• 360

Chương 581: Lương tri... có phải là phó thiên thiên không?


vang lên tiếng ngáy.

Việc tập luyện rất dễ khiến người ta mệt mỏi, vì vậy ai cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Dưới lầ8u ký túc xá nam có hai bóng người đang dò dẫm dưới đất, chính là Ngô Danh và Tăng Nguyệt Nguyệt.
Thế nên anh ta đã đồng ý đi cùng cô.
Trên thực tế, anh ta cũng không ưa Lương Tri. Vừa mới tới mà đã chơi trội như vậy, cần phải hạ bớt nhuệ khí của người đó.
Khi đến dưới lầu ký túc xá, Ngô Danh vẫn hơi do dự.
Lương Tri đáng ghét!
Thiếu chút nữa thôi là cô đã có thể vén áo của anh ta, đáng tiếc là cuối cùng lại bị phát hiện.
Chỉ cần vén áo của anh ta lên là có thể biết anh ta có phải Phó Thiên Thiên hay không.
Tăng Nguyệt Nguyệt vừa đá loạn xạ vừa ú ớ muốn chửi mắng người trên lầu ba, nhưng vì bị Ngô Danh bịt miệng nên cô không chửi được ra tiếng.
Cô muốn giãy giụa nhưng không biết sao sức lực của anh ta đột nhiên trở nên mạnh mẽ, cứ thế kéo cô ra khỏi ký túc xá nam.
Tăng Nguyệt Nguyệt nhìn lên cửa sổ lầu ba, thấy Lương Tri chẳng buồn nhìn cô lấy một cái đã đóng cửa, sau đó quay trở lại giường ngủ tiếp. Cô tức đến mức tưởng chừng như sắp hộc máu đến nơi.
Tuy nhiên tay kia của anh ta cũng duỗi ra, ngăn động tác của cô.
Tăng Nguyệt Nguyệt nóng vội, thấy mình bị ngăn lại thì ra sức vùng ra để tiếp tục hành động nhưng đã bị áp chế hoàn toàn.
Tăng Nguyệt Nguyệt thở hổn hển, đang định tấn công Lương Tri thì bụng chợt đau nhói. Anh ta đã đá văng cô ra ngoài cửa sổ.

Sao thế, Tăng Nguyệt Nguyệt? Anh ta ngủ chưa?

Cô gật đầu với anh ta:
Ngủ rồi!

Anh ta dùng tay ra hiệu, ý bảo cô nhanh lên, đừng để bị phát hiện. Tăng Nguyệt Nguyệt liền cẩn thận luồn kẹp tóc vào bên trong cửa sổ, mở khóa cửa sổ rồi lặng lẽ nhảy vào.
Ngay lúc này, một bàn tay đã tóm lấy cổ tay cô, ngăn động tác của cô lại.
Tăng Nguyệt Nguyệt đã bị phát hiện.
Thấy vậy, cô không cuống lên mà duỗi tay còn lại ra, muốn tiếp tục hành động cởi cúc áo của Lương Tri.
Đúng vậy, cô nghi ngờ Lương Tri thực tế là một người phụ nữ. Mặc dù người này đã cố hết sức che giấu giới tính của mình, nhưng nếu một người muốn trở thành một người khác thì không thể thay đổi được hoàn toàn
cử chỉ, hành động vốn có của bản thân.
Mà Lương Tri thỉnh thoảng lại để lộ một số lời nói và cử chỉ cực kỳ giống Phó Thiên Thiên.
Ban đầu Ngô Danh không muốn th3ông đồng làm bậy cùng Tăng Nguyệt Nguyệt, nhưng anh ta thật sự không yên tâm về cô. Nếu cô bị phát hiện khi đánh lén Lương Tri thì hỏng9 bét.
Nói cho cùng thì hai người họ cũng đã từng kề vai chiến đấu khi ở thủ đô. Cô đã cứu anh ta khỏi họng súng của thù. Bọn họ6 có tình bạn cùng vào sinh ra tử, để có một mình đi phạm lỗi mà anh ta lại không giúp đỡ
thì anh ta không vượt qua được chướng 5ngại trong lòng.

