Chương 204: Tự chui đầu vào lưới
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 810 chữ
- 2022-02-06 11:59:44
Cậu nói đi!
Đôi mắt xinh đẹp và tinh ranh của Tăng Nguyệt Nguyệt chớp chớp, nhìn Phó Thiên Thiên với vẻ vô tội:
Ơ,nói...
nói gì cơ?
Tại sao lại muốn giới thiệu đàn ông cho tôi?
Phó Thiên Thiên chất vấn với giọng điệu lạnh lùng.
Tăng Nguyệt Nguyệt chột dạ không dám nhìn vào đôi mắt đáng sợ của Phó Thiên Thiên, lắp bắp trả lời:
Tớ...
tớ...
tớ chỉ là...
Sau khi Tăng Nguyệt Nguyệt lắp bắp hồi lâu mà không nói ra được lời nào, Phó Thiên Thiên Thiên sầm mặt, cất cao giọng:
Nói thật đi!
Trước sự uy hiếp của Phó Thiên Thiên Thiên, Tăng Nguyệt Nguyệt gục đầu xuống, nhỏ giọng giải thích:
Tớ vẫn luôn cảm thấy cậu và Bùi Diệp không xứng đôi.
Anh ta là người bụng dạ đen tối như vậy, cậu ở bên anh ta, đúng là hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Chỉ cần cậu gặp nhiều người đàn ông hơn thì cậu sẽ rời khỏi Bùi Diệp thôi.
Nói đến đây, giọng của Tăng Nguyệt Nguyệt đột nhiên trở nên dõng dạc:
Không ngờ một thượng tá tự xưng là 'tay súng thần sầu' mà lại có kỹ thuật bắn súng kém cỏi như vậy.
Còn cả Lôi Phong Hành kia nữa, chỉ mới nhìn thấy cậu đánh người thôi mà đã sợ như thế rồi.
Quá hèn, thật sự khiến tớ quá thất vọng.
Dứt lời, Tăng Nguyệt Nguyệt cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Phó Thiên Thiên đang nhìn cô ấy, khí thế liền xìu xuống.
Tăng Nguyệt Nguyệt rụt cổ lại, giơ một tay lên, nhỏ giọng cam đoan:
Thiên Thiên, cậu yên tâm, tớ bảo đảm lần sau nhất định sẽ dẫn đàn ông có chất lượng tốt hơn tới gặp cậu...
Phó Thiên Thiên híp mắt lại:
Còn có lần sau?
Tăng Nguyệt Nguyệt:
Thiên Thiên, cậu nghe tớ nói đã, tổng giám đốc Bùi thật sự không phải người tốt lành gì đâu.
Cậu ở bên anh ta sẽ không hạnh phúc, tớ chỉ là...
Không đợi Tăng Nguyệt Nguyệt nói hết câu, Phó Thiên Thiên đã lạnh lùng ngắt lời cô ấy:
Cậu đừng nói nữa! Tôi hỏi cậu, người tên Chung Bình Quân ban nãy là ai?
Đôi mắt Tăng Nguyệt Nguyệt bỗng sáng bừng lên, lập tức lấy lại tinh thần.
Chung Bình Quận 1, hóa ra cậu thích kiểu này.
Anh ta năm nay 26 tuổi, là con nuôi của tổng giám đốc Tập đoàn Chung thị.
Tuy là con nuôi nhưng anh ta rất được tổng giám đốc Chung yêu quý.
Rất nhiều sản nghiệp của nhà họ Chung đều do một tay anh ta xử lý.
Theo như tớ được biết thì anh ta là người tính tình ôn hòa, có điều, xuất thân không được tốt cho lắm.
Nếu cậu thích anh ta, tớ có thể giới thiệu cho cậu.
Hôm nay, lúc hai người gặp mặt, tớ cũng đã nhìn ra được là anh ta cũng có hứng thú với cậu, chưa biết chừng hai người các câu...
Vừa nhắc đến chủ đề này, Tăng Nguyệt Nguyệt liền trở nên rất hăng hái.
Bất luận Tăng Nguyệt Nguyệt nói thế nào thì Phó Thiên Thiên vẫn mang vẻ
bỏ ngoài tai
.
Cho tới khi Tăng Nguyệt Nguyệt nói đến độ Phó Thiên Thiên cảm thấy phát phiền, cô đột nhiên nói:
Người mà anh ta thích là phụ tá đứng sau lưng anh ta.
Trên ngón áp út của hai người đều đeo nhẫn đôi.
Vừa rồi khi Phó Thiên Thiên nhìn thấy Chung Bình Quân, cô đã nhìn thấy một hình ảnh, đó là cảnh Chung Bình Quân và phụ tá của anh ta đang điên cuồng quấn lấy nhau không rời ở trong phòng.
Tăng Nguyệt Nguyệt đang thao thao bất tuyệt liền im bặt.
Việc Chung Bình Quân thích người khác không có gì đáng xấu hổ, nhưng phụ tá của anh ta là một người đàn ông.
Mặt Tăng Nguyệt Nguyệt đen thui:
Đết, nếu kết hôn với loại người này thì tương lai sẽ phải sống như góa phụ, chỉ có thể nhìn mà không thể ăn.
Vậy chẳng phải là ấm ức chết đi được hay sao? Không được, không được! Cậu tuyệt đối không thể ở bên anh ta!
Phó Thiên Thiên:
...
Trong lúc nói chuyện, xe đã chạy đến cổng bệnh viện.
Sau khi Phó Thiên Thiên xuống xe, Tăng Nguyệt Nguyệt lập tức bảo tài xế cho xe rời đi.
Đùa chắc, cô không thể tự chui đầu vào lưới của Bùi Diệp được.
Nếu để anh ta biết cô đã
cắm sừng
cho anh ta, thì chẳng phải là cô sẽ bị anh ta
chỉnh
chết hay sao?
Khi Phó Thiên đi ra khỏi thang máy của khu nội trú, Bùi Diệp đang thay quần áo trong phòng bệnh.
Liếc thầy Phó Thiên Thiên đã đến, vệ sĩ vội nhắc Bùi Diệp:
Cậu chủ, mợ chủ đã ra khỏi thang máy rồi!