Chương 650: Sau này, tránh xa các cô gái trẻ ra
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1075 chữ
- 2022-02-16 04:41:35
Cho đến lúc đi ra khỏi nhà hàng, tâm trạng của Phó Thiên Thiên vẫn rất vui.
Bà cụ Bùi hỏi Bùi Diệp:
Tiểu Diệp, cháu lái xe đến đây nh8ỉ?
Vâng.
Trên đường về, Bùi Diệp ngồi ở ghế phụ, còn bà cụ Bùi và cô ngồi ghế sau. Vẻ mặt anh có thể nói là hết sức rầu rĩ,
Anh cúi đầu, thơm lên khóe môi cô và cười đáp:
Tuân lệnh.
Phó Thiên Thiên nở nụ cười hài lòng rồi quay lại xuất trình giấy tờ, sau đó đi vào trong quân khu.
Phó Thiên Thiên cười nhẹ.
Mọi người trong nhà họ Bùi thật sự rất tốt với em.
Em đi vào đi, anh nhìn em đi vào cổng xong rồi về.
Anh nói với giọng kiên quyết.
Phó Thiên Thiên nhíu mày, không phản bác anh mà đi về phía quân khu.
Mắt anh ta lóe lên:
Cô mới làm chuyện trái lương tâm ấy.
Anh không làm chuyện xấu thì anh né tránh ánh mắt làm gì? Có giỏi thì anh nhìn thẳng vào mắt tôi đây này!
Trong nhiều ngày, anh ta không dám giáp mặt Phó Thiên Thiên, càng không dám đối diện với Tăng Nguyệt Nguyệt, hơn nữa còn liên tục phạm sai lầm trong quá trình huấn luyện.
Anh ta đã không nhận ra đội trưởng của mình. Không những thế, khi Tăng Nguyệt Nguyệt nghi ngờ Bạch Khấu, anh ta còn ngăn cản cô, thậm chí nói đỡ cho cô ta. Càng nghĩ lại anh ta càng cảm thấy khó chịu.
Vâng.
Đi nào, chúng ta lên xe thôi. Tối nay Thiên Thiên có muốn về Bùi Viện không?
Cảnh vệ gác cổng ra hiệu cho cô xuất trình giấy tờ tùy thân. Khi cô vừa định lấy giấy tờ ra thì bỗng nhiên quay người lại, đi đến trước mặt Bùi Diệp. Sau đó, trước ánh mắt kinh ngạc của anh, cô nhón chân hôn lên môi
anh một cái.
Anh đang chuẩn bị xuống xe, nhưng còn chưa kịp tháo dây an toàn thì bà đã nhắc rồi.
Cậu cháu trai bị bà nội ghét liền bước xuống xe và buồn bực đi tới trước mặt Phó Thiên Thiên.
Một đêm tuyệt vời như mong đợi đã không còn. Sau này chỉ e là sẽ rất khó dụ cô ra ngoài bằng cách tương tự.
Khi anh đang thở dài thì đột nhiên phát hiện cô đang nhìn thẳng vào mình qua gương chiếu hậu và mấp máy môi, nói bằng khẩu hình:
Cảm ơn anh, em vui lắm!
Bùi Diệp nhướng mày, nhắc nhở cô:
Có khách sáo quá không vậy? Em đã là vợ hợp pháp của anh, đã là người họ Bùi rồi đấy.
Hình như là thể.
Không phải hình như, mà đây là sự thật.
Cô thoáng nhìn bà cụ Bùi vẫn đang ngồi trên xe:
Anh và bà về đi nhé, em cũng phải vào quân khu đây, sắp đến giờ đóng cổng rồi.
Anh đã đặt phòng ở khách sạn đối diện và đang khát khao được tiếp xúc thân mật với cô, cùng nhau trải qua một đêm t9uyệt vời. Vậy mà... buổi tối lãng mạn cứ thể bị người thân của mình phá hỏng.
