• 360

Chương 461: Tổng thống đến


Ở trong khu vực triển lãm của cung điện lâu như vậy đã là giới hạn của hắn.

Có một khu vực hút thuốc ngoài sảnh tiệc, nếu muốn hút thuốc thì phải đi đến đó.

Lúc ấy, cô ta đã nói với tổ chức kia về tình hình của Kaisen.

Nếu kế hoạch ở khu triển lãm trong cung điện thất bại thì sẽ đến khu vực hút thuốc bên kia để giết Kaisen.

Khu vực hút thuốc rất vắng người, việc canh phòng cũng lỏng lẻo hơn những nơi khác, muốn lẻn vào đó cũng rất đơn giản.

Nếu cô ta đoán không nhầm, chắc hẳn Kaisen đang ở khu vực hút thuốc.

Và người của tổ chức kia hẳn là cũng...

Nghĩ tới đây, Heidi đi thẳng về phía khu vực hút thuốc.

Vì cửa của khu vực đó đang mở một nửa nên Heidi vừa liếc mắt đã nhìn thấy Kaisen đang ngồi hút thuốc trong đó.

Kaisen ngồi trên ghế, ngón trỏ và ngón giữa của tay trái kẹp một điếu thuốc.

Hắn tựa vào lưng ghế, bắt tréo hai chân và đang thư thái nhả khói thuốc.

Thấy hắn vẫn bình an, Heidi thở phào nhẹ nhõm.

Khi cô ta chuẩn bị bước vào, một người trông giống nhân viên công tác trong cung điện đang đi về phía khu vực hút thuốc.

Người nọ xuất trình thẻ công tác của mình, cảnh vệ ngoài cửa liền cho anh ta vào.

Nếu Heidi không nhìn nhầm thì có ánh sáng màu bạc lóe lên ở chỗ cổ tay của anh ta, trong ánh sáng màu bạc còn có chút sắc tím.

Cô ta đã nhận ra đó là một cây kim bạc có tẩm thuốc độc.

Đây ắt hẳn là người mà tổ chức kia đã cử tới để giết Kaisen.

Heidi không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức đi về phía đó.

Rất ít phụ nữ đến khu vực này nên cảnh vệ hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cô ta.

Nhìn tấm thẻ của Heidi, hai cảnh vệ liền cung kính khom người cúi chào.

Lúc hai cảnh vệ chuẩn bị lên tiếng, Heidi ra hiệu cho họ im lặng.

Họ hiểu ý, không lên tiếng mà đẩy cửa cho cô ta vào.

Cô ta vừa bước vào là đã nghe thấy tiếng Kaisen cười nói với người trông có vẻ như nhân viên công tác trong cung điện kia.


Anh tới hút thuốc, sao lại không mang theo bật lửa chứ? Vừa khéo, tôi có bật lửa đây.
Nói rồi, Kaisen định móc bật lửa trong túi ra, sẵn sàng đưa cho người bên cạnh.

Hắn vừa quay đầu đã nhìn thấy tay của người bên cạnh bỗng nhiên nhấc lên.

Trên cổ tay người nọ lóe lên ánh sáng màu bạc, đang chuẩn bị đâm vào người hắn.

Chỉ trong tích tắc, Kaisen đã cảm nhận được nguy hiểm.

Hắn còn chưa kịp kêu lên thì vệt sáng màu bạc trên cổ tay đối phương đã sắp đâm vào người hắn.

Chất độc này có thể làm tê liệt thần kinh của con người trong nháy mắt, khiến người ta không thể phát ra âm thanh nào.

Đúng lúc này, một bàn tay thình lình nắm lấy cổ tay của người nọ.

Kaisen vẫn chưa hoàn hồn, cứ trợn mắt nhìn cây kim bạc gần như đã ở ngay trước mắt, sắp đâm vào da thịt mình.

Hắn thoáng sững sờ, nhưng đã nhanh chóng phản ứng lại, vọt ra sau lưng Heidi rồi hô to:
Người đâu, mau tới đây! Nghe thấy tiếng kêu của Kaisen, cảnh vệ ngoài cửa lập tức chạy vào.


