Chương 254: Không phải đang tìm mẹ sao?
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 645 chữ
- 2022-02-06 11:59:51
Không đúng, đây không phải Phó Thiên Thiên đang lái xe, mà là cô đang đùa với tính mạng.
Bây giờ anh ta đã có thể đứng trên mặt đất, cảm giác ấy thật sự rất tốt.
Lúc còn ở trên xe, anh ta thực sự tưởng rằng mình sắp chết đến nơi! Bùi Diệp nhìn Phó Thiên Thiên với vẻ khó tin.
Cô bình tĩnh đi tới trước mặt anh:
Tìm được xe chưa?
Bấy giờ, một vệ sĩ đi đến.
Bùi Diệp tạm gạt sự nghi ngờ đối với kỹ thuật lái xe của Phó Thiên Thiên, quay đầu sang nhìn vệ sĩ và hỏi:
Đã đuổi kịp xe của bà chủ chưa?
Vệ sĩ đáp với vẻ mặt khó xử:
Vẫn...
vẫn chưa ạ.
Đã liên lạc được với hai quý bà đi cùng bà chủ chưa?
Điện thoại của hai người họ đều tắt máy nên tạm thời không liên lạc được với họ ạ.
Sắc mặt Bùi Diệp cực kỳ khó coi, từ ánh mắt đến nét mặt đều toát ra sự lo âu.
Bùi Hạo nhìn ra sự lo lắng của Bùi Diệp, bèn đứng bên cạnh xoa dịu:
Anh à, mẹ đã lái xe suốt cả quãng đường mà không có việc gì, biết đâu hôm nay phanh xe không có vấn đề gì thì sao.
Dứt lời, Bùi Hạo bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Nói thì nói vậy, nhưng nếu phanh xe có vấn đề thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi, nhất là trong vị trí hiện giờ.
Rất nhiều con đường của Tây Lĩnh đều nằm trên sườn núi, nhiều đoạn đường quanh co uốn lượn có vách núi cheo leo.
Nếu chân phanh có vấn để vào lúc này thì hậu quả sẽ rất khôn lường.
Bùi Hạo lắc mạnh đầu, quảng toàn bộ những suy nghĩ lung tung đó đi.
Không đâu, không đâu, mẹ anh ta nhất định sẽ không có chuyện gì.
Nét mặt Bùi Diệp đầy căng thẳng, đôi môi mím chặt.
Phó Thiên Thiên đang đứng bên cạnh Bùi Diệp cũng cảm nhận được nỗi lo lắng tỏa ra từ anh.
Tuy cô không có thiện cảm với bà Bùi, nhưng...
cô không muốn nhìn thấy vẻ lo lắng của Bùi Diệp.
Nghĩ tới đây, cô quay người sang phía khác, nhắm mắt lại và bắt đầu tập trung tinh thần.
Xung quanh cô, thế giới dường như đều dừng lại trong nháy mắt.
Sau đó, một loạt hình ảnh hiện lên trong đầu cô.
Khi mở mắt ra, hai mắt cô sáng lên.
Có rồi!
Phó Thiên Thiên không nói lời nào đã đi thẳng về phía chiếc Bugatti rồi ngồi lên xe, lái xe rời đi, chỉ để lại cái bóng của đuôi xe cho những người phía sau.
Bùi Hạo nhìn hành động của Phó Thiên Thiên, lấy làm nghi ngờ mà hỏi:
Ơ, chị dâu đột nhiên lái xe đi đâu vậy?
.
Anh ta vừa nói dứt lời thì thấy Bùi Diệp đã đi về phía một chiếc xe khác.
Bùi Hạo nhanh nhạy nhận ra điều gì đó nên đã chạy nhanh đến mở cửa ghế sau, ngồi vào xe trước khi Bùi Diệp cho xe chạy.
Bùi Hạo còn chưa ngồi vững thì anh trai anh ta đã nhấn chân ga.
Bùi Hạo bị mất trọng tâm, đập đầu vào cửa xe.
Sau khi anh ta ngồi vững, Bùi Diệp đã lái xe, đuổi sát theo xe của Phó Thiên Thiên.
Anh ơi, chúng ta không đi tìm mẹ à? Anh lái xe đuổi theo chị dâu làm gì?
Chẳng phải việc quan trọng là đi tìm mẹ của họ sao? Bùi Diệp lạnh lùng quát:
Im miệng!
Bùi Hạo:
...
Ánh mắt sâu thẳm của Bùi Diệp nhìn thẳng vào chiếc xe của Phó Thiên Thiên ở phía trước.
Phó Thiên Thiên bỗng lái xe đi, trực giác của anh mách bảo, hẳn là cô đã biết điều gì đó.
Tuy nhiên, anh lại không chắc chắn cho lắm.