Chương 55: Anh thắng cược
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 681 chữ
- 2022-02-04 07:59:03
Mặc dù bị đè nhưng Bùi Diệp lại cực kỳ hưởng thụ cảm giác này.
Thấy người của Bùi Diệp đã đi truy bắt hung thủ, Phó Thiên Thiên thở phào nhẹ nhõm, chống hai tay lên lồng ngực Bùi Diệp, định đứng dậy.
Tuy nhiên, Phó Thiên Thiên còn chưa đứng dậy thì Bùi Diệp đã thình lình nắm lấy cổ tay cô rồi kéo nhẹ hai tay cô sang hai bên.
Phó Thiên Thiên mất trọng tâm ở phần thân trên, không kịp đề phòng liền ngã nhoài lên người Bùi Diệp.
Đôi tay dài ôm lấy eo thon của Phó Thiên Thiên, Bùi Diệp cảm nhận được cảm giác mềm mại khi kể sát cơ thể cô.
Ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đang bừng bừng lửa giận của cô, anh cất lời trêu chọc.
Không ngờ, Thiên Thiên của anh lại lo lắng cho anh như vậy, thế mà lại bất chấp nguy hiểm để đẩy anh xuống.
À, nếu cô đẩy anh xuống giường thì anh sẽ thích hơn.
Phó Thiên Thiên đột nhiên rút ra một khẩu súng lục từ trong túi của Bùi Diệp, mở chốt an toàn, chĩa họng súng vào ngực trái của anh.
Bỏ tay ra, nếu không tôi sẽ bắn anh.
Bùi Diệp nhìn khẩu súng trên tay cô, nở nụ cười ý vị sâu xa.
Thiên Thiên, em còn chưa vào cửa nhà anh mà đã định mưu sát chồng mình sao?
Có bỏ tay ra không?
Bùi Diệp mỉm cười nhìn đôi mắt giận dữ của Phó Thiên Thiên, sau đó lật người đè cô xuống dưới, khẩu súng trong tay cô cũng bị anh lấy đi rồi ném vào trong xe.
Hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô, anh nhấn nhá từng chữ:
Không bỏ!
Phó Thiên Thiên cau mày, cô không thích cảm giác bị người khác đè lên.
Đột nhiên, cô gập chân, xoay người, lại đè Bùi Diệp xuống dưới thân mình.
Trong mắt Bùi Diệp ẩn chứa nụ cười, nhìn vào mặt Phó Thiên Thiên với vẻ đầy ẩn ý, nói:
Thì ra Thiên Thiên thích ở trên.
Không sao, chỉ cần Thiên Thiên thích, sau này anh có thể dốc hết sức để phối hợp.
Phó Thiên Thiên chẳng buồn để ý tới những lời khó hiểu của Bùi Diệp mà thúc khuỷu tay vào hai bên mạn sườn của anh, buộc anh phải buông tay ra.
Bấy giờ, cô mới rời khỏi vòng ôm của anh, nhanh chóng đứng dậy.
Sau khi khẽ rên lên một tiếng, Bùi Diệp trơ mắt nhìn cô đứng dậy.
Anh không trông mong vào việc cô sẽ kéo anh đứng lên, cho nên tự anh chậm rãi lồm cồm bò dậy.
Sau khi đứng vững, anh mới nhìn thấy vị trí của tay súng bắn lén vừa rồi.
Người của anh đã tới nơi, nhưng hung thủ đã trốn thoát.
Thật ra, trước khi Phó Thiên Thiên nhào vào anh, Bùi Diệp đã biết có người chuẩn bị nổ súng bắn anh.
Nhưng khi nhìn thấy Phó Thiên Thiên đi tới, anh chợt nảy ra một suy nghĩ rất to gan.
Anh đã đánh cược, cược xem liệu Phó Thiên Thiên có cứu anh hay không.
Đây là một vụ đánh cược rất táo bạo.
Nếu thua, anh có thể sẽ phải đền bằng cả tính mạng của mình.
Nếu thắng...
điều đó có nghĩa là anh giữ một vị trí nhất định trong lòng cô.
Kết quả là anh đã thắng.
Bùi Diệp nhếch môi cười.
Anh nhìn Phó Thiên Thiên với tâm trạng vui vẻ và hỏi cô:
Sòng bạc ở bên ngoài trường học của bọn em đang đánh cược xem em có thể được bao nhiêu điểm, em biết chuyện này không?
Phó Thiên Thiên nhíu mày.
Những học sinh đó đều không có việc gì làm sao? Đặt cược kết quả thi của cô làm gì? Toàn là những người ăn no rửng mỡ.
Nếu các đội viên của cô dám lấy cô ra để cá cược thì tất cả bọn họ sẽ bị phạt phải chạy một trăm vòng quanh thao trường.
Anh cược tối thi được bao nhiêu điểm?
Phó Thiên Thiên hỏi lại anh.
Em đoán xem...
Phó Thiên Thiên:
...