• 12,781

Chương 94: Như vậy có phải sẽ không tốt cho sức khỏe của đội trưởng phó không?


Giản Thù mỉm cười chào hỏi rồi nói cảm ơn.

Lâm Tĩnh đặt đồ xuống, nhìn trái nhìn phải thấy Phó Thời Lẫm không có ở đó, mới nhỏ giọ8ng hỏi Giản Thù với vẻ thần bí:
Cô và đội trưởng Phó, hai người…

Lâm Tĩnh lập tức im bặt.
Giản Thù và Lâm Tĩnh cùng quay đầu, nhìn thấy Kha Hiển đứng ở cửa ra vào, dáng vẻ biếng nhác, không biết đã đến từ lúc nào.
Cô ấy vừa mới định nhiều chuyện một chút, cửa phòng tắm liền b3ật mở.
Tóc Phó Thời Lẫm còn hơi ướt.

Ăn xong anh sẽ đến ngay.

Phó Thời Lẫm lại dặn dò Lâm Tĩnh thêm vài câu, bảo cô ấy nhìn Giản Thù ăn hết bữa sáng rồi hãy về.
Anh vừa đi, Lâm Tĩnh lập tức nâng chiếc bàn nhỏ lên, đặt hộp cơm lên đó, cảm thán từ tận đáy lòng:
Cô Giản, cô lợi hại thật đấy.

Giản Thù không hiểu ý cô ấy.

Quen chứ, tôi lén nói cho cô biết nhé, hồi Đội trưởng Kha còn đi học đã xem đội trưởng Phó là đối thủ cạnh tranh rồi, chuyện gì cũng so bì cao thấp.

Giản Thù cảm thấy chuyện này thú vị, bèn lập tức hỏi:
Vậy kết quả là ai thắng?

Nhìn tình hình này, rõ ràng anh đã ở đây cả đêm hôm qua rồi.
Lâm Tĩnh nhìn c9hiếc giường nhỏ chật hẹp, vội ngậm miệng lại, không cần hỏi thêm gì nữa, đứng nghiêm chào:
Đội trưởng Phó.


Người khó cưa như đội trưởng Phó mà cũng bị cô cưa đổ. Lúc trước đội trưởng Kha của chúng tôi còn nói, có khi cả đời đội trưởng Phó sẽ phải sống cô độc đến già ấy chứ.

Giản Thù cong môi:
Có lẽ tôi được ông trời phái đến cứu rỗi anh ấy, nhưng mà… trước đây đội trưởng Kha và đội trưởng Phó quen nhau ư?

Là cấp dưới, Lâm Tĩnh đã nói xấu cấp trên thì chớ, lại còn bị đương sự nghe thấy, nên giờ cô chỉ muốn tìm một cái lỗ chui vào thôi. Cô đỏ mặt nói:
Đội trưởng Kha, tôi… tôi…


Những gì cô nói đều là sự thật, tôi chưa từng thắng lần nào.

Gương mặt Lâm Tĩnh đầy vẻ sùng bái với thần tượng:
Chắc chắn là đội trưởng Phó rồi. Hồi còn ở trường cảnh sát, đội trưởng Phó đã vô cùng xuất sắc, đến nay vẫn chưa có ai phá vỡ được kỉ lục anh ấy để lại, thật sự là truyền kỳ của giới cảnh sát. Đội trưởng Kha không so được với anh ấy, chỉ đơn phương xem anh ấy là đối thủ cạnh tranh thôi, mà lần nào cũng thua nữa chứ…


Xem ra cô rất có ý kiến với tôi nhỉ?

Phó Thời Lẫm gật đầu6, ừ một tiếng, rồi nhìn sang Giản Thù:
Anh đi trước nhé, nhớ ăn hết bữa sáng đấy.

Giản Thù phồng má chu môi hỏi:
Tối anh có đế5n không?

Con người Kha Hiển vốn không hẹp hòi. Có điều, trước kia bản thân anh ta luôn đứng nhất, nhưng từ khi vào trường cảnh sát lại gặp phải đối thủ đáng gờm của đời mình, cho nên anh ta mới âm thầm cạnh tranh với Phó Thời Lẫm nhiều năm như vậy. Ấy thế mà, vụ án giết người liên hoàn lần này khiến anh ta gặp phải đối thủ còn nặng ký hơn.
Vả lại, đó cũng đã là chuyện hồi còn trẻ tuổi nông nổi, bao nhiêu năm trôi qua, anh ta cũng không còn để trong lòng nữa rồi.
Cho dù anh ta nói như vậy, Lâm Tĩnh vẫn cảm thấy hơi xấu hổ, muốn bù đắp một chút:
Đội trưởng Kha, thật ra anh cũng rất xuất sắc mà. Nếu nói đội trưởng Phó xếp thứ nhất trong bảng xếp hạng người tình trong mộng của các nữ cảnh sát của trong đội thì anh chính là người xếp thứ hai. Địa vị vững chắc, chưa từng biến động…

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Anh Đến Cùng Ánh Sao Trời.