Chương 200: Phòng tập bắn súng
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 757 chữ
- 2022-02-04 07:59:23
Tuy nhiên, nếu cô ấy đã quyết định thì hiện tại cũng có thể bấm bụng mà thừa nhận.
Thiên Thiên, cậu xem, thiếu tá Lương và cậu Lôi đây đều là những người đàn ông cực kỳ ưu tú, tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Họ đều là những người đàn ông độc thân kim cương hàng đầu tại Văn Thành của chúng ta...
Bị ánh mắt sắc bén của Phó Thiên Thiên nhìn chằm chằm, Tăng Nguyệt Nguyệt nói được nửa chừng thì không nói tiếp được nữa.
Tuy Phó Thiên Thiên có EQ thấp, nhưng cô không phải là người cũng có IQ thấp.
Nếu cô không nhìn ra được là chuyện gì đang xảy ra thì cô thật sự quá ngu ngốc.
Phó Thiên Thiên rời mắt khỏi Tăng Nguyệt Nguyệt, hờ hững nhìn lướt qua hai người đàn ông trước mặt.
Tôi không có hứng thú với các anh.
Một câu nói tuyệt tình như tảng băng rơi xuống, ngay lập tức dập tắt ngọn lửa trong lòng hai người đàn ông đang ngồi trước mặt.
Còn Phó Thiên Thiên, người vừa nói ra câu này lại giống như một nữ vương kiêu ngạo.
Lôi Phong Hành nhìn Phó Thiên Thiên với vẻ không cam lòng:
Cô Phó, tôi có thể hỏi một câu là vì sao không?
Lương Kinh cũng phụ họa:
Đúng vậy, cô Phó, tóm lại là cô phải cho chúng tôi một lí do chứ?
Phó Thiên Thiên liếc nhìn hai người họ bằng ánh mắt lạnh lùng:
Các anh muốn biết sao?
Hai người đàn ông cùng gật đầu.
Phó Thiên Thiên đột nhiên đứng dậy:
Nghe nói dưới tầng hầm của câu lạc bộ này có một phòng tập bắn súng đúng không? Chúng ta đi đến đó nào!
Lương Kinh, Lôi Phong Hành và Tăng Nguyệt Nguyệt đều không biết Phó Thiên Thiên định làm gì.
Song bọn họ đều đi theo sau Phó Thiên Thiên, giống như binh sĩ răm rắp nghe theo mệnh lệnh.
Trong phòng Vip sát vách.
Thạch Kiều ẩn vào tai nghe của bộ đàm ở trong tai, sau đó quay đầu nhìn người đàn ông tôn quý đang thảnh thơi ngồi bắt tréo chân trên chiếc ghế chính giữa như một vị quân vương.
Bùi Diệp đang đeo tai nghe bluetooth, lăng nghe ghi âm trong phòng Vip bên cạnh.
Cậu chủ, mợ chủ và nhóm người cô Tăng đã đi vào phòng Vip được một lúc, bây giờ có cần đi vào đó không ạ?
Nói xong câu đó, Thạch Kiều mới phát hiện ra, vẻ mặt vẫn luôn lạnh lùng, như có thể giết người bất cứ lúc nào của cậu chủ nhà mình đột nhiên đã trở nên nhẹ nhõm hơn.
Bùi Diệp quét mắt nhìn anh ta, đáp:
Không cần.
Thạch Kiều:
...
Đi tìm người phụ trách của câu lạc bộ, bảo bọn họ phát trực tiếp hình ảnh thu được từ camera trong phòng tập bắn súng dưới tầng hầm lên TV.
Thạch Kiểu:
...
Vâng!
Trong phòng tập bắn dưới tầng hầm.
Bởi vì phòng tập được cách âm rất tốt nên vừa bước vào trong đã nghe thấy những tiếng vang đinh tai nhức óc.
Nhưng vừa rồi lúc đi xuống lầu một lại chẳng nghe thấy gì cả.
Vào phòng tập bắn, nhìn thấy đủ loại súng ống trong này, Lương Kinh bỗng nhiên trở nên hào hứng.
Phòng tập bắn chính là sân nhà của anh ta.
Nhóm người Phó Thiên Thiên vừa đi xuống tới nơi đã có người kiểm tra danh tính của bọn họ, đồng thời thông báo những điều cần chú ý của phòng tập bắn.
Lương Kinh trực tiếp chạm vào mấy khẩu súng, tháo và lắp súng với kỹ thuật thành thạo, khiến rất nhiều các cô gái ở bên cạnh ngạc nhiên trầm trồ.
Khi nhìn thấy vẻ ngưỡng mộ của các cô gái dành cho mình thì nét mặt anh ta lại càng thêm đắc ý.
Sau đó, anh ta nhìn sang Phó Thiên Thiên.
Anh ta tưởng rằng Phó Thiên Thiên cũng sẽ nhìn anh ta bằng ánh mắt ngưỡng mộ như những cô gái kia.
Vậy mà anh ta không nhìn thấy bất cứ sự xao động nào trong mắt Phó Thiên Thiên, thậm chí cô còn hơi nhíu mày.
Đây là...
tình huống gì vậy? Sau khi nhìn động tác tháo lắp súng với kỹ thuật đẹp mắt của Lương Kinh, Phó Thiên Thiên chỉ thản nhiên nghĩ bụng: Đẹp mắt thì đẹp mắt thật, đáng tiếc là tốc độ quá chậm.
Với tốc độ này mà ở trên chiến trường, còn chưa nạp đạn thì đã bị bắn vỡ đầu rồi.