Chương 68: Diễn trò phải diễn cho trót
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 756 chữ
- 2022-02-04 07:59:05
Ngặt nỗi, trước mặt bà cụ Bùi, mặc dù Phó Minh Thanh có tức giận trong lòng cũng không thể nói ra.
Phó Minh Thanh đè nén lửa giận, hỏi ra nỗi nghi ngờ trong lòng:
Cụ Bùi, chẳng phải cụ vừa mới nói muốn bàn chuyện cưới gả của cháu trai cụ với con gái tôi sao? Lẽ nào...
không phải là chuyện cưới gả giữa cậu Hai và Linh Nguyệt?
Tất nhiên là không phải rồi.
Phó Minh Thanh:
Chẳng lẽ...
là việc cưới gả giữa cậu Hai và Thiên Thiên?
Bùi Hạo cười tươi rói, nói:
Tổng giám đốc Phó, vừa rồi tôi đã nói rất rõ ràng, Phó Thiên Thiên là chị dâu tương lai của tôi, dĩ nhiên không thể là cô ấy và tôi rồi.
Vẻ mặt của Phó Minh Thanh, Lư Xảo Nghiên và Phó Linh Nguyệt như bị sét đánh.
Hai bà cháu bà cụ Bùi đây là muốn nói đến chuyện cưới gả giữa Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên.
Mấy người Phó Minh Thanh tức thì không nói nên lời, không ngờ kết quả lại như vậy.
Bùi Hạo ngẩng đầu lên, nhìn phía trước:
À, anh cả và chị dâu tương lai của tôi đã đến rồi.
Mấy người Phó Minh Thanh quay đầu lại, liền trông thấy Bùi Diệp đang nắm tay Phó Thiên Thiên đi tới.
Phó Linh Nguyệt nhìn chòng chọc vào bàn tay của Bùi Diệp đang nắm lấy tay Phó Thiên Thiên.
Vì sao...
Vì sao Bùi Diệp lại nắm tay Phó Thiên Thiên? Bùi Diệp thả tay Phó Thiên Thiên ra, đổi thành khoác nhẹ lên vai cô rồi giới thiệu cô với bà cụ Bùi:
Bà nội, đây là Thiên Thiên mà cháu từng nhắc tới với bà.
Phó Thiên Thiên không quen thân mật với người khác.
Cô hơi cử động bả vai, ý bảo Bùi Diệp bỏ tay ra khỏi vai cô.
Nhưng anh bỗng nhiên cúi đầu xuống, ghé sát tai cô, nói:
Nếu đã diễn trò thì phải diễn cho trót.
Chúng ta không thân mật thì sẽ bị người khác nghi ngờ đấy.
Hơi thở nóng hổi phả vào bên tai Phó Thiên Thiên khiến cô thấy hơi nhột.
Cô nhíu mày, nhưng không phản đối bàn tay đang khoác vai cô của anh nữa.
Động tác này của họ lọt vào mắt người khác giống như đang thì thầm thân mật.
Con mắt ghen tị của Phó Linh Nguyệt sắp bùng lửa tới nơi.
Khi nhìn thấy Phó Thiên Thiên, trên khuôn mặt lãnh đạm của bà cụ Bùi bấy giờ mới lộ ra nụ cười.
Cô bé, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Phó Thiên Thiên nhìn khuôn mặt hơi quen quen trước mắt, khẽ nhíu mày:
Là bà!
Đây là bà cụ đã giả vờ va vào cô ở sân huấn luyện vệ sĩ của nhà họ Bùi lần trước.
Đúng vậy, chính là bà!
.
Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp đều mặc Âu phục màu đen phối với áo sơ mi trắng mặc bên trong.
Hai người đứng cạnh nhau trông như đang mặc đồ đôi, nhìn cực kỳ xứng đôi, chẳng khác gì đôi trai tài gái sắc.
Càng nhìn Phó Thiên Thiên, bà cụ Bùi càng cảm thấy hài lòng.
Bùi Diệp hơi híp mắt lại, ánh mắt sắc bén mang theo sự chất vấn bắn về phía Bùi Hạo, sau đó lấy làm chột dạ dời mắt đi nơi khác.
Có điều, ánh mắt của Bùi Hạo đã trả lời cho câu hỏi trong lòng Bùi Diệp.
Bà cụ Bùi nhìn sang Phó Minh Thanh.
Anh Phó, bây giờ chúng ta có thể bàn chuyện cưới gả của hai đứa trẻ rồi.
Phó Minh Thanh vẫn còn chưa tỉnh táo lại sau nỗi kinh ngạc, cả người vẫn còn lơ mơ.
Câu nói của bà cụ Bùi đã khiến ông ta lấy lại tinh thần.
Đầu óc vẫn hơi rối loạn của ông ta nhanh chóng hoạt động, bắt đầu suy nghĩ.
Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên.
Sau ngày hôm nay, Phó Thiên Thiên chắc chắn sẽ rất nổi tiếng, cộng thêm việc cô đã có trong tay 40% cổ phần của Tập đoàn Phó thị, ông ta muốn kiểm soát cô đã khó lại càng khó hơn.
Nếu cô lại được gả cho Bùi Diệp, có Tập đoàn Bùi thị làm chỗ dựa thì ông ta càng không thể kiểm soát được cô.
Phó Minh Thanh hít một hơi thật sâu rồi nhìn bà cụ Bùi, mỉm cười nói.
Cụ Bùi à, việc này e là không được, Thiên Thiên đã có hôn ước với nhà họ Trịnh, không thể lập hôn ước với cháu trai của cụ được.