Không được nhúc nhích!
Hai cảnh vệ giơ súng chĩa vào đầu người đó.

Người nọ liếc nhìn Heidi, ánh mắt lộ vẻ không tin.


Cô, sao cô lại phản...
Nhưng anh ta còn chưa nói hết câu, Heidi đã đặt tay lên cổ anh ta rồi ấn một cái.

Một tiếng
rắc
vang lên, lời nói của anh ta đột nhiên nghẹn lại.

Anh ta nhìn Heidi với vẻ không dám tin rồi bất tỉnh trên tay cô ta.

Sau khi đặt anh ta xuống đất, Heidi lùi lại hai bước.

Hai cảnh vệ tiến lên kiểm tra nhân viên đó.

Sau khi chắc chắn rằng anh ta đã tắt thở, họ nhìn về phía Heidi với vẻ khó tin.


Anh ta...

đã chết rồi.
Cảnh vệ nghi hoặc nhìn Heidi:
Đặc phái viên, cô đã làm thế nào vậy?
Heidi mỉm cười giải thích:
Tôi đâu có làm gì.

Tôi chỉ ấn anh ta lên ghế, ai biết anh ta đột nhiên bất động đâu.

Thể có nghĩa là lúc cô ấn anh ta vào lưng ghế, đầu anh ta ngửa ra sau, xương cổ của anh ta bị gãy.

Do đó, anh ta mới mất mạng.
Tiếp theo, cảnh vệ bắt đầu báo cáo vấn đề tại khu vực hút thuốc qua bộ đàm.

Khi rời khỏi khu vực hút thuốc, Kaisen nhìn Heidi mà vẫn chưa hết sợ hãi và nói với vẻ biết ơn:
Cô Heidi, hôm nay thật sự cảm ơn cố.

Nếu không có cô thì có lẽ tôi đã bị giết rồi.


Heidi chỉ hờ hững liếc nhìn Kaisen mà không nói lời nào.

Trên thực tế, cô ta đang cực kỳ tức giận.

Cô ta không muốn cứu Kaisen, thậm chí còn muốn để hắn chết ở chỗ này.

Đây cũng là một phần của kế hoạch ban đầu.

Nhưng bây giờ kế hoạch đã bị Phó Thiên Thiên làm xáo trộn hết.

Cô ta đã hoàn toàn bị Phó Thiên Thiên dắt mũi.

Vì Heidi mang vẻ mặt lạnh tanh, không nói lời nào nên Kaisen không dám nói gì nữa.

Hắn chỉ ngoan ngoãn theo sau cô ta, quay trở lại sảnh tiệc.

Sau khi Heidi và Kaisen ngồi xuống, Phó Thiên Thiên ngồi đối diện làm như vô tình liếc nhìn Heidi rồi lại nhìn lướt qua Kaisen.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô hiện lên nụ cười hài lòng.

Khóe miệng cong cong của Phó Thiên Thiên càng khiến Heidi thêm tức giận.

Vốn dĩ Phó Thiên Thiên vẫn đang loáng thoáng bất an, nhưng giờ Heidi đã dẫn Kaisen bình an trở lại, sự lo lắng cuối cùng trong lòng cô đã biến mất.

Nói cho cùng thì Heidi vẫn tiếp mạng sống của mình.

Lúc con người ta đối mặt với những mối đe dọa về tính mạng, hầu hết đều sẽ chọn điểu có lợi cho bản thân.

Ngay sau đó, một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên bên ngoài sảnh tiệc.

Có người nói nhỏ một câu:
Tổng thống đến!
Sau đó, một ông già được một nhóm người vây quanh, bước vào từ ngoài cửa.

Phó Thiên Thiên nhìn về phía ông ta.

Nếu nhìn kỹ thì gương mặt của ông già đó quả thật có một số nét giống với Bùi Diệp.

Phó Thiên Thiên liếc nhìn Bùi Diệp đang ngồi bên cạnh.

Trên mặt anh không có biểu cảm gì, nhưng ánh mắt anh không nhìn về phía Tổng thống giống như mọi người.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.