• 360

Chương 529: Các đồng đội của tôi, tôi sẽ trả thù cho mọi người!


Vì Tăng Nguyệt Nguyệt cứ ngăn cản mình, Chung Bình Quân không khách sáo nữa mà đưa tay định túm lấy bả vai cô.

Cô nhẹ nhàng tránh khỏi tay h8ắn rồi nắm lấy cánh tay hắn hệt như con rắn thần, khiến hắn không thể tiến lên trước mà buộc phải lùi lại.
Liên tiếp mấy hiệp, trên người cô đã trúng rất nhiều đòn của hắn.
Song cô vẫn kiên trì đứng nguyên tại chỗ để cản hắn lại.
Anh trực tiếp xâm nhập vào hệ thống Sky Eye, dùng kỹ thuật mới nhất để theo dõi chiếc xe máy mà Phó Thiên Thiên mô tả.
Cuối cùng, sau khi đuổi theo đến ngoại ô, Phó Thiên Thiên đã phải quay trở lại vì không lần theo được tung tích của đối phương.
Do đó, hiện tại cô không biết rốt cuộc cô ta đã được ai cứu đi và đã đi đâu.
Cô gọi điện đến quân khu nhà thủ trưởng Cần giúp điều tra các camera giám sát với quyền hạn cao nhất.
Phó Thiên Thiên đột ngột lao ra khỏi phòng đun nước và chạy ra ngoài.
Một lúc sau, có tiếng cô nổ máy xe ô tô rồi cho xe chạy để đuổi theo ai đó.
Cậu xông lên sẽ chỉ làm vướng chân cô mà thôi.
Hiểu được điều này, cậu bèn lùi sang bên.
Bấy giờ, trong phòng đun nước đã vang lên tiếng đánh nhau xen lẫn tiếng rên đau đớn của phụ nữ.
Chung Bình Quân và Tăng Nguyệt Nguyệt đều nghe thấy đó là tiếng rên của Ngưng Sương.
Chỉ cần ra khỏi địa giới của Văn Thành thì muốn tìm bọn chúng đã khó lại càng khó hơn.
Điều không lạc quan hơn nữa là, việc hôm nay cô ra tay với Ngưng Sương coi như đã bứt dây đồng rừng.
Cô vẫn đứng nguyên tại chỗ, cười3 tủm tỉm và khẽ nhướng mày.
Thời gian trôi qua, sắc mặt hắn càng lúc càng trở nên khó coi.
Không những thế, cô ta còn được cứu đi trước khi có kết liễu tính mạng cô ta.
Chỉ vì cô quá tự tin, đoán chắc rằng cô ta không thể trốn thoát nên đã không dùng giác quan thứ sáu với cô ta.

Đã vậy thì chúng ta không còn gì để nói nữa.
Cô dìu Tăng Nguyệt Nguyệt đi về phía cửa với sắc mặt lạnh tanh.
Chân Dương nhanh chóng theo sau.
Thình lình, hắn tấn công cô một cách dữ 9dội, động tác và tốc độ còn nhanh hơn vừa nãy.
Suy cho cùng Tăng Nguyệt Nguyệt cũng không phải là đối thủ của hắn.
Tăng Nguyệt Nguyệt và Chân Dương vẫn còn ở đó.
Tăng Nguyệt Nguyệt ngồi trên sofa, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
Vì lo lắng cho sức khỏe của Tăng Nguyệt Nguyệt nên vừa rồi Chân Dương không về thẳng nhà họ Phó mà đi theo họ đến bệnh viện quân y trong quân khu.
Giờ cô phải đưa Chân Dương về nhà họ Phó.
Chân Dương vẫn luôn ở bên trông chừng và nhìn Chung Bình Quân với ánh mắt cảnh giác.
Cậu lo hắn sẽ lại ra tay ta tay với Tăng Nguyệt Nguyệt bất cứ lúc nào.
Cùng với tiếng thủy tinh vỡ và tiếng đánh nhau càng thêm kịch liệt còn có tiếng xe máy vang lên.
Sau đó, tiếng đánh nhau trong phòng đun nước liền dừng hẳn.
Chung Bình Quân thờ ơ nhìn bóng lưng cô rời đi rồi nắm chặt hai tay kêu răng rắc.
Kể từ bây giờ, e rằng Phó Thiên Thiên và hắn sẽ ở thế không đội trời chung.
Tăng Nguyệt Nguyệt ngẩng đầu lên, cười híp mắt với cô:
Tớ không sao, tạm thời vẫn chưa chết được.
Vừa nói dứt lời, cô ấy đã tái mặt, ôm ngực rên lên một tiếng.
Phó Thiên Thiên đanh mặt:
Tôi đưa cậu đi bệnh viện.
Lúc sắp đi ngang qua Chung Bình Quân, cô đột nhiên hỏi:
Anh đã biết trước chuyện cô ta cũng tham gia vào lần nhiệm vụ cách đây nửa năm, đúng không?
Hắn nhìn cô với nụ cười ngả ngớn:
Nếu tôi nói là tôi chỉ vừa mới biết, cô có tin không?
Phó Thiên Thiên lạnh lùng đáp:
Không!
Nụ cười trên môi hắn vẫn không thay đổi:
Nếu cô đã không tin thì tại sao lại hỏi tôi câu đó?

