• 360

Chương 486: Chắn sự tấn công chính diện của vụ nổ thay cho cô


Ngô Danh cũng bị ảnh hưởng, anh ta bị hất văng sang một bên và ngất đi.

Trước khi bất tỉnh, Ngô Danh trơ mắt nhìn nhữ8ng mảnh vụn của cỗ máy khổng lồ hình trụ tròn chôn vùi cả Phó Thiên Thiên và Chung Bình Quân.
Mọi người đều lấy làm kinh hãi.
Hai người có tâm trạng phập phồng nhất là Bùi Diệp và6 Tăng Nguyệt Nguyệt.
Cùng với sự phát nổ củ3a cỗ máy, mặt đất của toàn bộ căn cứ rung lên vài lần.
Những người đứng bên ngoài cánh cửa kim loại cũng cảm nhận đư9ợc sức mạnh của vụ nổ.
Chung Bình Quân đã qua cơn nguy hiểm và đã được đưa vào phòng bệnh thường.
Nghe tin đó, Phó Thiên Thiên mới hoàn toàn yên tâm.
Sau khi mấy người Phó Thiên Thiên được đưa đi, căn cứ bắt đầu thanh tra nội bộ, quét sạch phần tử phá hoại.
Dưới sự hỗ trợ của cấp dưới Bùi Diệp, họ đã nhanh chóng tìm được kẻ gián điệp và đưa hắn đến cơ quan liên quan để điều tra.
Chỉ cần hắn không chết thì coi như cô không nợ hắn.
Phó Thiên Thiên nghỉ ngơi trong bệnh viện một đêm.
Là Bùi Diệp.
Ngày sau đó, một loạt tiếng bước chân rời khỏi phòng bệnh, tiếp đến là giọng nói lo âu của Tăng Nguyệt Nguyệt:
Bác sĩ nói Thiên Thiên không việc gì, nhưng sao đến giờ cậu ấy vẫn chưa tỉnh lại?
Cô đang lẩm bẩm thì đột nhiên bắt gặp một ánh mắt.
Điều đó có nghĩa là nguy hiểm bên trong căn cứ đã được loại bỏ.
Mọi người nhao nhao đi vào bên trong thì thấy cỗ máy hình trụ tròn đã biến mất, thay vào đó là một đống những mảnh vỡ trên sàn, còn những chỗ khác đều vẫn nguyên vẹn.
Bác sĩ cẩn thận kiểm tra lại cho Phó Thiên Thiên một lần nữa, sau khi chắc chắn cơ thể cô không có vấn đề lớn, Bùi Diệp và Tăng Nguyệt Nguyệt mới thật sự cảm thấy nhẹ nhõm.
Bác sĩ vừa đi khỏi phòng, Phó Thiên Thiên liền hỏi:
Ngô Danh thế nào?
Tăng Nguyệt Nguyệt vội vàng trả lời:
Cậu yên tâm, anh ta cũng không sao.
Anh thề sẽ bắt các cơ quan liên quan phải cho mình một lời giải thích.
Do vụ nổ lần này đã khiến vợ của Bùi Diệp bị thương nghiêm trọng và vẫn luôn hôn mê trên đường được đưa đến bệnh viện nên các cơ quan liên quan rất xem trọng.
căn cứ đã không còn bị nguy hiểm nữa.
Bên trong căn cứ đột nhiên xảy ra vấn đề, hơn nữa lại xuất hiện đoạn mã trong khu kỹ thuật trọng yếu, đủ để phá hủy kho dữ liệu nên căn cứ hết sức coi trọng việc này.

Anh Chung hiện thế nào rồi?
Cô nhớ là trước khi cô bị vụ nổ thổi bay, Chung Bình Quân đã lao tới chắn sự tấn công chính diện của vụ nổ thay cho cô, vì thể hiện giờ cô mới không hề gì.
Chung Bình Quân đã lấy thân mình để chắn cho cô trước vụ nổ dữ dội như vậy...

Cô Tăng, cô đi gọi bác sĩ quay lại đây!
Bùi Diệp ra lệnh cho Tăng Nguyệt Nguyệt.
Tăng Nguyệt Nguyệt không cãi lại Bùi Diệp mà chạy nhanh ra ngoài, gọi bác sĩ vừa mới ra khỏi cửa quay trở lại.
Bệnh nhân sẽ tỉnh lại nhanh thôi.
Quan sát thêm hai ngày nữa để chắc chắn phần đầu không có di chứng là có thể xuất viện.

