Chương 321: Ngoại truyện của phương phương (3)
-
Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời
- Bắc Phong Vị Miên
- 737 chữ
- 2022-02-06 07:20:28
Đây là trợ lý của cô à?
Vu Thâm vội gật đầu lia lịa.
Cậu Từ nói:
Thôi được, gọi cô ấy lại đây uống rượu đi.
Ồ, vâng, tôi không dám mơ, cảm ơn!
Lát nữa lúc uống rượu, cô nói ít thôi, nhìn mắt tôi ra hiệu mà xử sự.
Tôi không biế6t uống rượu.
Anh vừa nói vậy, cả phòng VIP đều tĩnh lặng như tờ.
Đám người bọn họ đến đây chơi, bình thường cũng đều có chút thủ đoạn anh tình tôi nguyện. Những nữ nghệ sĩ đến đây, có ai mà không ôm mục đích gì chứ?
Thế nên, trước giờ không ai đi nói huỵch toẹt thứ này ra cả.
Phương Phương còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy một giọng nam quen thuộc vang lên bên cạnh mình, người đó mắng cô xối xả.
Nhìn thấy Thẩm Hành, ý cười nơi khóe mắt của cậu Từ cũng dần tắt:
Cậu Hai Thẩm, anh nói như vậy là có ý gì?
Thẩm Hành lạnh lùng liếc sang:
Con m nó chứ, anh bỏ cái gì vào đó thì tự bản thân anh biết, còn không biết xấu hổ mà hỏi nữa à?
Tôi không hiểu ý của cậu Hai Thẩm, uống rượu cho vui vẻ thôi mà, có cần phải làm ầm làm ĩ lên như vậy không.
Thấy tình hình này, Vu Thấm ra sức đẩy Phương Phương một cái thật mạnh:
Đều tại cô đấy, mau xin lỗi cậu Từ và cậu Thẩm đi.
Phương Phương bị cô ta đẩy thì loạng choạng, suýt nữa đập vào góc bàn.
Phương Phương đi theo Vu Thấm đến bên cạnh quầy bar, cậu Từ đưa một ly rượu cho cô:
Con gái uống loại nồng độ thấp một chút.
Cảm ơn anh.
Phương Phương cứng ngắc đáp lại, chỉ muốn uống rồi mau mau chóng chóng đuổi anh ta đi thôi. Cô đón lấy ly rượu, đang định uống thì cổ tay đột ngột bị người ta vỗ mạnh một cái. Cô không kịp đề phòng, chiếc ly trong tay rơi thẳng xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
M kiếp, em có đầu óc đi được không? Đây là nơi như thế nào hả? Ai đưa rượu em cũng dám uống à?
Thẩm Hành đón lấy cô, lại mắng mỏ:
Ông đây bảo em đi ăn bữa cơm thì em nói em bận việc. Việc của em là chạy tới đây hầu lũ ngu đần này chơi bời à?
Tất cả mọi người đều nghẹn lời.
Cuối cùng Giang Chi Châu không nhìn nổi nữa, bước ra giảng hòa:
Lão Từ à, đây là bạn gái của Thẩm Hành. Cô ấy chỉ là một trợ lý thôi, không phải tới đây chơi đâu, thế nên cậu ấy mới tức giận như thế.
Vu Thấm cười khẩy:
Cô đừng có ở đây mà giả vờ giả vịt với tôi. Tối nay nếu cô gây chuyện gì đó phiền đến tôi, ngày mai tôi sẽ 5báo công ty sa thải cô đấy.
Phương Phương hít thật sâu một hơi, nhớ đến lời chị Nguyễn Lan nói, cô lại nhịn.
Cô vẫn còn muốn chờ đến lúc chị Giản Thù quay về cơ mà.
Nói xong, anh 8ta đứng dậy đi thẳng về phía quầy bar.
Vu Thấm hạ thấp giọng nói với Phương Phương:
Tôi cảnh cáo cô, đừng tưởng rằng cậu Từ nói với cô vài c3âu như vậy mà cô đã ôm mấy giấc mộng hoang đường vượt quá thân phận. Họ không phải là đối tượng cô có thể với tới đâu.
Phương Phương nghẹn l9ời.
Sắc mặt khó coi của cậu Từ dịu đi một chút, cậu ta lại rót một ly rượu mới:
Nếu đã vậy thì cậu Hai Thẩm này, chuyện này tôi xử lý không ổn, tôi sai, tự phạt một ly nhé.
Ly rượu vừa rồi thật sự đã làm Phương Phương vô cùng giận dữ, hiện giờ cơ thể cô run lên. Cô không dám tưởng tượng nếu không có Thẩm Hành thì đêm nay cô sẽ thế nào nữa.
Cả đám người ở đây, không có ai cô có thể chọc vào được. Cô giận là vậy nhưng lại chẳng biết trút vào đâu, chỉ có thể nghiến răng nuốt nó xuống bụng thôi.
Cô đẩy Vu Thấm đang vô cùng kinh ngạc đứng chắn trước mặt mình ra, sải bước rời khỏi phòng.
Thẩm Hành chửi thầm rồi chạy theo cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.