• 453

Chương 271: Cũng đã lớn tuổi


Nửa tháng sau, trung tâm hội nghị Quốc tế thành phố Vân Thành sẽ tổ chức hội nghị thương nghiệp Vân Thành mỗi năm một lần.

Đã nhận được tin tức chính xác là Tần Hàng sẽ tham dự đại hội.

Lần trước anh đã thất bại trong việc ám sát Tần Hàng.

Sếp nói, lần này anh nhất định phải giết chết hắn.


Chung Bình Quân đáp với giọng điệu uể oải:
Được rồi, tôi biết rồi.

Anh đừng tưởng mình là người được sếp tin tưởng nhất thì không coi ai ra gì.

Nếu anh còn thất bại trong nhiệm vụ lần này, sếp sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh đâu.

Chẳng phải tôi đã bảo là tôi biết rồi sao?
Chung Bình Quân đi lên lầu, lạnh lùng bỏ lại một câu:
Mang theo đôi giày bản của anh cút ngay ra khỏi nhà tôi.

Trước khi đi thì lấy khăn lau sạch vết chân của anh trên sàn nhà của tôi cho tôi nhờ.

Lau không sạch thì tôi giữ hai chân anh lại đấy.


Người đàn ông:
...


Trong biệt thự nhà họ Phú, Tăng Nguyệt Nguyệt vừa khéo cũng đang nói về hội nghị thương nghiệp Vân Thành với Phó Thiên Thiên.


Tớ nói cho cậu biết nhé, tớ vừa nhận được tin tức thị trưởng Tần Hàng cũng sẽ tham dự hội nghị thương nghiệp Vân Thành đấy.

Tớ đã nói với ba tớ.

Hôm đó, ba tớ sẽ dẫn tớ đi cùng.

Ui chao, tớ lại có thể nhìn thấy thị trưởng Tần rồi!


Nhìn vẻ mặt háo hức của Tăng Nguyệt Nguyệt, Phó Thiên Thiên khẽ nhíu mày.

Xem ra Tăng Nguyệt Nguyệt thật sự rất thích Tần Hàng.

Chỉ là, có lẽ cô ấy phải thất vọng rồi.

Khi vẫn còn là Tử Xa, cô có mối quan hệ rất tốt với nhà họ Tần.

Tần Hàng đã 30 tuổi mà chưa có bạn gái, càng không rung động trước cô gái nào.

Ba mẹ của Tần Hàng lo lắng cho việc kết hôn của con trai mình, lại biết cô là bạn tốt của anh nên đã nhờ cô hỏi xem Tẩn Hàng thích cô gái như thế nào.

Cô cũng đã đi hỏi anh.

Lúc đó, Tần Hàng đã nói rằng anh muốn cống hiến cho đất nước cả cuộc đời, không muốn có tình cảm trai gái riêng tư.

Tần Hàng là người rất ngang bướng, thật sự vẫn luôn không tìm đến phụ nữ mà thậm chí còn không có vụ bê bối tình cảm nào.

Chỉ e là người như Tần Hàng rất khó rung động trước Tăng Nguyệt Nguyệt, lại thêm hai người có sự chênh lệch lớn về tuổi tác như vậy.


Cậu đang nghĩ gì thế? Cậu là bạn tốt của tớ, cậu không ủng hộ tớ sao?
Tăng Nguyệt Nguyệt lay cánh tay của Phó Thiên Thiên, kéo dòng suy nghĩ của cô trở lại.


Tôi chúc cậu may mắn.
Phó Thiên Thiên chân thành nói.

Cô thật sự hi vọng rằng Tăng Nguyệt Nguyệt có thể khiến Tần Hàng rung động.

Anh ấy thực sự...

cũng đã lớn tuổi.

Tăng Nguyệt Nguyệt tự tin hếch cằm, đáp:
Cậu yên tâm, tớ có nữ thần phù trợ, nhất định sẽ dễ như trở bàn tay!


Buổi tối, Bùi Diệp đến nhà họ Phó.

Ông cụ Phó Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên ngồi nói chuyện trong phòng khách.

Lúc này, người giúp việc đột nhiên cầm một hộp bánh ngọt bước vào.


Thưa cụ, thưa cô Cả, ngoài cửa có một vị tên là Chung Bình Quân, nói rằng có quen cô Cả, mang bánh đến biếu ạ.
Con người của Bùi Diệp bỗng nhiên co lại.

Ông cụ Phó lấy làm lạ, nhìn sang Phó Thiên Thiên:
Thiên Thiên, cháu quen Chung Bình Quân à?
Phó Thiên Thiên gật đầu:
Anh ta là hàng xóm nhà chúng ta ạ.

Hóa ra là hàng xóm.
Ông cụ Phó lập tức hỏi người giúp việc:
Cậu Chung đó đâu?

Sau khi đưa bánh ngọt cho tôi, anh ta đã rời đi rồi ạ.



Rõ thật là bất lịch sự.
Ông cụ Phó dặn người giúp việc:
Nếu lần sau cậu Chung đó lại đến nữa thì mời cậu ta vào nhà ngay nhé.

Vâng.
Nói rồi, người giúp việc đặt bánh ngọt lên bàn trà trong phòng khách.

Chung Bình Quân! Đàn ông, hàng xóm, quen biết Phó Thiên Thiên, tặng bánh ngọt...

Bùi Diệp nhìn chằm chằm vào bánh ngọt trên bàn, dường như muốn thiêu cháy chiếc bánh đến nơi.

Anh kìm nén lửa giận, bình tĩnh hỏi Phó Thiên Thiên:
Thiên Thiên, em có thể nói cho anh biết, em quen biết vị Chung Bình Quần này như thế nào không?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.