• 453

Chương 598: Bùi diệp - người có khát vọng sống mãnh liệt


Nhưng cô đã lên tiếng thì lại khác.

Do đó, khi Lữ Quảng nhìn anh với ánh mắt cảnh cáo, anh còn nở nụ cười đắc ý 8với anh ta. Nụ cười đó khiến anh ta bực tức vô cùng, chỉ muốn ở lì tại đây, để xem Bùi Diệp muốn làm gì, và cũng đề phò3ng Bùi Diệp lừa

Lương Tri .
nào. Không ngờ anh đã gặp Tử Xa.
Bùi Diệp nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình:
Đương nhiên là nhờ... trực giác. Chỉ cần là em, dù em có biến thành hình dạng gì, anh đều có thể nhận ra. Nếu người đó không phải là em, đương nhiên anh cũng có thể vừa
nhìn là biết, bởi vì... chúng ta là vợ chồng mà!


À, em muốn nghe nói thật, hay là nói dối?

Phó Thiên Thiên liếc xéo anh.

Anh nói xem?
.
Còn Phó Thiên Thiên vẫn tỉnh bơ nhìn anh.
Sắc mặt Bùi Diệp trắng bệch nhưng vẫn ngẩng đầu, vịn tay vào tường, cố giữ tư thế tao nhã cao quý.

Thiên Thiên, hai chúng ta đã nửa năm không gặp nhau, bây giờ vừa gặp lại mà em đã đối xử với anh thế này, anh sẽ đau lòng đó.

Bùi Diệp cử động cánh tay mình, tiếng răng rắc liền vang lên, có thể thấy khi nãy cố đã ra tay tàn nhẫn nhường nào.
Ôi, xem ra không thể nói dối rồi.

Em mất tích tận nửa năm, lúc nào anh cũng tìm kiếm em nhưng vẫn không có tin tức, cho đến dạo trước...

Anh lập tức ôm chầm lấy cô, vùi đầu vào hõm cổ cô, siết chặt đến nỗi gần như muốn khám cô vào cơ thể mình.
Mới đầu Phó Thiên Thiên không chống cự anh nên anh được ôm cô thỏa thích.
Nhưng ba giây sau, anh liền lùi về sau hai bước, đau đớn ôm lấy bụng mình, cúi gập người.
Anh đoán, nếu không phải vì họ là vợ chồng, thì cô đã đánh anh tàn phế rồi.
Sau hai mươi phút, hai người vẫn bất phân thắng bại.
Lửa giận của Phó Thiên Thiên đã tiêu tan gần hết. Khi Bùi Diệp chịu cú đấm của cô vào vai, cuối cùng cô cũng ngừng lại.
Cô đã bắt đầu tính sổ. Có sầu riêng không nhỉ? Mang sầu riêng đến nói chuyện, cô có bớt giận không?
Bùi Diệp dần dần cảm thấy lạnh sống lưng, vừa nãy cô vẫn chưa đánh đã tay thì phải? Hay là anh lại để cô đấm thêm mấy cú nữa, có phải cô sẽ không hỏi lại vấn đề này không?
Cửa ải này anh chắc chắn không dễ dàng qua được rồi.
Lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh đứng trước mặt cô, nhìn cô bằng ánh mắt nịnh nọt.

Thiên Thiên... Em đánh anh lâu như vậy, có phải đã... bớt giận rồi không?


Thiên Thiên, em ác quá, vừa rồi nếu động tác của em nhanh hơn nữa, thì hạnh phúc nửa đời sau của em không còn nữa đâu.
Anh vừa né tránh vừa không quên trêu cô.
Thấy anh nói ngọt, cô chỉ hừ một tiếng, lại càng tấn công nhanh hơn.
Anh biết cô đang trả thù nên để mặc cô tấn công mình để trút giận, liên tục né đòn của cô, thỉnh thoảng để cô đánh trúng một cái lúc lực đánh của cô nhẹ hơn, để cô xả cơn giận trong lòng.
Mặt Lữ Quảng lập tức đen thui.
Cửa đã đóng, anh ta không nghe thấy gì bên trong. Căn cứ này của đội vệ sĩ nhà họ Bùi cách âm rất tốt, dù bên trong có đánh nhau thì người bên ngoài cũng không nghe thấy gì.
Ngay khi cửa phòng đóng lại, cảm xúc của Bùi Diệp cũng tuôn trào. Anh không tiếp tục che giấu tình cảm của mình nữa mà nhìn cô đắm đuối rồi đi thẳng về phía cô.

Vậy sao?
Cô nắm tay thành nắm đấm, khẽ siết một cái, các khớp xương kêu lên răng rắc.
Thấy cô tiến lại gần mình, Bùi Diệp thầm than trong lòng. Cô lại lần nữa nhắm thẳng vào đầu anh mà đấm. Anh né theo bản năng. Cô tấn công anh liên tục, sau cú đấm, cô co chân lên thúc mạnh vào thân dưới của
anh.
Anh hơi ngừng lại.

Tử Xa trở về quân đội. Anh đã từng gặp mặt cô ta, thế nhưng...
Ánh mắt Bùi Diệp bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo:
Cô ta không phải là em.


Sao anh biết cô ta không phải là em?
Đây là điều cô nghi ngờ nhất, vì cô biết khi Bùi Diệp biết Tử Xa trở về nhất định sẽ đến tìm, nhưng anh vẫn không xuất hiện. Cô đã suy nghĩ lúc đó nên giải thích với anh như thế
Anh ta cứ cảm thấy ánh mắt Bùi Diệp nhìn Lương Tri quá nóng bỏng, khiến một9 người đàn ông như anh ta cảm thấy chướng mắt. Ai biết được sau khi anh ta ra ngoài, Bùi Diệp sẽ làm gì Lương Tri .
Nhưng ngẫm lại, thực lực của Lương Tri còn mạnh hơn cả anh ta, Bùi Diệp chỉ là một doanh nhân nho nhã yếu ớt nên a5nh ta cũng yên tâm phần nào. Anh ta đi ra còn cố ý mở toang cửa, muốn đứng ở ngoài nghe lén,
nếu bên trong có chuyện gì lạ thường, anh ta sẽ xông thẳng vào.
Ai ngờ, anh ta vừa mới ra ngoài, Bùi Diệp đã thuận chân đá cánh cửa đóng sập lại.
Phó Thiên Thiên lườm anh.
Lúc nãy là cô đánh anh sao? Thực chất cú đấm vừa rồi mới là cú đấm đầu tiên tương đối mạnh đối với anh. Đó chỉ là anh nhường cô thôi.
Lúc này Phó Thiên Thiên mới lên tiếng:
Em hỏi anh, em và đội trưởng Lữ dẫn người đi bắt trọn ổ buôn ma túy, vậy mà lại suýt rơi vào bẫy, chuyện này là anh báo tin cho tên trùm ma túy phải không?

Bùi Diệp liếc nhìn xung quanh, lại nở nụ cười lúng túng:
Đúng là không có chuyện gì qua được mắt em.


Tại sao?
Đây mới là câu Phó Thiên Thiên thực sự muốn hỏi. Cô nhìn anh với ánh mắt đe dọa, yêu cầu anh nói thật.
Hoàn toàn là vẻ mặt nói thật sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ bị nghiêm trị.
Vợ chồng!

Hai từ này khiến trái tim Phó Thiên Thiên rung động.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.