Chương 592: Tôi chỉ quay lại để tìm điện thoại di động
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1212 chữ
- 2022-02-10 01:11:35
Bùi Diệp cười nhạt:
Bọn chúng muốn có quyền sử dụng hệ thống Sky Eye của Bùi thị? Quyền đó đến cả cảnh sát còn chưa có, thế mà bọn chúng lại muốn có.8
Cấp dưới trầm ngâm một lát mới nói tiếp:
Bọn chúng còn nói, nếu cậu không cấp quyền sử dụng, bọn chúng sẽ tiết lộ tin cậu hợp tác với bọn 3chúng lên kế hoạch hãm hại cảnh sát và quân đội.
Bùi Diệp gõ nhẹ ngón tay lên thành ghế:
Ha ha, uy hiếp tôi ư? Cậu nói với bọn chúng là cứ 9việc tiết lộ tin này cho quân đội. Muốn hệ thống Sky Eye của Tập đoàn Bùi thị? Nằm mơ đi!
Lưới Tri cười mỉa:
Người dân lương thiện? Nếu anh là người dân lương thiện, vậy sao lại xuất hiện ở đây?
À, tôi tình cờ đi ngang qua đây, thấy bên này có tiếng động nên mới đến xem thử, chỉ là xem thử thôi.
Người bình thường nếu chỉ muốn hóng hớt thì sẽ chỉ đứng từ xa quan sát, còn anh...
Lương Tri nhìn lướt qua vết bẩn từ đống đổ nát dính trên hai chân người đó:
Bây giờ khắp người anh đều là bùn đất, chỉ hóng
Đúng là xui xẻo!
Ồ, mày nghĩ tao sẽ tin là mày chỉ quay lại để tìm điện thoại di động ư?
Lữ Quảng lại thẳng tay đập đầu hắn vào tường.
Đầu hắn càng chảy máu nhiều hơn, người cũng choáng váng.
Còn không thành thật khai ra ông trùm của mày đang ở đâu?
Anh ta ra chỉ muốn đập đầu hắn vào bức tường xi măng.
Tha mạng, tha mạng, tôi nói tôi nói!
Người kia cuối sợ chết, không chịu nổi sự đe dọa của Lữ Quảng, đầu hắn hơi choáng váng, nói bằng giọng yếu ớt:
Tôi... tôi cũng không biết các ông trùm đã trốn đi đâu.
Có Lương Tri ở bên dạy bảo, lại không ngăn cản hành động của mình, Lữ Quảng càng mặc sức hơn.
Để có thể thoát thân, người nọ bắt đầu hô lớn.
Thế nhưng, người của quân đội và cảnh sát đều ở đây, dù hắn có gọi rách cũng không có ai tới cứu.
Thấy bọn họ thật sự không có ý định tha cho mình, người nọ bèn hất mạnh tay Lữ Quảng ra hàng chạy trốn.
chuyện thôi mà lại chạy vào trong đống đổ nát, anh còn dám nói anh là người dân lương thiện sao?
Người kia đứng thẳng lưng, nghiêm túc đáp:
Người dân lương thiện không thể lại gần xem hay sao? Mặc kệ các anh có tin hay không, tôi cũng chỉ là người tới hóng chuyện. Nếu các anh không thả tôi ra, tôi sẽ báo
cảnh sát đấy.
Mặc dù anh hợp tác với bọn chúng lên kế hoạch hãm hại Lương Tri , nhưng đây chỉ là thù riêng. Quyền sử dụng hệ thống Sky Eye ở thành phố Vân Thành là cơ mật của Tập đoàn Bùi thị, sao có thể đưa bừa cho người khác? Huống hồ anh vẫn là công dân của thành phố Vân Thành, Vân Thành là nơi là Phó Thiên Thiên muốn bảo vệ nhất, anh sẽ không để thành phố mà cô cố gắng bảo vệ trở thành nơi hoành hoành của trùm ma túy.
Nhóm người Lương Tri chấn chỉnh tại chỗ trong chốc lát, kiểm lại nhân số và xác định không có ai thương vong.
Trong lúc chuẩn bị rời đi và nghĩ cách khác để tìm ra tên trùm ma túy thì đột nhiên có một loạt tiếng động vang lên từ đống đổ nát, thu hút sự chú ý của bọn họ.
