• 360

Chương 672: Em yêu anh


Tuy nhiên, khi xe vừa mới chạy qua năm ngã tư, hắn đột nhiên dừng xe lại.

Thấy vậy, Ngưng Sương lấy làm lạ, định hỏi 8thì bỗng thấy hắn ngã từ trên xe xuống.
Cô ta nhanh chóng nhảy xuống xe, đỡ hắn dậy.

Dạ Xoa, anh sao vậy?
3
phản bội?

Cô ta cắn môi, không nói gì nữa. Bầu không khí giữa hai người họ trở nên trầm lặng lạ thường.
bã nhìn hắn, nói lời thâm tình.
Chung Bình Quân liền nghiêm mặt.
càng không thể thay đổi.
Ông ta tuyệt đối sẽ không tha cho Chung Bình Quân.

Giờ anh như thế này, làm sao em có thể để anh lại mà bỏ về tổ chức được?
Cô ta nắm lấy cánh tay hắn, nói với vẻ mong chờ:
Dạ Xoa, hay là anh quay về tổ chức cùng em đi. Có lẽ ông chủ sẽ tha thứ cho anh.


Ha ha, Ngưng Sương à, muốn ông chủ tha thứ cho tôi sao? Cô cảm thấy việc này có khả thi không?

Ngưng Sương lắc đầu:
Em không thể giết anh được.


Vì thế tôi mới không hi vọng chúng ta gặp lại. Cô không muốn giết tôi, nhưng ông chủ sẽ không giữ lại mạng của một kẻ làm trái lệnh ông ta. Trừ khi cô muốn phản bội ông chủ. Chẳng lẽ cô đã quên hậu quả của việc
Hắn cười:
Cô là người có tình có nghĩa, nhưng tình cảm của cô đã trao nhầm ngư. Tôi không phải là một nửa của cô.


Nhưng Phó Thiên Thiên không thích anh, cô ta thích Bùi Diệp. Cô ta sẽ không bao giờ thay đổi tình cảm, tại sao anh không thể từ bỏ cô ta, quay đầu lại nhìn em? Dạ Xoa, em vẫn luôn ở sau lưng anh đấy.
Cô ta buồn
Chung Bình Quân đưa mắt nhìn xa xăm.

Tôi cũng giống cô vậy, tôi yêu Phó Thiên Thiên và cũng biết rõ điều này là không đúng, nhưng tôi không thể thay đổi được tình cảm của mình. Ngưng Sương, tôi trả lại có câu nói vừa rồi, điều gì bản thân mình không

Ngưng Sương, tôi không phải là người đàn ông tốt. Cô hãy quên tôi đi, hãy đi tìm một người đàn ông tốt và kết hôn với anh ta.

Cô ta vẫn giàn giụa nước mắt.
Cô ta không thể yêu người đàn ông khác, Chung Bình Quân cũng không thể yêu người phụ nữ khác. Họ đều cố chấp giống nhau, cố chấp yêu một người mà mình không thể yêu. Họ đều là những kẻ đáng thương.
Khi cô ta ngồi dưới đất, đau lòng rơi lệ, Chung Bình Quân đã gọi điện cho người của tổ chức. Sau đó, hắn đỡ cô ta đứng dậy, lau nước mắt cho cô ta.
Hắn mỉm cười vỗ nhẹ lên vai cô ta:
Được rồi, cô không cần phải buồn vì tôi, cô đã làm quá nhiều cho tôi rồi. Tôi ghi nhận tất cả những việc đó.

Ngưng Sương rơm rớm nước mắt:
Nhưng bất kể em làm gì cho anh, anh cũng sẽ không thích em, đúng không?

Một lúc sau, có tiếng xe mô tô vang lên phía xa.
Mặt Chung Bình Quân biển sắc.
Chung Bình Quân hít một hơi thật sâu, gắng gượng đứng dậy. Nhưng sau khi đứng dậy, người hắn liền lảo đảo, khuôn mặt9 trắng bệch đến đáng sợ.

