• 12,781

Chương 311: Cô bạn gái nhỏ của đội trưởng phó (1)


Cứ hễ được nghỉ, Phó Thời Lẫm sẽ tới đây cùng cô.

Tròn ba tháng khi thai nhi đã ổn định, vừa đúng lúc cô có một hoạt động ở thàn8h phố Vân, vì vậy đã lén quay trở về.
Giản Thù nhắm chặt hai mắt, sớm biết như thế cô đã không chọn vị trí này rồi, bây giờ Chu Tiến mà đi, cô sẽ không còn chỗ nào để trốn nữa.
Giờ thì hay rồi đây, niềm vui bất ngờ biến thành nỗi sợ kinh hoàng.
Chu Tiến ho khụ một tiếng, lúc này vẫn chọn đứng về phía Giản Thù:
Đội trưởng Phó, hay là anh vào phòng trước đi? Em sắp xếp nốt rồi mang vào cho anh ngay...

Cậu ta còn chưa nói dứt câu, Giản Thù đã bắt đầu nôn khan. Cô chẳng còn tâm trí đâu để ẩn với nấp nữa, vội quay người chạy vào nhà vệ sinh.
Viên cảnh vệ chán chường, thừ người nhìn về phương xa.
Giản Thù đến gần, thấp giọng hỏi:
Hôm nay đồn cảnh sát đã xảy ra chuyện gì sao?

Đã vậy trước đây đội trưởng Phó lại còn rất thích cô ấy nữa chứ.
Nếu bây giờ cô bước vào, chắc chắn sẽ không tránh khỏi cảnh giương cung bạt kiếm. Nhưng cô thật sự rất tò mò, rốt cuộc cô bạn gái nhỏ của đội trưởng Phó là người như thế nào.
Phó Thời Lẫm cạn lời.
Giản Thù cũng cạn lời.
Phó Thời Lẫm nói:
Bên ngoài đang xôn xao chuyện gì?


Dạ?
Chu Tiến nhìn Phó Thời Lẫm như đang hỏi, anh có chắc là muốn em nói không?
Giản Thù khẽ liếm môi rồi bước vào.
Tối nay Chu Tiến trực ban, cậu ta vừa ngẩng đầu lên thì thấy một bóng người lấm lét thậm thụt, bèn bước nhanh tới chặn trước mặt cô:
Làm gì vậy?


Nói.

Mọi chuyện bắt đầu là thế này…
Phó Thời Lẫm đứng bên ngoài đưa cho cô một cốc nước ấm.
Giản Thù uống mấy ngụm:
Em uống đủ rồi.


Ừm.

Giản Thù nhíu mày phồng miệng, lại còn hôm khác gặp nữa cơ á?
Phó Thời Lẫm cầm lấy cốc rồi vuốt lưng cho cô, giọng nói trầm thấp:
Em thấy đỡ hơn chưa?

Giản Thù chậm rãi gật đầu.
Viên cảnh vệ này vẫn là người cảnh vệ thường xuyên buôn chuyện với cô lúc trước, nhưng bây giờ anh ta chưa nhận ra cô. Vừa nghe vậy, anh ta bỗng trở nên hăng hái hẳn, bắt đầu hào hứng buôn dưa:
Cô bạn gái trong truyền thuyết của đội trưởng Phó xuất hiện rồi đấy!

Giản Thù sửng sốt.
Chờ cô nữ sinh đi khuất, Phó Thời Lẫm không nhìn theo nữa, đang định vào lại phòng làm việc thì thấy Chu Tiến đứng cách đó không xa với tư thế quái dị, bèn hỏi:
Cậu làm gì ở đó vậy?


Em...

Một lát sau, Phó Thời Lẫm trở về.
Giản Thù nhìn anh, khẽ chớp mắt:
Anh Phó, anh giận rồi à?

Trước khi bước vào sảnh lớn, Giản Thù hơi do dự vài giây.
Loài sinh vật mang tên
bạn gái cũ
này luôn là nhân vật nguy hiểm nhất.
Giản Thù lộ hơn nửa khuôn mặt ra rồi làm động tác
suỵt
với cậu ta, sau đó chỉ chỉ vào phòng làm việc của Phó Thời Lẫm.
Chu Tiến thoáng vỡ lẽ, hơi ngượng ngùng sờ gáy, đang định lên tiếng thì cửa phòng làm việc bỗng mở ra.
Lần này về không báo cho anh biết, đúng là cô làm sai thật, nhưng cũng vì cô nhớ anh thôi mà.
Phó Thời Lẫm khẽ véo mặt cô:
Anh không giận, nhưng em có về thì nên báo cho anh một tiếng, nhỡ chẳng may...

Giản Thù vội kéo Chu Tiến qua để cậu ta chắn trước mặt mình, tìm một góc độ tốt rồi âm thầm quan sát.
Mái tóc của cô nữ sinh kia rất dài, để xõa sau lưng một cách đoan trang. Cô ấy ăn mặc giản dị, áo len vàng nhạt phối với chiếc váy dài cùng tông màu, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác trắng, nụ cười rất dịu dàng đáng yêu.
Chu Tiến chỉ muốn xem thử xem bọn họ có cãi vã gì không, nhưng chưa kịp ngoảnh đi chỗ khác thì đã bị gọi vào.
Cậu ta đứng lên, thấp thỏm mở cửa phòng làm việc:
Đội trưởng Phó...