Nói cho tôi biết cô ta sẽ đi đâu?

Không đời nào!
Hắn đưa ra lời từ chối kiên quyết.
Cùng lúc ấy, Tăng Nguyệt Nguyệt ngã xuống đất, Chân Dương vội đi tới đð.
Phó Thiên Thiên lái xe hết tốc lực.
Trong quá trình truy đuổi, cô gọi điện thoại cho Bùi Diệp, nhờ anh điều tra các camera ở quanh đây, dốc toàn lực tìm kiếm xem chiếc xe máy phóng ra từ nhà họ Chung.
Tuy Bùi Diệp không biết tại sao cô lại đột nhiên đến nhà họ Chung và còn quan tâm đến chiếc xe máy đi ra từ nhà họ nhưng anh vẫn hết sức phối hợp.
Sau hai hiệp đấu6, cô đã bị trúng đòn của hắn, bụng cô đau đến mức cau mày lại.
Nhìn thấy dáng vẻ đau đớn của Tăng Nguyệt Nguyệt, Chân Dương muốn tiến lên t5rợ giúp nhưng đã bị ánh mắt của cô bắt lùi lại.
Kết quả là khả năng phản trinh sát của đối phương rất mạnh, bọn chúng đã tránh được tầm giám sát của Sky Eye.
Theo hình ảnh cuối cùng trong camera, bọn chúng đã ra khỏi địa giới của thành phố Vân Thành.
Vì Tăng Nguyệt Nguyệt có thân phận đặc biệt nên Phó Thiên Thiên không đưa đến bệnh viện bình thường và đưa vào bệnh viện quân khu.
Khi đến bệnh viện quân khu, cô giao cô ấy cho người của quân khu chăm sóc và gọi điện thoại cho Ngô Danh, bảo anh ta đến chăm sóc cô ấy rồi ra khỏi bệnh viện.
Sau khi nhìn thấy Tăng Nguyệt Nguyệt, sắc mặt Phó Thiên Thiên bỗng thay đổi.
Nhác thấy cô đã trở lại, cô ấy mừng rỡ định đứng dậy, nhưng vừa đứng lên thì lại loạng choạng suýt ngã nhào.
May mà Phó Thiên Thiên nhanh tay nhanh mắt đỡ được.

Nguyệt Nguyệt, cậu sao rồi?
.
Ngay khi ra khỏi bệnh viện quân khu, sắc mặt Phó Thiên Thiên lập tức trở nên u ám.
Ngưng Sương chạy thoát là nhờ người khác tiếp ứng.
Bởi lẽ đối phương đã tiến vào khu vực hạn chế camera nên không theo dõi được.
Cô lái xe về thẳng nhà họ Chung.
Ánh mắt hắn chợt thay đổi, nhanh chóng định bước lên phía trước lần nữa nhưng Tăng Nguyệt Nguyệt không cho hắn cơ hội.
Cô dùng thân mình ngăn cản, liều mạng chặn hắn lại.
Hơn nữa, tối nay cô còn có hẹn với Bùi Diệp.
Anh vốn đã không hài lòng vì tối qua bọn họ đi ăn còn dẫn theo người khác.
Nếu tối nay cô lỡ hẹn với anh, sợ rằng...
anh sẽ không vui.
Sau này, nếu cô ta còn xuất hiện ở Vân Thành thì e rằng cũng sẽ tránh cô.

Nhưng cô tin rằng chỉ cần người phụ nữ kia còn sống trên cõi đời này, cô nhất định sẽ tìm ra cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.