• 360

Chương 423: Hành động khá bất lịch sự


Bùi Diệp suýt nữa lại nôn ra máu, nhưng anh vẫn nghiêm túc giải thích cho cô:
Ngoại tình trong tư tưởng là để chỉ việc không chung thủy về mặt tư tưởng, nghĩa là trong lòng em nhớ nhung người đàn ông khác, nhìn người đàn ông khác nhiều hơn.

Tất cả những cái đó đều thuộc về ngoại tình trong tư tưởng.
Phó Thiên Thiên đã hiểu phần nào, cô nhíu mày.


Nhưng khi nói chuyện với ai đó, nếu không nhìn vào họ thì sẽ bị coi là thiếu tôn trọng người đối diện thì phải?

Tất nhiên là nhìn bình thường thì sẽ không có vấn đề gì.

Tuy nhiên, nếu như ngoài lúc nói chuyện ra mà em vẫn không kìm được, nghĩ đến đối phương, bất kể đối phương đang làm gì, em cũng muốn nhìn thêm, thậm chí còn muốn ôm hôn người đó thì chính là ngoại tình trong tư tưởng.
Sau khi Bùi Diệp nghiêm túc nói xong những câu này, vẻ mặt anh dịu đi, rồi lại chuyển đề tài:
Tất nhiên, nếu trong lòng chỉ nghĩ đến nửa kia của mình thì đó là điều bình thường.
Nếu giải thích như vậy từ sớm thì cô đã hiểu.

Phó Thiên Thiên gật đầu:
Hóa ra là thế.
Bùi Diệp thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may chỉ số EQ của vợ anh thấp, cộng thêm anh mang quy định pháp luật ra nói nên mới có thể lừa được cô.

Để ôm được vợ về, anh đã chết mất bao nhiêu tế bào não.

Song trong quân khu có rất nhiều người đàn ông ưu tú, đó là nơi bầy sói nhan nhản.

Nếu anh không chuẩn bị
tiêm
trước cho Phó Thiên Thiên một mũi dự phòng thì anh làm sao phòng được bầy sói kia trong quân khu?

Dù sao, chỉ cần anh có được câu trả lời khẳng định của Phó Thiên Thiên thì đám nói trong quân khu đừng hòng nghĩ đến điều gì hết.

Về phần bầy sói bên ngoài quân khu, bên ngoài là thiên hạ của anh, tất cả bọn họ đều không đáng nói đến.

Nghĩ vậy, Bùi Diệp lại nhìn lướt qua đôi găng bảo vệ cổ tay trên cổ tay Phó Thiên Thiên, hai ngọn lửa lại bùng lên trong mắt.

Đôi bảo vệ cổ tay đó thật sự quá chướng mắt, rốt cuộc khi nào cô mới cởi nó ra? Tiếc rằng, cho đến tận khi Bùi Diệp dõi mắt nhìn Phó Thiên Thiên đi vào trong quân khu, anh vẫn chưa thể nhìn thấy cô cởi bỏ đôi găng tay ấy.

Nhìn từ xa, đôi găng bảo vệ eo trên cổ tay trắng ngần của Phó Thiên Thiên trông thật ngửa mặt.

Sau khi bóng dáng cô biến mất, Bùi Diệp mới sầm mặt bảo Sở Hành:
Lái xe đi!


Vì thực lực giữa hai nước W và nước Z không chênh nhau là mấy, lại được chính đặc phái viên chỉ đích danh Bùi Diệp đi đón, nên anh phải ra sân bay một chuyển cho có.

Từ quân khu đến sân bay mất chưa đầy một tiếng đồng hồ, Bùi Diệp đã đến sớm.

Lúc anh đến nơi, một số lãnh đạo không quan trọng của quốc gia đã chờ ở đó.

Thấy Bùi Diệp tới, bọn họ rối rít chào hỏi anh.

Người dân của nước Z chỉ biết rằng Tập đoàn Bùi thị là tập đoàn thương mại, chỉ hoạt động kinh doanh thông thường.

Nhưng họ không biết rằng Tập đoàn Bùi thị không chỉ kinh doanh bình thường như bề ngoài mà còn buôn bán súng ống đạn dược, đặc biệt là vũ khí cao cấp.

Và quân đội của nước Z lại càng hợp tác chặt chẽ với Tập đoàn Bùi thị.

Thậm chí, toàn bộ mạng quốc phòng của nước Z đều do Tập đoàn Bùi thị hỗ trợ.

Vì thế, vị trí của Bùi Diệp hết sức quan trọng tại nước Z.

Quân đội và nước Z nói chung sẽ không quá nể trọng một thương nhân, nhưng quân đội và nước Z sẽ nể trọng Tập đoàn Bùi thị còn bởi một nguyên nhân khác, đó là vì Bùi Diệp là cháu ngoại của đương kim Tổng thống nước Z.

