đã đưa cho Mạnh Viễn để cậu ta đưa Bạch Trường Châu đến bệnh viện rồi, Phó Thời Lẫm cởi áo khoác choàng lên vai Giản Thù, rồi gọi một chiếc taxi.
Từ trong phòng tắm ra, cô vội vàng lau khô tóc rồi đi thay quần áo.
Gần đây nhiệt độ khá thấp, hơn nữa giờ cũng là buổi đêm rồi nên trời càng lạnh hơn ban ngày.
Bộ đồ đôi lần trước Giản Thù mua cuối cùng cũng phát huy tác dụng. Cô tự thay xong rồi đặt bộ còn lại lên giường:
Đội trưởng Phó ơi, anh nhớ mặc bộ này nhé, em đi sấy tóc đã.

Giản Thù tức tối cắn anh một cái. Kịp được mới là lạ ấy, bình thường mỗi lần anh làm phải tầm một tiếng, dù chỉ làm một lần đi chăng nữa, một lát còn đi ăn rồi mới đến rạp chiếu phim, chắc chắn không thể nào kịp mười hai giờ được.
Phó Thời Lẫm vặn vòi hoa sen, nước ấm ào ào chảy xuống.
Anh nhấc cao một chân của Giản Thù lên, từ từ đẩy vào, đôi môi mỏng dán vào tai cô, khẽ khàng nói:
Em phối hợp với anh một chút, sẽ kết thúc rất nhanh thôi.

Lúc hai người về đến nhà cô thì cũng đã mười giờ đêm.
Phó Thời Lẫm xoa đầu cô nói:
Ngoan, em đi tắm nước ấm trước đi cho thoải mái, anh đi nấu mấy món cho em ăn.

Giản Thù kéo tay anh lắc đầu.
Nhìn bộ quần áo trên giường, khóe môi Phó Thời Lẫm hơi cong lên.
Trước khi vào phòng tắm sấy tóc, Giản Thù còn nhìn đồng hồ một cái.
A a a a a a, mười một giờ rồi, sắp không kịp rồi!!!
Mắt Giản Thù đã phủ một tầng sương mù, giọng nói mềm nhũn cả ra:
Phối… phối hợp như thế nào?


Sau khi kết thúc, Giản Thù hoàn toàn không muốn nghĩ xem rốt cuộc phối hợp với anh thế nào nữa. Đã nói là rất nhanh rồi mà cũng mất nửa tiếng đồng hồ.
Phó Thời Lẫm đờ người. Anh khẽ liếm đôi môi mỏng của mình, cúi đầu nhìn nơi nào đó đang hừng hực khí thế, máu sôi cuồn cuộn một cái rồi sải bước đi tới.
Váy của Giản Thù đã cởi được một nửa, để lộ tấm lưng trần trắng nõn mịn màng bóng bẩy. Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm bị mở ra, cô kinh ngạc hỏi:
Sao anh lại vào đây?

Phó Thời Lẫm vây cô giữa bức tường và cơ thể của mình, cúi đầu cắn nhẹ lên vành tai cô, giọng hơi khàn khàn:
Cùng tắm đi.

Cô cũng không trang điểm gì thêm, chỉ bôi một chút sữa dưỡng ẩm thôi.

Lúc này, người đàn ông có vóc dáng cao to đường hoàng với đường nét khuôn mặt đẹp không chê vào đâu được đó đang dịu dàng chăm chú sấy tóc cho cô. Nhìn cảnh tượng ấy trong gương, khóe môi của Giản Thù bất giác cong lên, trong đuôi mắt chân mày cũng tràn ngập nụ cười.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.