Chương 206: Tín vật đính ước
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 709 chữ
- 2022-02-06 11:59:44
Đồ...
Phó Thiên Thiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Bùi Diệp.
Vừa ngẩng đầu lên, khuôn mặt tuấn tú của anh đã gần sát mặt cô.
Khóe miệng anh nhếch lên độ cong xấu xa, sau đó liền cúi đầu xuống phủ lên môi Phó Thiên Thiên, tiện đà đè cô nằm lên đùi anh.
Hai đôi môi chạm vào nhau, cảm giác đẹp đẽ lập tức lan tỏa khắp các giác quan của hai người.
Phó Thiên Thiên rút bàn tay đang ở dưới gối đầu ra, đổi thành ôm lấy eo của Bùi Diệp.
Hai cánh tay của Bùi Diệp vòng sau gáy Phó Thiên Thiên.
Cho đến khi Phó Thiên Thiên cảm nhận được có thứ gì đó lành lạnh trên cổ mình, bấy giờ Bùi Diệp mới rời khỏi đôi môi của cô, tiện tay kéo cô ngồi dậy.
Phó Thiên Thiên cúi đầu nhìn món đồ trên cổ mình.
Là một sợi dây chuyền bạch kim, mặt dây giống như một chiếc chìa khóa.
Cô cầm chiếc chìa khóa đó lên, cẩn thận ngắm nghía.
Bùi Diệp vuốt nhẹ cánh môi, nhiệt độ sau nụ hôn vừa rồi vẫn còn vương trên đó.
Anh vui vẻ giải thích cho Phó Thiên Thiên:
Đây không phải sợi dây chuyền bình thường, chiếc chìa khóa này được chế tạo dựa theo chiếc chìa khóa em mang trên người trong lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.
Có điều...
Bùi Diệp chạm vào một cái chốt nào đó trên chìa khóa, chiếc chìa khóa liền rời khỏi sợi dây chuyền.
Anh cầm chìa khóa trên tay, lại ấn vào một cái chốt, sau đó xoay nhẹ.
Chiếc chìa khóa ban nãy biến thành một con dao găm sắc bén.
Bùi Diệp lại ấn vào tay cầm của con dao, con dao lại trở về hình dạng chiếc chìa khóa.
Bùi Diệp lại ấn vào cái chốt khác, chìa khóa đột nhiên biến thành hình ống.
Vừa rồi là cái chết biến chìa khóa thành con dao, còn với hình dạng hiện giờ, chỉ cần ấn vào cái chốt này là nó sẽ bắn ra một cây kim gây mê, tầm bắn là hai mươi mét.
Trên kim có tẩm một liều lượng thuốc gây mê có thể khiến một người trưởng thành hôn mê trong hai giờ đồng hồ.
Trong này có thể chứa được hai mươi cây kim gây mê.
Bùi Diệp giải thích cho Phó Thiên Thiên, sau đó, anh lại ẩn vào một cái chốt, đồ vật có hình ống này lại biến thành chiếc chìa khóa.
Tiếp đó, anh móc nó lại vào trên dây chuyền của Phó Thiên Thiên:
Đây chính là thứ mà anh muốn tặng em.
Phó Thiên Thiên làm theo cách Bùi Diệp vừa làm, gỡ chiếc chìa khóa xuống khỏi sợi dây chuyền, nhanh chóng ấn vào các chất biển chìa khóa thành con dao găm, lại thu lại một cách gọn gàng, rồi lại biển chìa khóa thành ống kim gây mê, sau đó biến ống kim gây mê trở lại hình dạng chìa khóa, đeo vào dây chuyền.
Cô cúi đầu nhìn sợi dây chuyền trên cổ, vô cùng yêu thích chiếc chìa khóa này.
Hiện nay, cô và mấy người Bạch Khẩu có khả năng sẽ thường xuyên đổi đầu, cô sẽ ở vào thế bất lợi khi không có vũ khí.
Mà với thân phận hiện giờ, cô đã mất đi quyền mang theo súng ống, cũng khá vướng víu khi mang theo vũ khí bình thường trên người.
Chiếc chìa khóa này vừa đẹp vừa tinh xảo, lại hết sức thuận tiện để phòng thân, quả là cực kỳ phù hợp.
Qua vẻ mặt của Phó Thiên Thiên, Bùi Diệp có thể nhìn thấy rõ tâm trạng của cô đang rất vui, nhưng anh lại
được voi đòi tiên.
Bùi Diệp nghiêng đầu nhìn khuôn mặt của Phó Thiên Thiên, mỉm cười nói:
Anh đoán Thiên Thiên có lẽ sẽ không thích quà tặng bình thường, đây là món đồ anh cho người chế tạo dành riêng cho em.
Hơn nữa, chiếc chìa này mở bằng vân tay, nó chỉ là một chiếc dây chuyền mặt hình chìa khóa bình thường đối với người bình thường.
Chỉ có dấu vân tay của anh và em mới mở được nó.
Thiên Thiên, đây là tín vật đính ước anh tặng em.
Em có thích không?