Tôi không sao, nhưng tôi không thể lái xe được.

Cuối cùng, Chung Bình Quân cười nói:
Bởi vậy, sau này hai chúng ta đừng gặp lại thì hơn.

Ngưng Sương vẫn im lặng, có điều nét mặt buồn thấy rõ.
muốn thì đừng làm với người khác. Bởi vì tôi yêu Phó Thiên Thiên nên không thể thích người phụ nữ khác. Cô hiểu không?

Trái tim Ngưng Sương hoàn toàn suy sụp, nước mắt trào ra.
Cô ta chưa nói hết câu thì hắn đã ngắt lời:
Tôi biết, không phải cô gọi mà là tôi gọi đấy.


Vì sao anh...

Hắn mỉm cười, lùi lại hai bước rồi trốn vào sau bức tường cách đó không xa.
Hắn vừa trốn xong thì người của tổ chức đã đến trước mặt Ngưng Sương. Một người trong số họ nhìn cô ta, sau đó nhìn xung quanh một lượt với ánh mắt cảnh giác và thù địch:
Vừa rồi Dạ Xoa đã gọi điện thoại cho

Người của tổ chức đến tìm cô đấy.

Cô ta kinh ngạc ngẩng đầu lên:
Nhưng em không gọi điện thoại cho bọn họ. Dạ Xoa, anh hãy tin em, em hoàn toàn...

Bàn tay đang nắm lấy cánh tay hắn của cô ta từ từ thả ra rồi buông thõng xuống một cách yếu ớt.
Không ai có thể thay đổi được quyết định của ông chủ. Nếu ông ta muốn trừng phạt kẻ phản bội thì sẽ không để cho kẻ đó có bất cứ cơ hội nào làm lại cuộc đời, nhất là sau khi ông ta đã phát lệnh truy nã, mọi thứ lại
Những lời nói của hắn khiến cô ta mất hết hi vọng, yếu ớt ngồi bệt xuống đất.
Đúng thế, đúng như hắn nói điều gì bản thân mình không muốn thì đừng làm với người khác.

Nếu cô đã nói như vậy thì tôi cũng trả lại câu này cho cô. Tại sao cô không thể từ bỏ tôi, quay sang nhìn người đàn ông khác? Trên thế giới này cũng đâu phải chỉ có một người đàn ông là tôi.


Nhưng... em yêu anh. Em hoàn toàn không thể thích người đàn ông khác.

Ngưng Sương dứt khoát đưa ra quyế6t định:
Dạ Xoa, anh mau lên xe đi, em chở anh quay trở lại phân đà của Thông U Các.


Cô vẫn không hiểu sao? Tất cả5 những người ở đó đều có thái độ thù địch với chúng ta. Thay vì ở lại đó, chi bằng về chỗ của tôi đi. Ngưng Sương...
Hắn nghiêm túc nhìn cô ta những ánh mắt lại vô cùng lạnh lẽo:

Hắn nhìn qua vết thương trên chân cô ta:
Hiện giờ cô không thể lái xe, tôi sợ vết thương sẽ bị rách ra nên đã gọi bọn họ đến đón cô.

Tim Ngưng Sương thắt lại:
Vậy anh...

cũng quay về tổ chức đi, tôi đã gọi điện cho bọn địa lôi, bảo bọn họ đến đón tôi rồi.

Ngưng Sương lắc đầu nguầy nguậy.

Hai chúng ta sẽ còn gặp lại nhau chứ?
Cô ta nhìn hắn với ánh mắt mong đợi.
Hắn cười đáp:
Tôi lại chẳng hi vọng chúng ta sẽ gặp lại. Bởi vì lần sau gặp lại, chỉ e chính là lúc ông chủ muốn giết tôi.

chúng tôi, hắn đang ở đâu?


Ngưng Sương lau nước mắt trên mặt, lạnh lùng nói:
Các anh không cần phải tìm nữa, anh ta đã chạy xa rồi. Các anh không đuổi kịp đâu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.