Lữ Quảng nắm cổ áo hắn lại và đập mạnh đầu hắn vào cành cây gãy bên cạnh, trán hắn lập tức rách một mảng, máu từ vết thương chảy lan ra khắp mặt hắn, trông rất kinh khủng.
Khóe miệng Lương Tri giật nhẹ một cái.
Về việc bắt chước, Lữ Quảng học rất nhanh, ra tay cũng rất ác độc.
Lữ Quảng đứng bên cạnh mỉm cười, nheo mắt nhìn hắn.
Tôi là cảnh sát đây, anh muốn báo cảnh sát, được thôi, tôi có thể đưa điện thoại cho anh. Có điều, sau khi anh gọi đi thì người tới đây cũng là đồng nghiệp của tôi.
Anh ta nói với giọng nguy hiểm:
Bây giờ anh có
quyền giữ im lặng, nhưng mỗi câu anh nói sẽ trở thành bằng chứng trước tòa. Ha ha, người dân lương thiện? Dáng vẻ của anh tôi nhìn thế nào cũng
Còn không nói thật?
Anh ta lại định tiếp tục đập đầu hắn vào tường.
Người nọ liền kêu lên:
Tôi đã nói rồi, tôi thật sự không biết mấy ông trùm đã đi đâu. Tôi chỉ quay lại để tìm điện thoại của mình thôi.
Hắn nói vô cùng uất ức.
Hắn chỉ quay lại để tìm điện thoại mà lại bị bọn họ bắt được, còn bị mang ra đe dọa.
Người đang trốn ở đó sau khi biết được nhóm Lương Tri đã phát hiện ra mình liền lập tức quay đầu bỏ chạy.
Đội của Lữ Quảng thường xuyên chạy bộ bên ngoài, sức chạy cực nhanh, vừa nhìn thấy người kia bỏ chạy thì vô thức đuổi theo.
Lát sau, anh ta đã bắt được người đó và dẫn tới trước mặt Lương Tri .
Lương Tri nhìn người trước mặt, quan sát hắn từ trên xuống dưới một lượt.
Thấy đối phương nhìn mình với vẻ mặt đầy e ngại và cảnh giác, anh nhếch miệng hỏi:
Chắc hẳn anh biết chúng tôi là ai?
Sếp... sếp à, tôi... tôi là người dân lương thiện. Các anh... các anh bắt... bắt tôi làm... làm gì?
Người đàn ông không dám nhìn thẳng vào mắt Lương Tri .
không giống dân lương thiện. Tốt nhất anh hãy thành thật đi, nếu
không, đừng trách chúng tôi không khách sáo.
Tôi tôi tôi...
Nghe Lữ Quảng nói, người kia bắt đầu lắp bắp:
Tôi... tôi là người dân lương thiện thật mà. Cảnh sát các anh giỏi lắm, làm cảnh sát là có thể ức hiếp dân sao? Có ai không, có ai không...
Vâng, tôi sẽ truyền đạt lại.
Dứt lời, an6h cúp điện thoại và nheo mắt đầy nguy hiểm.
Tên trùm ma túy muốn anh cấp quyền sử dụng Sky Eye cho hắn? Để sau đó bọn chúng mặc sức đi khắp V5ân Thành cũng không sợ bị ai phát hiện.
Hắn lắc gương mặt thảm thương, mếu máo:
Anh cảnh sát, không phải là tôi không nói, mà tôi thật sự không biết! Dù anh có đánh chết tôi, tôi cũng không biết!
Khi Lữ Quảng còn định ép cung tên kia, Lương Tri đứng bên cạnh chợt lên tiếng.
Được rồi, anh đừng ép hắn nữa, trông hắn có vẻ không biết thật đấy.
Nhưng mà...
Lữ Quảng lườm tên kia, nghĩ bụng: Nếu mình lại tiếp tục ép cung, không chừng có thể hỏi ra được điều gì đó.
Song Lương Tri đã lên tiếng, anh ta buông người kia ra, hắn liền ngã vật xuống đất.
Lương Tri không biến sắc đi tới trước mặt hắn, nheo mắt đầy nguy hiểm:
Tao hỏi, mày trả lời.
Anh... anh hỏi đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.