Giờ kế hoạch không thể thực hiện được, anh chỉ có thể g6ật đầu chấp nhận số phận.
Ngay cả bà Bùi trước đây luôn bất mãn đủ điều với cô nay cũng tìm mọi cách để khiến cô vui. Thậm chí, khi ở trong nhà hàng, bà còn tự hạ thấp địa vị phu nhân nhà họ Bùi của mình để úp bánh gato vào mặt Bùi Hạo.
Có thể nói, địa vị của cô ở nhà họ Bùi không chỉ cao ở mức bình thường, mà đã cao hơn hẳn người đứng đầu nhà họ Bùi đang dốc sức trong giới kinh doanh là anh đây.
Trước khi rời đi, cô còn đanh mặt cảnh cáo:
Sau này, anh tránh xa các cô gái trẻ một chút.
Chút phiền muộn còn lại trong lòng Bùi Diệp hoàn toàn biến mất nhờ nụ hôn này của cô.
Trên xe, bà cụ Bùi vẫn dán mắt nhìn về phía hai người. Khi thấy Phó Thiên Thiên hôn Bùi Diệp, bà cảm nhận được trái tim mình đập thình thịch liên hồi.
Sau khi cô đi vào quân khu, bà mới thở phào nhẹ nhõm:
Chậc chậc, bọn trẻ bây giờ đúng là tràn đầy nhiệt huyết. Tuổi trẻ thật là tuyệt.
Khi xe đến cổng quân khu, Phó Thiên Thiên xuống xe.
Thấy Bùi Diệp vẫn ngồi ì trên ghế phụ, bà cụ Bùi bực mình đẩy anh một cái:
Thiên Thiên sắp vào trong quân khu rồi, lại phải một thời gian dài không gặp được con bé mà cháu cũng không xuống tiễn, chẳng có chút
Khô5ng được rồi ạ, sáng mai cháu còn có buổi huấn luyện, tối nay cháu phải về quân khu.
Vậy chúng ta đưa cháu về quân khu trước.
Sao vậy anh?
Thấy vẻ mặt anh là lạ, cô bèn hỏi.
Bùi Diệp ra vẻ suy tư một lúc rồi nói:
Anh đang nghi ngờ, không biết anh có phải là cháu trai ruột của bà nội không, mà bà tốt với cháu dâu còn hơn cả anh nữa.
Sở Hành:
...
Bà là người đầu tiên dám can đảm nhìn Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên thể hiện tình cảm thân mật như vậy.
Bùi Diệp trở lại xe với tâm trạng cực kỳ tốt, còn huýt sáo, nói:
Lái xe đi!
Mọi người đều đã biết chuyện Từ Xa trước đây là do Bạch Khấu đóng giả. Sau khi biết chuyện này, Ngô Danh vẫn luôn chìm trong nỗi áy náy sâu sắc.
Những buồn phiền trong lòng anh lập tức vơi đi một nửa.
Chỉ cần cô vui thì mọi thứ đều đáng giá.
Cô chẳng phải người đẹp, tôi nhìn vào mắt cô làm gì?
Tôi cóc thèm! Dù gì giờ tôi cũng là một cành hoa của đội đột kích Hắc Ưng đấy nhé. Mắt anh bị mù thì có!
Hôm đó, lúc đến nhà ăn ăn cơm, Tăng Nguyệt Nguyệt đã chặn anh ta lại.
Tôi nói này Ngô Danh, sao mấy ngày nay anh cứ trốn tôi suốt vậy? Anh đã làm chuyện gì trái lương tâm phải không?
phong độ nào cả. Cháu là cháu trai của bà sao?
Bùi Diệp:
...
Vâng ạ.
Lúc đến mấy người chúng ta phải ngồi chen chúc trên một chiếc xe. Lát nữa về, bà ngồi xe của cháu vậy.
Bùi Diệp:
...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.