• 453

Chương 139: Đời này cô chưa từng mặc váy ngắn như vậy


hàng thật giá thật.

Mẹ kiếp, thấy Phó Thiên Thiên xuất hiện, Tăng Nguyệt Nguyệt vậy mà lại muốn cưới cô.

Đáng tiếc, sao Phó Thiên Thiên lại là con gái chứ? Phó Thiên Thiên cau mày kéo váy của mình.

Độ thoải mái của chiếc áo khoác rất được, sẽ không bị cản trở khi hành động, váy cũng có thể hành động, nhưng...

chiếc váy này hơi ngắn.

Cô cứ thấy man mát ở hai bắp đùi.


Cái váy này ngắn quá!
Phó Thiên Thiên chê bai.

Tăng Nguyệt Nguyệt:
...
Cô sợ Phó Thiên Thiên cảm thấy váy quá ngắn nên mới chọn chân váy chứ không chọn những chiếc váy ngắn trên đầu gối mười centimet kia, thế mà Phó Thiên Thiên còn chê ngắn.

Thấy Phó Thiên Thiên định quay người trở vào phòng thử đồ, Tăng Nguyệt Nguyệt bèn bước nhanh tới, đóng cửa phòng thử đồ lại, cười toe toét nhìn Phó Thiên Thiên, nói:
Tớ bảo này Thiên Thiên, dáng người của cậu đẹp lắm, thật đấy! Cái váy này của cậu không hề ngắn chút nào, với lại, cầu thay váy dài chẳng phải sẽ vướng víu lắm sao?
Phó Thiên Thiên thấy hình như Tăng Nguyệt Nguyệt nói cũng có lý.

Lúc Phó Thiên Thiên do dự, Tăng Nguyệt Nguyệt đã nhanh chóng quẹt thẻ thanh toán bộ đồ trên người cô.

Vì Tăng Nguyệt Nguyệt đã trả tiền, lúc cửa hàng trưởng tỏ ý không thể đổi đổ vào buổi sáng, Phó Thiên Thiên đã bị Tăng Nguyệt Nguyệt vừa dễ vừa kéo ra khỏi cửa hàng.

Sau khi ra ngoài, Phó Thiên Thiên bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó.


Tại sao tôi nhất định phải mặc váy?
Phó Thiên Thiên đen mặt hỏi.

Thấy Phó Thiên Thiên định quay lại cửa hàng, Tăng Nguyệt Nguyệt vội kéo cô lại, nói:
Được rồi, cậu mặc bộ này khá hợp, giờ mà cậu quay lại cửa hàng chọn đồ lần nữa, còn phải thay đồ thì mất thời gian lắm.

Đến lúc đó trễ giờ sẽ không hay, cậu nói xem đúng không?


Nghe Tăng Nguyệt Nguyệt nói thế, Phó Thiên Thiên mới bỏ ý định quay trở lại cửa hàng.

Cô cứ cảm thấy mình bị Tăng Nguyệt Nguyệt lừa.

Phó Thiên Thiên cúi đầu nhìn sơ qua cái váy của mình, càng nhìn càng nhíu chặt mày.

Đời này cô còn chưa từng mặc váy ngắn như vậy.

Eo lå! Nếu người của đội Hắc Ung thấy cô ăn mặc thế này nhất định sẽ cười nhạo cô.

Đội trưởng như cô xem như mất hết mặt mũi.

Không biết Bùi Diệp thấy cô ăn mặc thế này có cười nhạo cô không.

Phó Thiên Thiên và Tăng Nguyệt Nguyệt đi thẳng đến chỗ của Bùi Diệp theo hướng họ đi ban nãy.

Trên đường, họ đi ngang qua một cửa hàng đồ nam.

Một nhân viên trong cửa hàng đồ nam nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt và Phó Thiên Thiên với vẻ thích thú, hai mắt lóe sáng.

Vì Phó Thiên Thiên mải kéo trang phục trên người mình nên không chú ý đến ánh mắt sáng rỡ của hắn.

Lúc Phó Thiên Thiên và Tăng Nguyệt Nguyệt đi ngang qua trước mặt hắn, vẻ mặt hắn đã bình thường trở lại.

Hình như hắn chỉ là một nhân viên bình thường của cửa hàng.

Sau khi Phó Thiên Thiên đi lên tầng, xe của bọn Cao Thống đúng lúc dừng ở cổng sau của quảng trường Vân Kiều.

Trong phòng nghỉ của khu văn phòng trong trung tâm thương mại, Bùi Diệp ngồi trên ghế sofa, đang nói gì đó với người phụ trách của trung tâm thương mại.

Đa phần đều là người phụ trách giới thiệu về lễ khánh thành và những việc Bùi Diệp cần làm.

Bùi Diệp thỉnh thoảng đáp lại đôi câu.

Lúc này, cửa phòng nghỉ đột nhiên được mở ra.

Chỗ ngồi của Bùi Diệp vừa vặn có thể nhìn ra phía cửa.

Sau khi cửa mở, Tăng Nguyệt Nguyệt và một cô gái sau lưng cùng đi vào.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.