Tăng Nguyệt Nguyệt, cô chắc chắn lát nữa ra tay với anh ta sẽ không bị phát hiện chứ?


Anh cứ yên tâm đi!
Cô nhướng mày:
Trước đây tôi là thần trộm đấy, đi đến đâu cũng như đến chỗ không người. Tôi vào rồi sẽ ra rất nhanh, tuyệt đối sẽ không bị phát hiện đâu.

Anh ta gật đầu, lo lắng dặn dò:
Vậy cô cẩn thận nhé, nếu phát hiện có điều gì không ổn thì lập tức đi ra ngay. Tôi ở đây canh chừng cho cô, nếu có chuyện thì tôi sẽ bắt chước tiếng chim nhé!

Cô đang định chửi bới thì đã bị Ngô Danh bịt miệng.
Tăng Nguyệt Nguyệt muốn chết sao? Đây là khu ký túc xá của binh sĩ nam. Binh sĩ nam không thể vào ký túc xá của binh sĩ nữ và ngược lại. Chưa kể bây giờ đang là đêm hôm khuya khoắt, nếu ai đó phát hiện anh ta
dẫn cô vào ký túc xá nam thì sẽ rất thê thảm.
Ngô Danh thót tim, không ngừng nhìn xung quanh để đề phòng có người tới gần.
Còn Tăng Nguyệt Nguyệt lại không làm theo kế hoạch từ trước là bỏ thứ mình mang theo lên người Lương Tri, mà cẩn thận quan sát mặt anh ta.
Cuối cùng, cô nhìn lướt qua vùng ngực phẳng lì của anh ta rồi nhíu mày, sau đó định cởi một chiếc cúc áo trên ngực anh ta.
Đèn trong phòng anh ta đã tắt từ mười phút trước. Với một người lính, mười phút là đã đủ để ngủ say.
Tăng Nguyệt Nguyệt đứng ngoài cửa sổ quan sát bên trong căn phòng. Từ ánh đèn mờ ngoài cửa sổ, loáng thoáng có thể nhìn thấy bóng dáng người trên giường đã ngủ say.
Đứng dưới cửa sổ, Ngô Danh không yên tâm, bèn nhỏ giọng hỏi.
Ngô Danh nấp dưới cửa sổ nhìn thấy Tăng Nguyệt Nguyệt rơi xuống thì chợt thấy căng thẳng. Anh ta không kịp phản ứng mà trực tiếp đỡ lấy cô.
Cú đá của Lương Tri không quá mạnh nên Tăng Nguyệt Nguyệt chỉ bị thương nhẹ.
Nhờ sự giúp đỡ của Ngô Danh, cô vừa mới đứng vững đã lập tức chống nạnh, chỉ về phía cửa sổ lầu ba:
Họ Lương kia, anh...


Được, cảm ơn anh!

Dứt lời, Tăng Nguyệt Nguyệt lập tức nhảy lên lầu, men theo ống nước một cách nhẹ nhàng.
Lương Tri ở trên lầu ba, độ cao của tầng ba quả là dễ như trở bàn tay đối với Tăng Nguyệt Nguyệt. Cô chỉ nhảy nhẹ nhàng vài cái là đến cửa sổ phòng anh ta.
Không những thế, lần đầu tiên nhìn thấy Lương Tri, Tăng Nguyệt Nguyệt đã biết Lương Tri không phải là đàn ông mà là một người phụ nữ đóng giả nam giới. Trước kia, khi vẫn còn là thần trộm, cô thường xuyên cải

trang nên chỉ vừa nhìn là có thể nhận ra nữ giả nam hay nam giả nữ.

Một người phụ nữ tìm mọi cách đóng giả thành nam giới để vào doanh trại quân đội là vì cớ gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.