Chương 125: Cậu chủ không ghen là trời đẹp
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 774 chữ
- 2022-02-04 07:59:13
tôi thích anh ta?
.
Bùi Diệp vạch trần:
Chẳng lẽ không đúng sao? Vừa rồi em nói là em có hứng thú với anh ta mà.
Phó Thiên Thiên nghệt mặt.
Tôi có hứng thú với anh ta thì liên quan gì đến việc tôi coi trọng anh ta?
Mắt Bùi Diệp sáng lên.
Nghe câu này của Phó Thiên Thiên, có nghĩa là cô không coi trọng Vương An Dương đúng không?
Nhưng, coi trọng một người chẳng phải là có ý với người đó hay sao?
Bùi Diệp tiếp tục làm như thờ ơ, hỏi Phó Thiên Thiên:
Nếu em không thích anh ta, sao lại cảm thấy có hứng thú với anh ta?
Phó Thiên Thiên rất không thích suy nghĩ những chuyện lòng vòng, nhưng Bùi Diệp đã hỏi vậy, coi như cô cũng đã hiểu được phần nào.
Thế là cô liền vặn lại:
Sư tử và hổ khen ngợi lẫn nhau, cảm thấy hứng thú về nhau, chẳng lẽ sư tử và hổ nhất định phải thích nhau sao?
Bùi Diệp:
...
Dường như không còn lời nào để phản bác.
Nhưng anh đã biết được một kết quả.
Tức là...
em không thích Vương An Dương
Bùi Diệp vẫn làm ra vẻ dưng dửng:
Cũng không có ý định ở bên anh ta?
Tôi nói thích anh ta khi nào?
Tảng đá lớn trong lòng Bùi Diệp đột nhiên được dời đi, cả người nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Anh mỉm cười nhìn Phó Thiên Thiên, lại chỉnh ống tay áo sơ mi:
Vậy anh sẽ hỏi một vấn đề khác.
Giữa anh và Vương An Dương, nếu phải chọn một người để ở bên, em sẽ chọn ai?
Nghe thì như hỏi vu vơ, nhưng cả người Bùi Diệp lại căng thẳng như gặp kẻ địch mạnh.
Phó Thiên Thiên không buồn nghĩ ngợi, trả lời một chữ:
Anh!
Bùi Diệp dừng chỉnh ống tay áo:
Vì sao?
Không muốn ở bên Vương An Dương mà cũng cần phải có lý do nữa sao?
Phó Thiên Thiên thẳng thừng hỏi lại.
Trong thế giới của Phó Thiên Thiên, đen là đen, trắng là trắng, thích là cả hai phải thích nhau, dù cả thế giới đều thích bạn, nhưng tôi chướng mắt với bạn thì tôi cũng sẽ không thích bạn.
Độ cong nơi khóe miệng Bùi Diệp kéo dài hơn.
Tất nhiên là không cần.
Có câu nói này của Phó Thiên Thiên là đủ rồi.
Ngay sau đó, tâm trạng của Bùi Diệp liền trở nên rất tốt, bèn ra lệnh cho Trịnh Tiên và Thạch Kiều cùng giúp Vương An Dương chọn người, nhất định phải chọn người có thực lực nhất trong đội vệ sĩ.
Vì tâm trạng của Bùi Diệp đang vui nên khi Vương An Dương chọn người xong và trở lại, thái độ của anh đối với Vương An Dương cũng thay đổi 180 độ, thậm chí khi Phó Thiên Thiên đề nghị muốn đích thân dẫn đội, anh cũng không chối từ.
Trịnh Tiên và Thạch Kiều thầm cảm khái trong lòng: Cậu chủ không ghen là trời đẹp.
Tòa thị chính thành phố Vân Thành, Văn phòng thị trưởng.
Sau khi gõ cửa và bước vào, Vương An Dương chẳng thấy bóng dáng của Tần Hàng ngồi sau bàn làm việc.
Anh ta đảo mắt nhìn khắp phòng làm việc một lượt thì thấy một bóng người cao gầy mặc Âu phục màu xanh đậm đứng bên cửa sổ.
Nhìn từ sườn mặt thì thấy gương mặt đẹp trai và sáng sủa, nhưng xương gò má lại nhô lên vì quá gầy.
Nếu như bị ai đó nhìn thấy thì chắc chắn sẽ nghiêm khắc mắng anh không quan tâm đến sức khỏe của mình, tiếc thay...
Thị trưởng.
Vương An Dương kính cẩn gọi người đang đứng bên cửa sổ.
Người đó từ từ quay lại.
Từ trước đến giờ, người đàn ông luôn khiến cho người khác chú ý và ngưỡng mộ như trăng như sao trước người dân và ống kính, luôn thể hiện sự tự tin và điềm tĩnh khi gặp người khác, giờ đây đôi mắt tối sầm, vẻ
mặt cô đơn, so với anh của mọi khi thì tưởng chừng như là hai người khác hẳn vậy.
Cậu về rồi.
Tần Hàng thờ ơ nhìn Vương An Dương, sau đó kéo ghế ngồi xuống bên bàn làm việc.
Vương An Dương đặt một xấp tài liệu ở trước mặt Tẩn Hàng:
Đây là những vệ sĩ được tuyển chọn từ đội vệ sĩ của nhà họ Bùi lần này.
Tôi đã cho người điều tra rồi, không có vấn đề gì cả, mời anh xem qua.
Cậu là người của cô ấy, cậu làm việc tôi rất yên tâm, tôi không xem đâu.