Chương 218: Không hề biết khiêm tốn là gì
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 722 chữ
- 2022-02-06 11:59:45
Phó Thiên Thiên còn chưa bước vào lớp học của mình thì đã bị một giáo viên ngăn lại.
Người này là giáo viên chủ nhiệm của lớp 12A1 - Vương Dân, là một người đàn ông trung niên đeo kính râm, dáng người gầy gò thấp bé.
Vừa nhìn thấy Phó Thiên Thiên, Vương Dân đã phấn khởi đẩy gọng kính trên sống mũi, vui mừng cất tiếng gọi:
Em Phó Thiên Thiên!
Phó Thiên Thiên nhíu mày.
Vương Dân liền giới thiệu bản thân:
Em Phó Thiên Thiên, thầy là Vương Dân, giáo viên chủ nhiệm lớp 12A1.
Sau khi giới thiệu về lớp của mình xong, nét mặt Vương Dân có thêm vẻ kiêu ngạo.
Em cũng biết lớp chúng tôi là lớp có thành tích tốt nhất trong khối.
Toàn bộ học sinh có thành tích hàng đầu trong khối lớp 12 của trường trung học số 1 Vân Thành đều ở lớp tôi.
Kỳ thi đại học lần này, tỉ lệ thi đỗ của lớp chúng tôi cũng cao nhất toàn trường, thậm chí là cao nhất toàn thành phố, cao nhất toàn tỉnh.
Vương Dân nói với vẻ mặt tự hào.
Bởi vì lớp chúng tôi được đặt kỳ vọng khá cao, nên giáo viên của lớp chúng tôi cũng là những giáo viên giỏi nhất trường.
Sắc mặt Phó Thiên Thiên vẫn như lúc ban đầu, thậm chí còn mang theo vẻ nghi ngờ khi nghe Vương Dân nói.
Không biết thầy chủ nhiệm lớp 12A1 này chạy đến đây khoe khoang điều này trước mặt cô để làm gì? Vương Dân cảm thấy hơi thất vọng bởi vì những lời nói mạnh mẽ hùng hồn của mình không nhận được phản ứng là bao từ Phó Thiên Thiên.
Sau khi nói xong, Vương Dân cười híp mắt, nhìn cô với vẻ mặt
thầy chờ em đến trèo cao đấy
.
Em Phó Thiên Thiên, thầy đã nói những lời này rồi, em không có điều gì muốn hỏi thầy sao?
Phó Thiên Thiên thờ ơ nhìn ông ta, đáp:
Việc đó thì có liên quan gì tới em?
Vương Dân:
...
Ông ta suýt nữa thì phun ra một búng máu, chẳng lẽ ông ta đã nói nhiều như vậy mà Phó Thiên Thiên vẫn không hiểu ý của ông ta sao? Ngược lại, ông ta đã đến đây, cho dù phải vứt bỏ cái mặt mo của mình cũng phải dụ dỗ được một học sinh xuất sắc như Phó Thiên Thiên...
Không phải là mời Phó Thiên Thiên về lớp của ông ta.
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, Vương Dân ho nhẹ một tiếng rồi mới nói thật:
À, em Phó Thiên Thiên này...
Đúng lúc đó, Thịnh Liên đi tới cửa phòng học.
Bởi vì Phó Thiên Thiên và Vương Dân đang đứng chắn ở cửa lớp nên Thịnh Liên không thể đi qua được, cậu ta bèn ngắt lời hai người họ.
Làm ơn nhường đường chút ạ!
Vương Dân nhìn thấy người này là Thịnh Diên thì chỉ nhìn lướt qua cậu ta rồi lập tức làm cử chỉ
dừng lại đã
, sau đó lại tiếp tục nhìn Phó Thiên Thiên, cười híp mắt nói.
Em Phó Thiên Thiên, em có muốn chuyển đến lớp 12A1 chúng tôi không?
Phó Thiên Thiên nhíu mày nhìn Vương Dân, đáp:
Thầy nói là để em chuyển đến lớp 12A1?
Đúng vậy!
Vương Dân gật mạnh đầu:
Em yên tâm, sau khi em đến lớp của thầy, thầy nhất định sẽ dốc hết sức chỉ bảo cho em, nhất định sẽ giúp em giành được vị trí thủ khoa trong kỳ thi đại học năm nay.
Phó Thiên Thiên bình thản nói:
Không cần đâu ạ, cho dù không có sự chỉ dạy của thầy, em vẫn có thể giành được vị trí thủ khoa.
Vương Dân:
...
Thịnh Diên:
...
Khiêm tốn là nét truyền thống tốt đẹp của Trung Quốc, nhưng hình như Phó Thiên Thiên không hề hiểu khiêm tốn là gì Vì bị Phó Thiên Thiên từ chối nên sắc mặt của Vương Dân hết đó rồi lại trắng.
Lúc quay đầu lại nhìn thấy Thịnh Diện, vẻ mặt ông ta liền tươi rói, đây chính là người đứng thứ hai toàn khỏi:
Em Thịnh Diện, em thấy...
Không dụ dỗ được học sinh đứng đầu thì dụ dỗ học sinh đứng thứ hai cũng được.