Chương 616: Giục sinh con
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1247 chữ
- 2022-02-16 04:41:35
Chính vì vậy nên cô mới về Thông U Các trước.
Sau khi tiếp nhận ký ức của Phó Thiên Thiên, cô ta mới biết cô là Các chủ của Thông U Các.
8
Sáng mai Phó Thiên Thiên sẽ đến cửa hàng Kim Nguyên sao? Đây chính là cơ hội tuyệt vời để diệt trừ.
Cháu còn trẻ trung nỗi gì?
Bà cụ Bùi đanh mặt:
Năm nay cháu đã 24 tuổi rồi, vẫn chưa đến lúc nhanh chóng lập gia đình rồi sinh con sao? Bà cũng đã sắp 80, bà Vương nhà bên cạnh còn ít tuổi hơn bà mà đã được bế
chắt rồi đấy. Nhưng bà vẫn chưa được bế chất đây.
anh trai con năm nay đã 26 tuổi, anh ấy còn lớn hơn con 2 tuổi kia kìa.
Nghe thấy vậy, bà cụ Bùi liền vỗ vào gáy anh ta:
Cháu có thể so với anh cháu sao? Chị dâu cháu là quân nhân, quanh năm vắng nhà, bảo hai đứa nó sinh con kiểu gì?
Trước đây khi bà cụ Bùi và bà Bùi hỏi anh cầu này, anh đều trả lời là
không có
. Bây giờ đột nhiên nghe anh nói là
có
, mắt họ liền sáng lên.
Bà Bùi liền phấn khởi hỏi tiếp:
Vậy Thiên Thiên có nói khi nào con bé có thể trở về không?
Lúc này Bùi Diệp đã xuống lầu. Anh đã nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện trong phòng ăn.
Thịnh Diên thấy anh đi xuống thì vội vàng nuốt miếng bánh mì nướng trong miệng xuống, uống một hơi cạn sạch cốc sữa bò rồi kéo Bùi Hạo vẫn còn đang ăn cháo đứng lên.
Bà ơi, cụ ơi, chúng cháu ăn no rồi, chúng cháu đi trước đây ạ!
Bùi Hạo vừa giãy giụa vừa kêu lên:
Ôi chao, cháu đừng kéo cậu, cậu còn chưa no mà!
Bà Bùi nói:
Nếu Hạo nó đã hẹn với Tiểu Diên thì bữa cơm tối nay đành thôi vậy.
Bà cụ Bùi thở dài:
Cũng chỉ có thể như vậy thôi, ai bảo hai việc này lại trùng thời gian chứ? Có điều...
Bùi Viện.
Buổi sáng, Bùi Diệ3p đi từ trên tầng hai xuống nhà như thường lệ, rồi vào phòng ăn dùng bữa sáng cùng bà cụ Bùi và bà Bùi. Bùi Hạo đã có mặt trong phòng ăn từ sớm, còn9 có Thịnh Liên đang ngồi cạnh anh ta.
Hai người nhanh chóng biến mất trong tiếng than của Bùi Hạo.
Bùi Diệp không buồn liếc nhìn họ mà ngồi xuống trước mặt bà cụ Bùi và bà Bùi, sau đó tao nhã dùng bữa sáng.
Dù thế nào thì tối nay cháu cũng phải đi ăn cơm, trò chuyện với cô Ninh. Bất kể hai đứa có thành đôi hay không thì cũng phải gặp mặt trước rồi hẵng nói. Nếu cháu cứ không đi gặp mặt thì cả đời này cũng không tìm
được đối tượng đâu.
Trước khi Bùi Diệp xuống, bà cụ Bùi và bà Bùi thay phiên nhau
oanh tạc
Bùi Hạo.
Bà Bùi bắt đầu cuộc trò chuyện trước:
Tối nay có một buổi xem mắt, cô gái kia là con gái nhà họ Ninh. Mẹ đã gặp cô ấy rồi, rất xinh đẹp, lại tốt nghiệp đại học Cambridge, là người có tri thức và hiểu lễ nghĩa, cũng môn đăng hộ đối với nhà họ Bùi chúng ta. Tối nay con với cô Ninh gặp nhau rồi cùng dùng bữa và chuyện trò đồi câu nhé.
À, cụ ơi, bà ơi, cụ và bà muốn sắp xếp một buổi xem mắt cho cậu Hai vào tối nay ạ? Vậy thì không được rồi.
Bà Bùi nhìn cậu ta với vẻ quan tâm:
Tối nay thì làm sao?