Vào văn phòng ngồi một lát đi, anh đi mua chút gì về ăn.

Sau khi Phó Thời Lẫm đi khỏi, Giản Thù tháo khăn quàng cổ xuống, lấy một viên ô mai từ trong túi ra ăn mới đè được cái cảm giác nôn nao kia xuống.
Ngồi trên máy bay, Phương Phương nhỏ giọng nói:
Chị Giản Thù, chúng ta có nên báo cho độ3i trưởng Phó một tiếng không ạ, chắc anh ấy sẽ lo lắng cho chị lắm đấy.


Không sao đâu, hôm qua vừa kiểm tra đó thôi. Bác sĩ n9ói chị có thể tự do bay nhảy rồi, em đừng hó hé gì với anh ấy đấy nhé, chị muốn tạo cho anh ấy một niềm vui bất ngờ.

Thấy vậy, Giản Thù hậm hực nói:
Không cho anh cười!


Ai nói với em cô ấy là bạn gái cũ của anh?

Phó Thời Lẫm ngẩn ra.
Anh im lặng trong chốc lát,
Ai cơ?


Thì là cô bạn gái nhỏ kia của anh chứ còn ai, anh đừng hòng chối nhé, lúc nãy chính mắt em đã thấy hết rồi!

Phó Thời Lẫm nhìn cô, khóe môi khẽ cong lên, ý cười hiện rõ nơi đáy mắt.
Phó Thời Lẫm nhìn ra phía sau cậu ta, hơi nhướng mày hỏi:
Sắp xếp xong tài liệu chưa?

Chu Tiến chột dạ trả lời:
Xong... xong rồi ạ.

Cảnh vệ ngớ người.
Chị... chị dâu?
Cảnh vệ nói:
Đúng vậy, cô ta đến từ chiều, đã ở đây ba, bốn tiếng đồng hồ rồi... Mà này, cô là ai vậy?

Giản Thù kéo khăn quàng cổ xuống rồi mỉm cười với anh ta.
Trông đúng kiểu mối tình đầu trong mộng của những năm tháng yên ả, làm gì có dáng vẻ của một cô nàng du côn đâu?
Sau khi ra khỏi phòng làm việc, cô nữ sinh khẽ vén tóc ra sau tai, quay đầu lại nói với Phó Thời Lẫm:
Đội trưởng Phó, vậy làm phiền anh nhé, hôm khác gặp lại.

Lúc này, trời đã sẩm tối.
Gần đây trời lạnh nên cô mặc rất dày, chỉ để lộ ra đôi mắt. Vừa đi tới cổng, cô đã thấy hình như mọi người đang bàn luận sôi nổi gì đó.
Hoạt động vừa kết thúc cô đã tới thẳng đây, còn chưa cả kịp ăn tối.
Nôn vài lần mà không ra được gì, cô khẽ xoa bụng rồi đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Đưa đây cho tôi.

Chu Tiến vừa định di chuyển thì vạt áo bỗng bị kéo lại.

Cả đồn cảnh sát đều đang đồn ầm lên kia kìa, anh cứ hỏi bừa một người là biết ngay.

Phó Thời Lẫm quay đầu nhìn Chu Tiến đang ló mặt qua cửa sổ hóng hớt, ra hiệu cho cậu ta đi vào.

Có điều tôi cũng chỉ mới nghe nói thôi, lát nữa thay ca tôi phải đi xem thử, rốt cuộc là nữ sinh thế nào mới có thể khiến cho đội trưởng Phó thần hồn điên đảo đến vậy cơ chứ.

Giản Thù nhìn vào trong sảnh:
Vẫn còn ở bên trong à?

Lần cuối 6cô được gặp đội trưởng Phó đã là chuyện của nửa tháng trước.
Thời gian bay lần này rất ngắn, chỉ vỏn vẹn có hai giờ đồng hồ.
Tham gia hoạt động xong, Giản Thù tới thẳng đồn cảnh sát.
Anh mím môi, không nói tiếp phần còn lại.
Giản Thù ôm lấy cánh tay anh làm nũng:
Vâng vâng, em biết lỗi rồi, bảo đảm sau này sẽ không như vậy nữa đâu.
Nói tới đây, cô bỗng thấy sai sai, vội rút tay về bĩu môi nói,
Anh còn nói em nữa á, nếu em không về thì làm sao biết anh vẫn còn liên hệ với bạn gái cũ chứ.

Cô nữ sinh tới đồn cảnh sát tìm Phó Thời Lẫm, viên cảnh sát phụ trách tiếp đón hỏi cô ấy là ai, cô ấy nói mình là bạn của Phó Thời Lẫm.
Mọi người trong đồn cảnh sát đều chưa từng gặp cô ấy, hơn nữa chuyện về cô bạn gái nhỏ của đội trưởng Phó luôn là chủ đề mà ai cũng cảm thấy hứng thú nhất, một truyền mười mười truyền trăm, cứ thế từ bạn bè bình thường đồn thành cô bạn gái nhỏ kia luôn.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.