Vì mẹ của Bùi Diệp đã được nhà họ Ninh nuôi dưỡng từ nhỏ nên rất nhiều người không biết chuyện mẹ anh là con gái ruột của Tổng thống hiện tại của nước Z.

Đáng tiếc là mẹ anh bị gia đình bỏ rơi từ nhỏ, nhờ bên ngoài nuôi dưỡng nên anh chưa bao giờ thích vị ông ngoại Tổng thống kia.

Tuy nhiên, vị ông ngoại Tổng thống đó của Bùi Diệp vẫn luôn muốn bù đắp cho sai lầm năm xưa của mình, nên mới có thể giao những việc quan trọng của quốc gia cho Tập đoàn Bùi thị.

Có điều, quyết định của ông cũng rất đúng đắn, ít nhất sức mạnh quân đội và quốc phòng nước Z đều tăng thêm một bậc.

Cho đến nay, Bùi Diệp chưa từng đích thân đến thủ đô gặp vị ông ngoại Tổng thống của mình.

Về phần thân phận của Bùi Diệp cũng có rất ít người biết.

Nhưng mọi người đều nhìn ra được là Tổng thống rất nể trọng Tập đoàn Bùi thị, nên đương nhiên cũng đối xử lịch sự với người nhà họ Bùi.

Trong mắt họ, đừng thấy người đứng đầu gia tộc họ Bùi bây giờ là Bùi Diệp còn trẻ tuổi, chỉ bằng việc hiện nay anh mới 25 tuổi mà đã nắm trong tay toàn bộ gia tộc họ Bùi và Tập đoàn Bùi thị, đưa Tập đoàn Bùi thị lên đến tâm không thể rung chuyển trên thế giới sau ba năm anh tiếp quản, là có thể nhìn ra được năng lực của anh.

Chưa kể đến việc anh có tầm ảnh hưởng lớn đến nước Z và bên quân đội, điều này càng khiến người ta kính sợ hơn.

Bùi Diệp cũng không thích những quan chức này của nước Z, hễ gặp anh là luôn mang dáng vẻ xun xoe nịnh nọt.

Anh không muốn nhìn thấy.

Có lẽ bọn họ nhìn ra được là Bùi Diệp không thích mình, vì thế những người này chào hỏi Bùi Diệp xong liền bắt đầu tiếp tục thảo luận về lịch trình sau khi đón đặc phái viên của nước W.

Khoảng ba phút sau, tiếng loa thông báo máy bay của đặc phái viên đã hạ cánh vang lên trong sảnh lớn của sân bay.

Chừng năm phút sau, những người ngồi trên chuyến bay đó lục tục bước ra khỏi cửa ra của sân bay.

Ngoại trừ cô gái trẻ đi giữa đoàn người có mái tóc đen, đôi mắt đen và gương mặt phương Đông xinh đẹp ra, những người khác đi theo đều là người phương Tây tóc vàng, mắt xanh.

Điều đó khiến cô gái kia trông càng đặc biệt hơn.

Một người đi theo bên cạnh cô gái trông giống như là trợ lý.

Anh ta nhìn thấy tấm biển do nhân viên đón khách của nước Z cầm từ xa, bèn nói câu gì đó với cô gái, sau đó cô gái đi về phía phái đoàn đón tiếp của nước Z.

Đoàn tùy tùng đi đến trước mặt nhân viên đón tiếp của nước Z rồi bắt đầu chào hỏi khách sáo.

Cuối cùng, cô gái có khuôn mặt Phương đông quay sang Bùi Diệp.


Vị này là?
Cô ta mỉm cười nhìn anh.

Nhân viên đón tiếp lập tức giới thiệu với cô ta:
Cô Heidi, vị này chính là anh Bùi, Tổng giám đốc của Tập đoàn Bùi thị.
Heidi đưa tay ra với Bùi Diệp, khóe miệng vui vẻ nhếch lên:
Anh Bùi, nghe danh anh đã lâu, rất hân hạnh khi được gặp anh.
Bùi Diệp thờ ơ liếc nhìn Heidi nhưng lại không đưa tay ra bắt:
Chào cô!
Trong mắt nhân viên đón khách, hành động này của Bùi Diệp là khá bất lịch sự.

Thấy anh không đưa tay ra, một người trong số họ vội nói để giảm bớt sự lúng túng:
Cô Heidi, cô ngồi máy bay lâu như vậy hắn là đã rất mệt.

Chúng tôi đã chuẩn bị xong xe, hiện đang chờ bên ngoài sân bay.

Chi bằng chúng ta ra xe luôn bây giờ nhỉ?


Heidi cười nhẹ, gật đầu đáp:
Được!
Trước khi rời đi, cô ta nhếch môi cười, khẽ chớp chớp mắt một cách quyến rũ với Bùi Diệp.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.