• 360

Chương 556: Vợ tôi


Cậu còn oán thầm rằng Thịnh Diện đã uống rượu khi bằng tuổi cậu bây giờ, xem ra Thịnh Liên cũng từng thất tình lúc bằng tu8ổi cậu sao? Thịnh Diên liếc xéo Chân Dương rồi không nói gì nữa.

Cậu ta ngẩng đầu nhìn hai người đang ôm nhau trê3n sân khấu trong màn mưa cánh hoa và uống cạn ly rượu trên tay.

Vừa uống xong, cậu ta lập tức ho liền mấy tiếng v9ì vị cay của rượu, sau đó cậu ta đặt ly rượu xuống bàn rồi nằm bò ra bàn ho dữ dội.
Cậu ta thôi không nhìn nữa, vẻ mặt thoáng nhẹ nhõm.
Vào giờ phút này, mối tình đầu thầm kín của cậu ta đã kết thúc.
Dù không muốn nhưng cậu ta vẫn phải thừa nhận là bản thân từng thích Phó Thiên Thiên, thích mơ của mình.
Gọi điện thoại xong, Bùi Diệp trở lại trước cửa phòng cấp cứu, sát khí trên người anh vẫn chưa tan hết.
Tăng Nguyệt Nguyệt sợ hãi, cô ấy nấp vào sau lưng Ngô Danh, không dám đối mặt với anh.
Lát sau, cửa phòng cấp cứu mở ra, một bác sĩ trẻ tuổi bước ra, ba người lập tức tiến đến.
Bọn họ chỉ cho rằng vì quá xúc động nên anh đã ôm cô rời đi ngay trước mặt mọi người.
Nhưng bọn họ không biết rằng Phó Thiên Thiên hiện đã ngất đi trong vòng tay Bùi Diệp.
Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt đến khách sạn đúng lúc nhìn thấy hai người đang ôm nhau trên sân khấu.
Bùi Diệp cũng lo âu và sốt ruột, anh lạnh lùng nhìn hai người:
Nói cho tôi biết rốt cuộc lúc nãy đã xảy ra chuyện gì?
Ngô Danh bình tĩnh lại, nhắc nhở anh:
Anh Bùi, việc khẩn cấp bây giờ là nhanh chóng đưa đội trưởng đến bệnh viện.
Trên đường đi chúng tôi sẽ nói cho anh biết.
Tăng Nguyệt Nguyệt vội vàng nói:
Đúng, đúng, đúng! Đưa Thiên Thiên đến bệnh viện ngay lập tức, bệnh viện chắc chắn sẽ có cách cứu cô ấy!

Nửa giờ sau, Phó Thiên Thiên đã được đưa vào bệnh viện top ba của thành phố gần khách sạn nhất.
Nhưng trong mắt cô chỉ có Bùi Diệp, trước đây là vậy, bây giờ là vậy, và tương lai...
cũng sẽ như vậy.
Thịnh Diên lại thoáng nhìn Chân Dương.
Khi nhìn thấy Phó Thiên Thiên mặt mày trắng bệch trong vòng tay của Bùi Diệp, Tăng Nguyệt Nguyệt rơm rớm nước mắt.

Thiên Thiên Thiên Thiên!
Cô ấy lo lắng gọi tên cô.
Ngô Danh cũng gọi cô:
Đội trưởng! Cô tỉnh lại đi!
Đáng tiếc là bất luận hai người họ gọi thế nào thì Phó Thiên Thiên vẫn không tỉnh lại đáp lời họ.
Vừa nghĩ đến cảnh cô bị ngã xe, trái tim anh dường như thắt lại, cả người đau như xé.
Đôi khi anh thật sự nghĩ rằng Thiên Thiên của anh không cần phải giữ lời hứa như vậy, dù cô thất hẹn, anh cũng sẽ không trách cô.
Anh siết chặt tay thành nắm đấm, khớp xương ngón tay hơi trắng bệch do dùng lực và phát ra những tiếng răng rắc.
Ngô Danh ngẩng đầu nhìn Bùi Diệp thì thấy anh trợn mắt đầy giận dữ, toàn thân toát ra sát khí địa ngục khiến người ta rùng mình sợ hãi.
Bỗng nhiên Bùi Diệp quay người đi gọi một cuộc điện thoại.
Ngô Danh không nghe thấy nội dung nhưng chỉ qua vẻ mặt Bùi Diệp, anh ta có thể nhìn ra được là Bùi Diệp muốn tìm ra kẻ đứng đằng sau.
Sợ rằng Phó Thiên Thiên đã bị người của tộc Quái hút đi năng lực trong cơ thể, giống như cách mà bọn họ đã giết Chân Bộ Thông ở thủ đô, vì vậy mới khiến cô trở nên yếu ớt thế này.
Đã thế, cô lại còn gắng gượng chạy xe máy đến khách sạn đã hẹn với anh trong tình trạng cơ thể cực kỳ suy nhược để cho kịp giờ.
Thậm chí trên đường tới đây, cô còn bị ngã một lần.
Tiếp đó, họ thấy bàn tay Phó Thiên Thiên đột nhiên buông thõng sau lưng Bùi Diệp.
Anh lập tức ôm cô rời khỏi sân khấu.
Trong khi mọi người vỗ tay nhiệt liệt, Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt lo lắng chạy đến dưới sân khấu.
Ngoài cửa phòng cấp cứu, Bùi Diệp, Tăng Nguyệt Nguyệt và Ngô Danh lo lắng chờ đợi, cách đó không xa là thành viên đội vệ sĩ nhà họ Bùi đứng thành hai hàng dọc hành lang.
Bùi Diệp khẽ vuốt chiếc nhẫn trên ngón áp út bên bàn tay trái của mình và nhìn chằm chằm vào cửa phòng cấp cứu trước mặt.
Trước khi đến bệnh viện, anh đã nghe kể lại tất cả những chuyện đã xảy ra.
Cậu hiện vẫn chỉ ngu ngơ thích Phó Thiên Thiên nhưng e rằng tình cảm của cậu dành cho cô chỉ giống như sự quyến luyến đổi với bề trên.
Sau này, cô cũng sẽ chỉ là bề trên
Các vị khách mời dưới sân khấu đều dành một tràng pháo tay nồng nhiệt cho Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên.
Chân Dương khinh bỉ liếc nhìn6 cậu ta.

Người nào đó còn bảo mình biết uống rượu khi bằng tuổi em bây giờ, thế mà lại bị rượu làm cho cay xè. <5br>
Giả dối!
Thịnh Diện:
...
Một thằng nhóc còn chưa mọc đủ lông tóc mà đã xỏ xiên cậu ta.
Sau khi hết cay, cậu ta nhìn Bùi Diệp ôm eo Phó Thiên Thiên rời khỏi sân khấu.

Bác sĩ, vợ tôi thế nào rồi?
Giọng nói của Bùi Diệp đầy lo âu và gấp gáp.


Anh Bùi, chúng tôi đã làm xong một loạt kiểm tra cho chị Bùi...
Bác sĩ nói với vẻ khó xử:
Có điều chúng tôi không phát hiện ra bất cứ tổn thương nào.

Tình trạng của chị ấy giống như là...

đang ngủ hơn.



Anh nói là đang ngủ?
Sắc mặt Bùi Diệp chợt tối đi.

Bác sĩ rụt cổ rồi trả lời thành thật:
Kết quả kiểm tra bằng máy móc của bệnh viện đúng là như thế.

Chúng tôi phát hiện tình trạng của chị Bùi giống như là bị suy kiệt hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.