• 453

Chương 141: Tôi mặc bộ này trông lạ lắm à?


Thế là họ lập tức dẹp hết tất cả những ảo tưởng không thực tế trong đầu mình.

Bọn họ dám mơ tưởng tới ai chứ cũng không dám mơ tưởng đến người phụ nữ của Bùi Diệp.

Vệ sĩ tỏ tình với Phó Thiên Thiên thì đứng đờ tại chỗ.

Cậu ta đã sắp lung lay trong gió đến nơi rồi.

Ai có thể nói cho cậu ta biết rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì không? Tại sao...

cô gái mà cậu ta tỏ tình lại đột nhiên trở thành mợ chủ tương lai của cậu ta vậy? Vừa nghĩ tới Bùi Diệp đang đứng ở sau lưng mình, vệ sĩ đó liền sợ đến mức muốn tháo chạy, nhưng hai chân cứ như bị đổ chì, không thể rời đi được, Còn ở trong mắt Bùi Diệp.

Lạ? Cô mặc thế này sao lại lạ chứ? Thật sự là rất xinh đẹp.

Anh vẫn còn nhớ khi mới nhìn thấy Phó Thiên Thiên đi vào phòng nghỉ, anh đã ngẩn cả người.

Phó Thiên Thiên cúi đầu nhìn trang phục thiếu an toàn trên người mình, tạo thành sự tương phản mạnh mẽ so với hình tượng thường ngày của cô.

Mặc dù Bùi Diệp đã từng thấy dáng vẻ Phó Thiên Thiên mặc váy trong ảnh, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh tận mắt nhìn thấy cô mặc váy.

Với lại...

Nhìn cô mặc váy ở ngoài đời và ở trong ảnh, quả là khác nhau một trời một vực.

Nhất là đôi chân thon dài thẳng tắp dưới chiếc váy màu xanh ngọc kia, khiến người ta không chịu nổi mà muốn đè cô xuống, nắm chặt lấy hai chân của cô...

Bùi Diệp rất thích dáng vẻ hiện giờ của Phó Thiên Thiên, nhưng anh chỉ muốn để Phó Thiên Thiên mặc thế này cho mình anh ngắm, không thích người khác nhìn thấy, nhất là ánh mắt nhìn chằm chằm của những người đàn ông khác nhìn cô đều khiến anh khó chịu trong lòng.

Đáng ghét hơn cả là cậu vệ sĩ đang đứng phía trước anh.

Cậu ta vậy mà lại tán tỉnh vợ anh ngay trước mặt anh.

Coi anh đã chết rồi sao?

Bùi Diệp lạnh lùng nhìn vệ sĩ đứng chắn trước mặt mình:
Sao? Còn không nỡ rời đi?


Nghe thấy giọng nói lạnh bằng của Bùi Diệp, da đầu của vệ sĩ kia tê rần, nhấc chân ảo não lùi lại bên cạnh Trịnh Tiên.

Còn Phó Thiên Thiên không nghe thấy câu trả lời của Bùi Diệp, bèn hỏi lại với giọng không chắc chắn lắm:
Bùi Diệp, tôi mặc bộ này trông lạ lắm sao?
Thấy Phó Thiên Thiên hỏi mình với vẻ bất an, quả thật là dễ thương không chịu nổi, Bùi Diệp thật sự muốn kéo cô lại hôn đắm đuối một hồi.

Nhưng anh lại giả vờ xị mặt, trả lời trái lương tâm:
Ừ, hơi lạ!
Tất cả những người có mặt ở đây đều nhao nhao nhìn Bùi Diệp với ánh mắt nghi hoặc.

Rõ ràng là đẹp ngây người, thế mà anh lại bảo là hơi lạ.

Mắt anh có vấn đề rồi.

Tăng Nguyệt Nguyệt co rút khóe miệng, bất mãn nói ra tiếng lòng của mọi người:
Bùi Diệp, mắt của anh có vấn đề hả? Thiên Thiên mặc bộ này không đẹp ở chỗ nào? Rõ ràng là cực kì xinh đẹp, là mắt của anh có vấn đề phải không?
Tăng Nguyệt Nguyệt vỗ vai Phó Thiên Thiên:
Thiên Thiên, cậu yên tâm đi, bộ đồ của cậu tuyệt đối không có vấn đề gì cả, cũng không hề lạ, mặc ra ngoài nhất định sẽ mê hoặc cả đám đàn ông!
Trịnh Tiên:
...
Anh ta âm thầm vô trán, toát mồ hôi lạnh thay cho Tăng Nguyệt Nguyệt.

Vạ miệng là đây.

Chẳng lẽ Tăng Nguyệt Nguyệt không nhìn ra Bùi Diệp là người theo chủ nghĩa đàn ông, không thích người đàn ông khác ngấp nghé người phụ nữ của mình hay sao? Thế mà cô ấy cứ năm lần bảy lượt nói gì mà Phó Thiên Thiên sẽ mê hoặc cả đám đàn ông.

Bùi Diệp còn chưa nói thêm điều gì thì một nhân viên làm việc trong trung tâm thương mại đi tới, vội nói với người phụ trách của trung tâm thương mại:
Phó quản lý, người của đội đột kích Hắc Ung tới rồi!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.