Chương 338: Anh có thể đứng đắn được không?
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 719 chữ
- 2022-02-06 12:00:07
Tay Phó Thiên Thiên nắm lấy tay Bùi Diệp, chỉ mới hơi dùng sức chứ chưa kéo anh dậy.
Trái lại, lúc cô dồn sức thì Bùi Diệp bất thình lình kéo mạnh cô vào lòng mình.
Phó Thiên Thiên không kịp đề phòng, thể là nhào thẳng vào trước ngực anh.
Cô muốn đẩy anh ra, nhưng hai tay của anh đã khóa chặt sau eo cô, ngăn động tác của cô lại.
Thiên Thiên, em vội vàng đuổi anh đi thế sao?
Hơi thở ám muội của Bùi Diệp phả lên môi Phó Thiên Thiên.
Gương mặt Bùi Diệp vốn dĩ đã tuấn tú, nhìn gần thế này lại càng đẹp trai hơn.
Đôi môi mỏng gợi cảm gợn lên độ cong đẹp mắt, cũng là độ cong khiến người ta muốn hôn.
Phó Thiên Thiên khẽ nhếch miệng, nắm lấy cà vạt trên áo sơ mi của Bùi Diệp, kéo mặt anh lại gần.
Nếu anh không muốn đi, thì tạm thời khoan hãy đi!
Nói đoạn, cô ngẩng đầu hôn lên đôi môi gợi cảm của anh.
Nụ hôn bất ngờ của Phó Thiên Thiên khiến Bùi Diệp kinh ngạc.
Song anh nhanh chóng phản ứng lại, dời bàn tay từ trên eo cô lên sau gáy cô, làm nụ hôn này sâu hơn.
Hai người đều là
lính mới
ở phương diện hôn môi.
Nhưng cả hai đều có tinh thần khám phá nên đã khám phá một lượt rất nhiều kiểu hôn.
Hôn môi cũng là kiểu vận động cực kỳ tốn thể lực.
Nửa tiếng sau, Phó Thiên Thiên nằm nhoài trên vai Bùi Diệp, điều hòa nhịp thở.
Còn Bùi Diệp vẫn vòng hai tay quanh eo cô, ôm cô trong lòng.
Cảm thấy hơi thở của Phó Thiên Thiên đã dần dần ổn định, Bùi Diệp đưa một tay vuốt ve mái tóc dài xõa tung sau khi bị anh giật đứt dây buộc tóc lúc đang hôn cô, ngón tay anh luồn qua tóc cô.
Mái tóc của Phó Thiên Thiên mềm như tơ, khiến anh yêu thích không muốn buông tay.
Bạch Khẩu đã biết chuyện em là Tử Xa.
Em có kế hoạch tiếp theo để đề phòng cô ta phản kích chưa?
Phó Thiên Thiên thờ ơ đáp:
Trong thời gian ngắn, cô ta sẽ tạm thời không động đến tôi đâu.
Bạch Khấu biết cô có giác quan thứ sáu.
Cho dù cô ta có cử người đi ám sát cô thì cũng sẽ thất bại vì bị cô nhìn thấu.
Bạch Khấu cũng là người không bao giờ làm những việc mà mình không nắm chắc.
Nếu cô ta tiết lộ thân phận của em thì sao?
Phó Thiên Thiên đáp:
Với cái miệng điêu ngoa của cô ta, có nói ra cũng sẽ chẳng có ai tin chuyện tôi là Tử Xa.
Bởi vì bên quân đội sẽ không tin những chuyện hoang đường như mượn xác hoàn hồn.
Huống hồ, cô ta cũng hiểu rằng đội đột kích Hạc Ung hiện năm cả trong tay cô ta.
Cho dù tôi muốn trở lại, cũng chỉ là tự chui đầu vào rọ.
Cả tôi và cô ta đều sẽ không làm gì được nhau.
Chẳng lẽ định ngồi chờ chết như bây giờ sao?
Tất nhiên là không rồi.
Phó Thiên Thiên đứng dậy khỏi người Bùi Diệp, bình thản sửa sang lại quần áo trên người đã bị xộc xệch khi vừa rồi hôn anh.
Bùi Diệp nhăn mày nhìn vòng tay trống rỗng của mình, lòng hơi tiếc nuối.
Tuy nhiên, anh vẫn biếng nhác dựa vào ghế, không định đứng lên.
Cà vạt của anh đã bị tháo ra, ném lên mặt bàn ở bên cạnh.
Vài cúc áo sơ mi đã bị cởi ra, lộ ra vòm ngực cường tráng bên trong.
Hoàn toàn là dáng vẻ sau khi bị chà đạp,
Phó Thiên Thiên vừa định nói gì đó thì nhìn thấy bộ dạng nhăn mày của Bùi Diệp.
Cô cau mày.
Anh có thể đứng đắn được không?
Cô đã quen chỉn chu nên cảm thấy khó chịu khi thấy dáng vẻ ngồi không ngay ngắn của anh.
Nếu binh lính dưới quyền cô dám không nghiêm túc như thế này thì đã bị cô đánh cho xây xẩm mặt mày từ lâu.
Bùi Diệp khẽ chớp chớp mắt với Phó Thiên Thiên, cố tình kéo vạt áo của mình lên, lộ ra cơ bụng săn chắc bên dưới:
Anh như vậy thì thế nào?