Bùi Hạo:
...
Anh ta vội mang
đại thần
ra:
Không đúng! Bà nội, mẹ à, con vẫn chưa có đối tượng, hai người cứ thúc giục con như vậy, nhưng anh con và chị dâu kết hôn đã gần một năm, hai người không nên giục họ sao? Vả lại
Bùi Hạo ôm cái gáy bị đánh đau:
Bà ơi, đau quá! Cháu trai thứ hai của bà vốn đã ngốc rồi. Bà đánh cháu như này, cháu càng ngốc hơn đấy.
Không muốn bị ngốc hơn thì nhanh chóng đi xem mắt, kết hôn, rồi sinh chắt cho bà đi.
Bùi Hạo nhướng mắt, vội vàng hùa theo:
Đúng đúng đúng, bọn con đã hẹn nhau tối nay ạ.
Bà cụ Bùi và bà Bùi liếc nhìn nhau với vẻ khó xử.
Bà chuyển chủ đề:
Tối nay cháu đến thư viện thành phố thì tối mai sẽ không đi nữa, đúng không? Tối mai cháu đi xem mắt cho bà!
Mẹ kiếp, đây không phải là biến tướng của việc vẫn muốn anh ta đi xem mắt sao?
Nhưng tối mai là chuyện của ngày mai, cứ thoát được tối nay đã rồi nói sau.
Anh ta cười ngượng và không nói nói gì nữa.
Bà cụ Bùi phụ họa:
Đúng vậy, tuy bà chưa từng gặp con bé ấy nhưng bà đã xem ảnh rồi, đó là một cô gái rất đáng yêu. Cháu nhất định sẽ rất thích cô ấy cho mà xem.
Mỗi lần nhắc đến chủ đề này, phản ứng của Bùi Hạo đương nhiên là vùi đầu ăn, giả vờ không nghe thấy, cũng không đáp lời.
Cách đây một thời gian, Bùi Diệp đã
khai ân
để Thịnh Diên lấy được bằng lái xe, nhưng vì cậu ta phạm6 lỗi trong trường nên đã bị ba mẹ cậu ta tịch thu chìa khóa xe để trừng phạt. Hôm nay cậu ta không thể lái xe,
nhưng để tránh buổi sáng đi h5ọc muộn, tối qua cậu ta đã đến Bùi Viện, định ngồi nhờ xe của Bùi Hạo đến trường, vì thế sáng nay cậu ta mới xuất hiện bên bàn ăn của nhà họ Bùi.
À, tối nay cháu muốn nhờ cậu Hai đi cùng cháu đến thư viện thành phố. Cậu ấy biết người quản lí của bên đó nên cháu muốn nhờ cậu ấy hỏi cho cháu một số quyển sách tham khảo mà cháu đang cần. Chúng cháu
hẹn gặp vào tối nay ạ.
Trước ánh mắt quan tâm của anh, vẻ mặt bà Bùi hơi bối rối, sau đó nói:
Là thế này, Diệp à, gần đây con có tin tức của Thiên Thiên không?
Anh gật đầu:
Có ạ.
Bùi Hạo:
...
Dưới gầm bàn, anh ta đá vào chân Thịnh Liên để cầu cứu, nhưng cậu ta thậm chí không buồn liếc anh ta lấy một cái mà vẫn tiếp tục cúi đầu ăn bữa sáng của mình.
Mẹ chồng nàng dâu đưa mắt nhìn nhau.
Bà cụ Bùi huých vào tay bà Bùi một cái, bà Bùi liền ho nhẹ một tiếng.
Bà ơi, chọn vợ chứ có phải chọn lợn nái đâu. Hay là mọi người chọn cho cháu một con lợn nái đi, không cần cháu phải đích thân ra tay mà vẫn có thể sinh ra cả một ổ
Cả bà cụ Bùi và bà Bùi đều vừa tức vừa buồn cười.
Bùi Diệp ngẩng đầu lên.
Mẹ, mẹ sao vậy? Cổ họng khó chịu à?
Thấy anh ta im lặng, bà Bùi liền cau mày:
Hạo, rốt cuộc con có nghe mẹ vừa nói gì không?
Mẹ, con vẫn còn trẻ mà.
Bùi Hạo ghé vào tai cậu ta, đe dọa:
Nếu cháu không giúp cậu thì sáng nay tự đi học nhé.
Thịnh Diên lập tức ngừng ăn, ngẩng đầu nhìn bà cụ Bùi và bà Bùi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.