Chương 40: Kẻ xấu cáo trạng trước
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 645 chữ
- 2022-02-04 07:59:01
Đội trưởng, tôi đã chuẩn bị xong rồi, ở đây có dây thừng và đinh tán, chờ cô ta chạy tới, bị vấp vào dây thừng, sau đó ngã vào đinh tán, thể thì vui phải biết...
Vệ sĩ đó cười khà khà đầy nham hiểm.
Trịnh Tiên cười nói:
Ừ, đi bố trí đi, phải bố trí xong trước khi Phó Thiên Thiên chạy tới.
Vâng!
Nhưng khi vệ sĩ kia vừa định căng dây thừng ra thì một bóng người đột nhiên đứng ở bên đường, nhìn anh ta.
Anh trai này, anh định làm gì thế?
Tăng Nguyệt Nguyệt cười híp mắt hỏi.
Căng dây cho Phó Thiên Thiên vấp ngã.
Vệ sĩ ngẩng đầu lên nhìn, là cô gái mặc váy hồng đi cùng với Phó Thiên Thiên ban nãy.
Gió thổi tung mái tóc cô, để lộ cần cổ thon dài, cộng với nụ cười xinh đẹp thuần khiết, quả thật là khuôn mặt mối tình đầu.
Tăng Nguyệt Nguyệt cười hiền lành, ngồi xổm xuống.
Tôi giúp anh được chứ?
.
Được!
Vệ sĩ bị nụ cười của Tăng Nguyệt Nguyệt cướp mất ba hồn bảy vía.
Cô cầm lấy dây thừng của vệ sĩ đưa cho, rồi bất thình lình quấn dây thừng lên người anh ta, trói hai cánh tay anh ta lại.
Đến khi vệ sĩ đó phản ứng kịp thì Tăng Nguyệt Nguyệt đã quấn anh ta vài vòng bằng dây thừng, khiến anh ta không tài nào cựa quậy được.
Sau đó, Tăng Nguyệt Nguyệt đẩy anh ta ngã vào cái túi đầy đinh, vô số đinh tán đâm vào người anh ta.
Anh ta lập tức kêu la như lợn bị cắt tiết.
Thấy Tăng Nguyệt Nguyệt thế mà lại khống chế được vệ sĩ kia, Trịnh Tiên và một vệ sĩ khác vội vàng chạy tới nhưng Tăng Nguyệt Nguyệt đã ngăn họ lại.
Cô nhìn hai người họ với vẻ mặt tươi cười vô hại.
Hai anh trai, đây là chuyện giữa tôi và anh trai phía sau.
Các anh sẽ không nhúng tay vào, phải không?
Vệ sĩ bên cạnh Trịnh Tiên sầm mặt, đưa tay định đẩy Tăng Nguyệt Nguyệt ra, cú đẩy hơi mạnh, nhưng bất ngờ là cô vẫn đứng yên đó, không hề bị lung lay.
Mắt cô lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Ha ha, thô lỗ thế này với con gái thì phải bị trừng phạt!
Ngay sau đó, cô tóm lấy cổ tay vệ sĩ đó, nhanh chóng vung nắm đấm vào bên má phải của anh ta.
Vệ sĩ đó bị cô đâm ngã nhào xuống đất.
Thấy anh ta bị ngã, Tăng Nguyệt Nguyệt ôm lấy tim mình như đang hoảng sợ:
Ôi, thật ngại quá, vừa rồi tôi ra tay hơi mạnh.
Trịnh Tiên cảnh giác nhìn Tăng Nguyệt Nguyệt.
Bản lĩnh của cô gái này không tầm thường.
Khi chạy về điểm xuất phát, Phó Thiên Thiên nhìn thấy Tăng Nguyệt Nguyệt bị Trịnh Tiên khóa chặt cánh tay, buộc phải quỳ xuống đất.
Tất nhiên là Phó Thiên Thiên không nhìn thấy cảnh lúc Trịnh Tiên và Tăng Nguyệt Nguyệt đánh tay đôi với nhau.
Tăng Nguyệt Nguyệt vừa định vùng ra thì liếc thầy Phó Thiên Thiên.
Cô liền ngừng động tác giãy giụa, làm vẻ mặt vô cùng đáng thương, cất tiếng hô:
Thiên Thiên, bọn họ bắt nạt tớ!
Trịnh Tiên và hai vệ sĩ bị thương:
...
Đúng là kẻ xấu cáo trạng trước.
Phó Thiên Thiên lạnh lùng đi tới, kéo Tăng Nguyệt Nguyệt đứng lên, đẩy cô ra đằng sau lưng mình.
Tăng Nguyệt Nguyệt cười gian xảo sau lưng Phó Thiên Thiên, làm mặt quỷ với Trịnh Tiên và hai vệ sĩ kia.
Phó Thiên Thiên liếc nhìn dây thừng và cái túi đầy đinh tán dưới đất, lập tức hiểu ra.
Cô nhìn Trịnh Tiên.
Ức hiếp con gái thì có tài cán gì?
Phó Thiên Thiên nheo mắt một cách nguy hiểm:
Là đàn ông thì dùng nắm đấm nói chuyện!