Chương 647: Bùi diệp hành hạ mấy người độc thân quá tàn nhẫn
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1130 chữ
- 2022-02-16 04:41:35
Vẻ mặt của ông ta không được rõ ràng sao? Với cách chơi của cô, ông ta có bao nhiêu quà tặng cũng sẽ bị cô thắng hết cho xem.
Đúng là đã tí8nh sai rồi. Nhìn bề ngoài ông ta tưởng cô là tiểu thư được nuông chiều chẳng biết gì, nên khi cô đưa cho ông ta một trăm đồng, ông ta liền nhận lấ3y ngay. Một trăm đồng là có thể ném một trăm cái vòng, ai ngờ cô ném đâu trúng đó, lúc này cô chỉ mới ném ba mươi cái vòng mà đã thắng hết giải th9ưởng ông ta để dưới đất. Nếu để cô ném hết một trăm cái vòng, đồ ở trong cái túi kia của ông sẽ mất sạch.
Tất cả những phần thưởng này cộn6g lại vượt xa một trăm đồng rất nhiều lần, sao ông ta nỡ lấy ra cho được?
Thấy cô không chơi mấy trò thi đấu nữa, các vệ sĩ nhà họ Bùi đều lộ vẻ mặt vui mừng.
Vì xe điện đụng có thể chơi hai người nên Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên ngồi chung một xe.
Họ vừa ngồi lên, lại có một đứa bé khác sợ khóc thét vì hành động thô bạo của chàng trai nọ. Còn cậu ta ngửa đầu cười đắc ý khiến nhiều người xung quanh đều phẫn nộ.
Phó Thiên Thiên điều khiển xe né được cú va chạm của chàng trai một cách tài tình.
Thấy vậy, ngọn lửa trong mắt cậu ta càng dày đặc hơn, bèn tức tốc đánh lái, lại định lao về phía xe của cô.
Tuy nhiên, cậu ta chưa kịp hành động thì chiếc xe phía sau đã đột ngột vượt lên và lao thẳng về phía xe của cậu ta. Ngoài ra, Phó Thiên Thiên đã đâm cậu ta ở một góc khó làm cậu ta suýt lật xe.
Bùi Diệp hành hạ mấy người độc thân bọn họ quá tàn nhẫn.
Lúc đi ra từ một cửa hàng, nhìn thấy vệ sĩ nhà họ Bùi đang thở hổn hển xách đồ đi theo cách đó không xa, khóe miệng Phó Thiên Thiên giật giật.
Cô đột nhiên ý thức được mình thắng quá nhiều giải thưởng. Trước đó nhìn thấy mấy trò kiểu thi đấu, cô không khỏi ngứa tay, cuối cùng chơi vui quá mất kiểm soát.
rồi.
Bùi Diệp thờ ơ liếc nhìn anh ta:
Không phải anh có điện thoại sao?
Nghiêm Luật:
Dạ?
Nhìn những giải thưởng kia, cô dường như tỉnh táo ngay lập tức.
Cô ho nhẹ một tiếng, lúng túng không dám nhìn vào mắt của các vệ sĩ nhà họ Bùi khi họ nhìn cô.
Bỗng nhiên, cô nghe thấy tiếng kêu thảm thiết và tiếng gào khóc.
Dứt lời, quả nhiên ông ta chạy đi lấy từng món đồ trong túi ra, đặt vào khu bẫy vòng.
Sau đó, Phó Thiên Thiên ném cái nào trúng cái đó hết bảy mươi cái vòng còn lại.
Tất nhiên, chỗ giải thưởng có thắng được đều đưa cho thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi cầm hộ.
Họ mới dạo chơi nửa ngày mà hầu như tất cả vệ sĩ đi theo đều cầm đầy đồ trong tay.
Đến bốn giờ rưỡi chiều, tất cả vệ sĩ đã không còn cảm thêm được nữa.
