• 453

Chương 245: Trong phòng bùi diệp có ảnh của phái nữ?


Trong thư phòng có một kệ sách che kín tường, trên kệ bày đầy sách, rất nhiều sách đều là sách gốc tiếng nước ngoài.

Thứ duy nhất khiến cô bất ngờ là trên giá sách sạch sẽ có đặt một khung ảnh thủy tinh.

Vì khoảng cách hơi xa, lại thêm tấm ảnh được đặt hơi lệch, Phó Thiên Thiên không nhìn rõ lắm, chỉ có thể loáng thoáng thấy được đó là ảnh chụp một cô gái.

Cô nhíu mày.

Trong phòng Bùi Diệp có ảnh của phái nữ? Trực giác của cô muốn biết cô gái trong bức ảnh là ai.

Cô vô thức đi vào thư phòng, cầm khung ảnh đó lên.

Phó Thiên Thiên vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy ảnh của một cô gái lạ, nhưng sau khi cầm khung ảnh lên xem, cô đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Tấm ảnh này...

Là ảnh chụp cô đang ngồi bên bàn đọc sách.

Trong ảnh, cô lặng lẽ ngồi ở bên bàn, ánh nắng hắt lên người cô.

Có lẽ đây là lúc cô đọc được điều gì đó rất hay nên khóe miệng hơi nhếch lên, cả tấm ảnh mang đến cảm giác yên bình.

Đây là lần đầu tiên Phó Thiên Thiên nhìn thấy dáng vẻ này của mình.

Chắc là Bùi Diệp đã chụp trộm khi cô đang trong phòng vào lần trước anh đến nhà cô cầu hôn.

Vậy mà anh lại để ảnh của cô trong phòng của mình, Phó Thiên Thiên cảm thấy có thứ gì đó đang dần dần biến đổi trong lòng mình.

Bùi Diệp đi đến bên cạnh Phó Thiên Thiên, cúi đầu nhìn tấm ảnh trên tay cô.

Anh cầm lấy khung ảnh trong tay cô, để lại lên bàn, thấy Phó Thiên Thiên nhíu mày, Bùi Diệp hỏi:
Sao vậy em?

Sao anh lại để ảnh của tôi ở chỗ này?
Bùi Diệp nói với giọng đương nhiên:
Em là vợ chưa cưới của anh, anh để ảnh vợ chưa cưới của mình ở trong phòng là lẽ thường tình đúng không?


Trực giác của Phó Thiên Thiên muốn phản bác, nhưng vì giọng điệu của Bùi Diệp quá tự nhiên, cô tạm thời không thể nói được gì.

Vả lại, nhìn thấy Bùi Diệp để ảnh của cô trên bàn đọc sách của anh, cô cũng không bài xích, thậm chí còn có cảm giác lạ lùng.

Ban đầu cố định lấy lại ảnh chụp, nhưng nghe Bùi Diệp nói thế, cô lại bỏ suy nghĩ đó đi.

Phó Thiên Thiên đi đến trước kệ sách, tinh mắt thấy được đầy đủ bộ sưu tập
Tư trị thông giám
trên kệ, ánh mắt không khỏi sáng lên, cứ nhìn vào bộ sách đó.

() Tư trị thông giám là một cuốn biên niên sử quan trọng của Trung Quốc với tổng cộng 294 thiên và khoảng 3 triệu chữ.

Tác giả chính của cuốn sử này là Tư Mã Quang - nhà sử học thời Tống.

Sau đó, cô lấy một quyển xuống.

Vì đây là bản in duy nhất nên dù là in ấn hay là chất giấy đều rất chất lượng, hơn nữa, đây còn là bản số lượng có hạn được nhà xuất bản nào đó phát hành hơn mười năm trước, hiện đã không còn tìm thấy trên thị trường, không ngờ Bùi Diệp lại có trọn bộ.

Bùi Diệp vừa nhìn là biết Phó Thiên Thiên rất thích.


Nếu em thích, anh tặng em bộ sách này đấy.
Mắt Phó Thiên Thiên càng sáng hơn:
Thật hả?



Đương nhiên, giữa vợ chồng với nhau, em không cần khách sáo với anh như vậy.


Phó Thiên Thiên:
...


Bùi Diệp đi tới gần cô:
Nhưng mà...
Phó Thiên Thiên nhìn Bùi Diệp với vẻ dè chừng, nheo mắt lại nhìn anh đột nhiên tới gần, chờ đợi câu nói tiếp theo của anh.

Bùi Diệp bất ngờ cúi thấp thân hình cao lớn xuống.

Đúng lúc này, ánh mắt Phó Thiên Thiên nhìn xuyên qua khe hở ở vai Bùi Diệp, thấy được quang cảnh bên ngoài cửa sổ.

Cô lập tức đẩy vai Bùi Diệp ra, đi thẳng đến bên cửa sổ.

Sau đó nhìn vào chiếc Maybach màu bạc đang đỗ ở bên ngoài cửa sổ trước biệt thự.

Vừa nhìn là Phó Thiên Thiên đã nhận ra chiếc xe kia chính là chiếc xe chạy với tốc độ cao đã xuất hiện trong giác quan thứ sáu của cô.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.