Chương 117: Cô muốn cạn tàu ráo máng thật sao?
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 986 chữ
- 2022-02-04 07:59:12
Thiên Thiên, tuy dì không phải là mẹ đẻ của con, nhưng dì luôn đối đãi với con như con gái, sao dì có thể thật sự hại con được? Dì...
chỉ đùa với con mà thôi.
Phó Thiên Thiên nhìn bà ta, cười khẩy nói:
Nhưng tôi thì không đùa với bà!
Lư Xảo Nghiên thấy bản thân đã hạ mình mà vẫn không thể thuyết phục được Phó Thiên Thiên liền trở mặt.
Phó Thiên Thiên, cô muốn cạn tàu ráo máng thật sao? Cô phải biết rằng, dù là tội vu oan thì cũng chỉ bị giam giữ không lâu, đến lúc đó...
Phó Thiên Thiên hết kiên nhẫn, ngắt lời bà ta:
Tôi có nói chỉ là tội vu oan thôi à? Còn tội mưu sát thì sao?
Lư Xảo Nghiên thoáng sửng sốt, sau đó bật cười ha hả:
Phó Thiên Thiên, câu này của cô thật nực cười.
Tất cả mọi người ở đây đều làm chứng cho tôi, tôi không có bất cứ khả năng nào là mưu sát cô nhé!
Tất nhiên không phải là tôi.
Mà là vụ tai nạn xe cộ vào 15 năm trước của mẹ tôi.
Ánh mắt Phó Thiên đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Mặt mày Lư Xảo Nghiên chợt biển sắc:
Mẹ cô tự lái xe đâm vào chướng ngại vật rồi chết, không liên quan gì đến tôi!
.
Phó Thiên Thiên ra hiệu cho Bùi Diệp, lập tức có người mang một số tài liệu đặt vào tay Lư Xảo Nghiên, Phó Minh Thanh, ông cụ Phó và bà cụ Bùi.
Đây là tài liệu mà trước đó Phó Thiên Thiên đã nhờ Bùi Diệp điều tra giúp cô.
Giác quan thứ sáu của cô dự báo sẽ xảy ra chuyện như bây giờ nên cô đã nhờ Bùi Diệp nắm thóp của bạn gái Trần Quang Hải, đe dọa bạn gái Trần Quang Hải phải nghe theo sự sai khiến, nhân tiện nhờ Bùi Diệp mang theo những tài liệu đã điều tra được trước đó, để ngừa hậu họa.
Lư Xảo Nghiên mở những tài liệu của Phó Thiên Thiên ra xem, vừa nhìn thấy nội dung, mặt bà ta liền trắng bệch.
Trên tài liệu cho thấy, phanh xe của chiếc xe mà mẹ Phó Thiên Thiên đã lái trước khi chết đã bị người ta động vào, và dấu vân tay lấy được trên phanh xe là của Lư Xảo Nghiên.
Ngoài ra, nhiều chi tiết trong tài liệu cho thấy, chiếc xe do mẹ Phó Thiên Thiên điều khiển đi chệch đường là bởi vì chiếc xe khách đột ngột thay đổi làn đường, khiến mẹ của Phó Thiên Thiên vội vàng đánh tay lái.
Trong tài liệu có một tấm ảnh được chụp từ camera giám sát, có thể nhìn thấy rõ mặt tài xế của chiếc xe đã đột ngột thay đổi làn đường kia.
Người đó chính là Lư Xảo Nghiên.
Lư Xảo Nghiên thoáng hoảng hốt, nhưng ngay sau đó liền lấy lại bình tĩnh.
Người trong tấm ảnh này không phải là dì, dù không làm chuyện đó.
Nhất định là có người cố ý đổ oan hãm hại dì.
Thiên Thiên, con đừng để bị người khác lừa.
Lư Xảo Nghiên khăng khăng nói.
Có phải đổ oan hay không, người của Cục Cảnh sát đương nhiên sẽ điều tra rõ ràng.
Trong tay tôi còn có video của camera giám sát ghi lại vụ tai nạn xe ngày hôm đó.
Tất nhiên, Phó Minh Thanh ngồi đằng sau Lư Xảo Nghiên cũng đã đọc hết toàn bộ tài liệu, ông ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Chiếc xe mà Lư Xảo Nghiên lái trong bức ảnh là của ông ta mua cho bà ta hơn 10 năm trước.
Sau khi mẹ của Phó Thiên Thiên bị tai nạn xe cộ, Lư Xảo Nghiên nói rằng chiếc xe mà ông ta mua cho bà ta đã bị trộm mất.
Ông ta vẫn luôn tưởng rằng vụ tai nạn xe cộ của mẹ Phó Thiên Thiên là ngoài ý muốn.
Khi cảnh sát đến bắt Lư Xảo Nghiên, mặc cho Phó Linh Nguyệt quỳ xuống trước mặt Phó Minh Thanh cầu xin, ông ta cũng không lên tiếng giữ Lư Xảo Nghiên lại.
Cuối cùng, Lư Xảo Nghiền đầy căm hận, bị đưa lên xe cảnh sát, rời khỏi nhà họ Phó.
Thấy Lư Xảo Nghiên bị còng tay dẫn đi, Phó Linh Nguyệt lao tới trước mặt Phó Thiên Thiên như kẻ điên.
Cô là đồ để tiện, cô đã hại mẹ tôi bị bắt, tôi phải đánh chết cô!
.
Bàn tay của Phó Linh Nguyệt còn chưa chạm vào Phó Thiên Thiên thì đã bị cô tóm chặt lấy.
Cơn đau trên cổ tay khiến Phó Linh Nguyệt nhăn nhó.
Đánh chết tôi? Đừng nói cô không có bản lĩnh đó!
Phó Thiên Thiên ghé mặt lại gần Phó Linh Nguyệt và nhìn cô ta bằng ánh mắt dữ tợn:
Lúc mẹ con cô và hai người giúp việc kia cùng vu oan hãm hại tôi, cô cũng là đồng lõa đấy.
Cảnh sát còn chưa đi xa đâu, nếu cô muốn đi cùng mẹ cố để bầu bạn thì tôi có thể cho người gọi cảnh sát quay lại.
Nhìn khuôn mặt u ám lạnh lùng như ác quỷ địa ngục của Phó Thiên Thiên, Phó Linh Nguyệt rùng mình, không dám nói thêm câu nào nữa.
Sau khi Lư Xảo Nghiên bị bắt, Phó Linh Nguyệt trốn trong phòng của cô ta không dám ra, Phó Minh Thanh cũng nhốt mình trong thư phòng.
Nhà họ Phó tạm thời do ông cụ Phó chủ trì đại cuộc.
Sau chuyện của Lư Xảo Nghiên, bà cụ Bùi và Bùi Diệp chuẩn bị rời đi, nhưng dưới sự kiên quyết giữ lại của ông cụ Phó, họ đành đồng ý ở lại nhà họ Phó ăn cơm trưa.
Dưới sự yêu cầu của ông cụ Phó và bà cụ Bùi, Phó Thiên Thiên dẫn Bùi Diệp đi tham quan phòng của cô.