Khi cô lại ngứa tay muốn đi chơi trò giành giải thưởng, Nghiêm Luật không kìm được mà tiến đến sau lưng Bùi Diệp nhắc anh:
Cậu chủ, mợ chủ không thể thắng thêm giải thưởng nữa, chúng tôi sắp không cầm xuể
Cô ngoảnh mặt lại nhìn.
Hóa ra ở khu vực xe điện, có một chàng trai cứ lái xe đụng vào người khác một cách ác ý làm người ta phát khóc vì sợ.
Cô nhếch miệng nở nụ cười lạnh lẽo, sau đó tiến tới khu xe điện đụng.
Khi mặt ông chủ quầy đỏ lên, người đàn ông đứng bên cạnh Phó Thi5ên Thiên lặng lẽ nhét vào túi ông ta một xấp tiền mặt, rồi nhỏ giọng nói với ông ta:
Để cô ấy chơi, số tiền này là của ông hết.
Ông ta sờ độ dày của xấp tiền trong túi, lập tức cười tươi như hoa, sau đó đưa một bó vòng to cho Phó Thiên Thiên.
Cô ơi, vừa rồi tôi nói đùa với cô thôi, cô cầm đống vòng này đi, tôi sẽ mang hết giải thưởng lên cho cô.
Phó Thiên Thiên nháy mắt với Bùi Diệp, anh hiểu ý gật đầu, thoải mái dựa người vào lưng ghế, để cô cầm lái.
Lúc chàng trai kia đang chuẩn bị giở trò lần nữa, cô lái xe lao tới đâm cậu ta văng ra xa.
Thấy một chiếc ô tô đột ngột xuất hiện và đam vào xe mình, chàng trai ngoảnh đầu liền bắt gặp một cô gái đang nhìn cậu ta chằm chằm.
Thấy cô đeo mặt nạ màu đen và toát ra hơi thở lạnh lẽo, cậu ta vô thức rùng mình.
Nếu cậu ta đâm văng cô, cô nhất định sẽ sợ khóc thét đúng không?
Cậu ta đột nhiên có tinh thần chiến đấu, bèn nắm vô lăng, lao xe về phía xe của hai người với nụ cười đầy ẩn ý.
Gọi thêm người tới.
Nghiêm Luật trơ mắt nhìn Bùi Diệp cười tít mắt đi theo sau lưng Phó Thiên Thiên, dịu dàng giới thiệu luật chơi của những trò chơi trước mặt cho cô.
Không hiểu sao lại bị bắt phải chứng kiến cảnh thân mật, Nghiêm Luật nhận lệnh lấy điện thoại di động ra gọi cho mấy anh em khác, bảo bọn họ mau chóng đến khu vui chơi cầm giúp đồ.
Lúc cậu ta cảm thấy không thể tin được, cô đột nhiên lùi lại, và trong khi cậu ta chưa kịp phản ứng, cô bất ngờ đâm mạnh vào xe cậu ta lần nữa, hất xe cậu ta vào hàng rào bên cạnh.
Cùng lúc đó, cô đã ném một hòn đá trúng cổ tay cậu ta, khiến cậu ta nhấn vào chốt mở dây an toàn ở cạnh chân, đồng thời người cũng bay thẳng ra bên ngoài hàng rào.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc, một số nhân viên vội vàng đỡ cậu ta đứng dậy.
Nơi cậu ta rơi xuống là một bãi cỏ nên chẳng hề hấn gì.
Vừa đứng dậy, cậu ta đã mắng Phó Thiên Thiên:
Con khốn này, cô dám đầm tôi, tôi sẽ kiện cô!
Bùi Diệp giận tái mặt, Phó Thiên Thiên bình tĩnh bước xuống xe trước, đi đến trước mặt chàng trai:
Tôi tuân thủ quy tắc, sao cậu lại kiện tôi? Huống hồ, nếu tôi nhớ không lầm, chính cậu tự mở dây an toàn nên mới bị
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.