Nghe những lời này thì người nọ hẳn là bác sĩ.

Được, cảm ơn bác sĩ.
Phó Thiên Thiên vừa nghe đã nhận ra giọng đàn ông quen thuộc đó là ai.
Bùi Diệp vốn không muốn nói cho Phó Thiên Thiên biết, nhưng trong tình huống cô ở rất gần khu vực phát nổ mà vẫn có thể nguyên vẹn, anh cũng đã đoán được phần nào.

Anh ta bị thương khá nặng, hiện vẫn đang trong phòng cấp cứu.
Bùi Diệp nhìn thẳng vào mắt cô và cam đoan:
Anh sẽ mời đội ngũ y bác sĩ tốt nhất đến chữa trị cho anh ta.
Nghe thấy vậy, mắt Phó Thiên Thiên lóe lên:
Cảm ơn anh!

Chúng ta là vợ chồng, không cần phải khách sáo thế.
Huống hồ, cô còn cảm ơn anh vì người đàn ông khác.

Thiên Thiên!
Giọng anh hơi khàn, Phó Thiên Thiên an ủi hai người bằng ánh mắt và cố gắng muốn ngồi dậy.
Bùi Diệp và Tăng Nguyệt Nguyệt đồng loạt đỡ cô dậy, kê một chiếc gối đầu sau lưng cô.

Thiên Thiên, cậu tỉnh rồi à?
Tăng Nguyệt Nguyệt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Nghe thấy tiếng kêu của Tăng Nguyệt Nguyệt, Bùi Diệp cũng mừng rỡ đi đến rồi nắm lấy tay cô.

Do bị va chạm mạnh vào đầu nên bệnh nhân mới hôn mê.
Tuy nhiên, chúng tôi đã làm kiểm tra chính xác toàn bộ sức khỏe cho bệnh nhân và khẳng định những chỗ khác trên người bệnh nhân không bị tổn thương gì.
Sau khi biết hành động của mình đã khiến vợ Bùi Diệp bị thương nặng, kẻ gián điệp đã hoảng sợ đến mức ngất xỉu luôn.
Khi Phó Thiên Thiên tỉnh lại lần nữa đã là chập tối, cô đang ở trong bệnh viện thủ đô.
Lúc tỉnh lại, cô vừa khéo nghe thấy một cuộc nói chuyện.
Đầu tiên là giọng của một người đàn ông trung niên xa lạ.
Đầu bị chấn động nhẹ, má phải bị mảnh vỡ của vụ nổ cắt trúng, còn lại đều ổn.
Nét mặt Phó Thiên Thiên dịu đi rất nhiều.
Cuối cùng, lại như sực nhớ ra điều gì đó, cô nắm chặt hai bàn tay đang để dọc bên hông.
Tăng Nguyệt Nguyệt vô thức gọi:
Thiên Thiên!
Cô vừa dứt lời thì mặt đất dần dần kết thúc sự c5hấn động.
Sau đó, cánh cửa kim loại trước mặt mọi người từ từ mở ra.
Việc điều tra được giao cho những người khác.
Phó Thiên Thiên bị hôn mê bởi vụ nổ, đây mới là điều khiển Bùi Diệp giận dữ hơn cả.
Bùi Diệp vừa liếc mắt đã nhìn thấy Phó Thiên Thiên bị đè trong đống đổ nát.
Anh lập tức chạy đến, gạt những mảnh vỡ trên người cô và cứu cô đã hôn mê ra.
Anh ôm cô vào lòng, lo lắng vỗ vào mặt cô:
Thiên Thiên Thiên Thiên, em tỉnh lại đi!
Phó Thiên Thiên gắng gượng mở mắt ra, khi nhìn thấy người đang ôm mình là Bùi Diệp, cô thoáng nở nụ cười yên tâm, sau đó ngoẹo đầu ngất đi.
Nếu Bùi Diệp đã xuất hiện, có nghĩa là...
Hiện tại anh cảm thấy vừa thất bại vừa tức giận.
Tại sao ban đầu, người ở lại trong trung tâm căn cứ cùng cô không phải là anh? Chẳng mấy chốc, bên phía phòng cấp cứu đã có tin tức truyền đến.
Sáng hôm sau, cơ thể cô đã hồi phục.

Với tính cách của cô, cô sẽ không định ở lại bệnh viện ba ngày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.