Chương 214: Không liên lạc được với bên phân đà
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 679 chữ
- 2022-02-06 11:59:45
Hắn vừa tỉnh lại đã phải đối mặt với vẻ giận dữ của Minh Nhật thì hoảng sợ đến mức vội vàng bò dậy, quỳ trước mặt Minh Nhật:
Đà chủ tha mạng!
Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Phó Thiên Thiên đó, cô ta...
cô ta quá lợi hại.
Tôi liều mạng muốn ngăn cô ta nhưng không ngăn được, nên bị cô ta đánh ngất xỉu.
Còn hai người kia đâu?
Tài xế ấp ủng giải thích:
Họ đã bị Phó Thiên Thiên đá xuống xe ở trên đường đi.
Minh Nhật nổi giận:
Nếu vậy sao nửa đường cậu không thông báo cho tôi?
Tài xế ngập ngừng khẽ nói với giọng run rẩy:
Cô ta chĩa súng vào đầu tôi, đe dọa tôi.
Đồ ăn hại!
Minh Nhật tức giận đá vào bụng tài xế.
Đầu của tài xế tội nghiệp đập vào cột điện phía sau, lại ngất đi lần nữa.
Bấy giờ, một tên đàn em khác của Minh Nhật đi tới trước mặt hắn.
Đà chủ, vừa nhận được tin tức của bên phân đà truyền đến, nói rằng hai người bị Phó Thiên Thiên đá xuống khỏi xe đã về đến phân đà.
Chính miệng hai người họ đã nói rằng xương cổ tay của họ bị Phó Thiên Thiên bóp nát.
Mặt Minh Nhật đột nhiên biến sắc:
Cái gì?
Bên phân đà vừa mới gọi điện thoại tới, điều này là hoàn toàn chính xác.
Hai tròng mắt Minh Nhật đảo vòng.
Phó Thiên Thiên luôn rất ngoan ngoãn, không có bất cứ biểu hiện lạ thường nào kể từ khi bị bắt và đưa tới phân đà.
Sau khi rời khỏi phân đà, cô mới bắt đầu hành động.
Nếu hắn nhớ không nhầm thì Phó Thiên Thiên không bị bịt mắt khi được đưa tới phân đà.
Nói cách khác, cô đã nhìn thấy rõ tuyến đường đến phân đà.
Người của Bùi Diệp đến tận bây giờ vẫn chưa xuất hiện, nói không chừng...
Minh Nhật sầm mặt, quay người lại giáng cho hai tên lúc trước đã bắt cóc Phó Thiên Thiên, mỗi tên một cái tát:
Hai kẻ ngu xuẩn!
Hai người bị đánh mà lơ mơ, không biết vì sao lại bị đà chủ đánh nhưng cũng không dám phản kháng.
Minh Nhật quay đầu lại ra lệnh cho tâm phúc của mình:
Liên lạc về phân đà ngay lập tức, bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, đề phòng có kẻ đánh lén.
Vâng!
Lát sau, tên đàn em tâm phúc đó báo cáo lại:
Đà chủ, không liên lạc được với bên phân đà.
Minh Nhật đấm một phát vào mui xe,mui xe liền xuất hiện một vết lõm sâu.
Hắn nói:
Lập tức quay trở lại phân đà!
Mong là vẫn còn kịp!
Có điều, khi Minh Nhật về đến phân đà thì nhìn thấy mọi thứ vẫn bình thường, trong lòng hắn lấy làm nghi ngờ.
Chẳng lẽ...
người của đội vệ sĩ nhà họ Bùi vẫn chưa đuổi tới đây? Cách cổng phân đà không xa, Minh Nhật ngồi trên xe, nhìn chằm chằm vào hành lang tuần tra trên cổng lớn của phân đà ở phía đằng trước với ánh mắt nghi hoặc.
Trước đây luôn có vài tên đàn em đi qua đi lại tuần tra trên hành lang, nhưng sao bây giờ lại không thấy bóng dáng một ai? Hơn nữa, trước kia, chỉ cần xe của hắn về đến gần cổng lớn của phân đà là cổng lớn sẽ được mở ra.
Hiện tại, xe của hắn chỉ còn cách phân đà có hai mươi mét mà cửa lớn vẫn chưa mở.
Đúng lúc hắn đang nghi ngờ thì đột nhiên có hai viên đạn từ trên hành lang tuần tra bắn tới, một viên bắn trúng tài xế ngồi bên cạnh Minh Nhật.
Tài xế bị viên đạn bắn trúng tim, chết ngay tại chỗ.
Còn Minh Nhật lập tức nghiêng người vì phát hiện kịp thời.
Nhưng tốc độ của viên đạn quá nhanh, cho dù hắn nó được thì viên đạn vẫn sượt qua bả vai hắn, rạch một vết máu trên vai hắn.