• 453

Chương 699: Cô không phải là người


Điều này cũng có nghĩa là Regis đã đánh mất con bài đe dọa cô.

Hẳn suy nghĩ một lát rồi nghiến răng nghiến lợi ra lệnh cho 8những người có mặt ở đây:
Người đâu, giết hết bốn người họ cho tôi!


Phó Thiên Thiên có thể bất ngờ lấy đi điều khiển như3 thể đã sử dụng sức mạnh của tâm lực, ai mà biết cô sẽ làm gì tiếp theo. Sự kiêu căng ngạo mạn vừa rồi đã khiến hắn mất đi quân bà9i tẩy, nhưng trong tay hắn tạm
Nghĩ đến kết cục của mấy tên lính kia, Regis lạnh run cả người, vô thức muốn tránh đi.
Nào ngờ Phó Thiên Thiên khẽ cử động tay, những viên đạn do hắn bắn ra lập tức bắn trúng những cấp dưới còn lại của Lương Điền, vừa khéo giải quyết hết mọi phiền phức.
Nhóm người Ngô Danh cảm thấy không còn bị khống chế nữa, lập tức tháo bom trên người xuống, bao vây Regis.
Phó Thiên Thiên hơi nhếch miệng:
Lời này của ông chẳng những không hề có ý nghĩa đe dọa với tôi, mà cho dù quốc gia của ông không bỏ qua cho tôi, tôi cũng phải trả thù rửa hận cho mấy chục tướng sĩ đã chết oan
của tôi.

Nói đoạn, cô giơ súng lên định bắn.
Trong phòng chỉ còn lại một mình hắn đối mặt với họ. Hắn khẽ run lên.
Hắn biết lần này mình đã thật sự tiêu đời rồi.

Đội trưởng Tử Xa, tôi nói cho cô biết, cô không thể giết tôi! Tôi là thượng tướng của nước S, cô mà giết tôi, quốc gia của tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô!


Ha ha, đội trưởng Tử Xa, trợ thủ của cô giờ đã chết, tiếp theo... sẽ đến lượt cô.

Hắn vừa nói dứt lời thì bỗng nghe thấy có người hét lên:
Sao... sao lại có thể như vậy?

Regis cau mày nhìn người nọ liền thấy khẩu súng trong tay anh ta vẫn đang nhắm vào thái dương của Tăng Nguyệt Nguyệt. Nhưng lẽ ra cô ấy đã bị viên đạn của anh ta bắn gục và ngã xuống thì hiện giờ...
Đám người Tăng Nguyệt Nguyệt vốn đã sẵn sàng chờ đợi cái chết, nhưng chờ mãi vẫn không có cảm giác viên đạn găm vào người. Ngay sau đó, họ nghe thấy tiếng kêu của người nọ và bầu không khí yên tĩnh đến cực
điểm, bèn mở bừng mắt ra.
Lúc nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, họ cũng rất ngạc nhiên.
Hóa ra những kẻ nổ súng vào cô đều ngã gục, những viên đạn treo lơ lửng trước mặt bọn họ đã biến mất, thay vào đó là lỗ máu do viên đạn để lại xuất hiện giữa hai đầu lông mày họ.
Regis kinh hãi.
Cuối cùng hắn đã hiểu mình đang đối mặt với ai, đồng thời rất ngạc nhiên về năng lực của cô.
Người nọ hoảng hốt như thể nhìn thấy cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ. Regis cũng nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi này.
Viên đạn đáng lẽ phải gắm vào huyệt thái dương của Tăng Nguyệt Nguyệt vậy mà lại đang lơ lửng giữa không trung một cách thần kỳ, không hề có bất cứ lực hút nào.
Không chỉ có người nọ, những tên khác cũng sợ hãi ra mặt.
Bởi vì tất cả những viên đạn mà bọn họ bắn ra đều đang lơ lửng.
Mặt của Regis chợt biến sắc.
Sao lại có thể như thế?
Hắn nghĩ rằng cô sẽ chết chắc.
Nhưng cảnh tượng khiến hắn sợ hãi lại xảy ra lần nữa.
Những viên đạn vốn dĩ nên găm vào người cô lại treo lơ lửng. Cô không phải là người.

Sao... sao cô có thể...

Nhưng bất kể cô là ai thì cô cũng chỉ bằng xương bằng thịt mà thôi. Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, Regis lập tức rút súng ra bắn cô.
Tốc độ bắn của hắn rất nhanh, trong vòng một giây đã liên tục bắn ra vài phát đạn.
thời vẫn còn giữ mấy cấp dưới của cô. Nếu cho cô có cơ hội giảm xóc, chưa biết chừng sẽ xuấ6t hiện biến cố khác. Bây giờ chỉ có thể xử lý bốn người kia càng sớm càng tốt để tránh đêm dài lắm mộng.
Sau khi xử lý họ 5xong, những người đã bắt họ có thể giúp hắn cùng giải quyết Phó Thiên Thiên. Đến lúc đó, cô có mọc cánh cũng khó thoát.
Nghĩ vậy, hắn lại cảm thấy đắc ý.
Regis chợt nghĩ đến điều gì đó.
Vừa nãy hắn đã ném điều khiển đi, nhưng nó giống như đã bị kiểm soát bởi sức mạnh kỳ lạ. Bây giờ những viên đạn đã bắn bốn người Ngô Danh cũng đang bị treo lơ lửng bởi một sức mạnh không thể giải thích được.
Hắn quay đầu lại nhìn Phó Thiên Thiên đứng cách đó không xa, đang nhìn chằm chằm vào mình với ánh mắt lạnh lẽo. Cô nhẹ nhàng nâng hai tay lên, người toát ra hơi thở lạnh thấu xương.
Cô nhếch miệng cười khiến Regis khẽ rùng mình.
Một giây sau, cô bỗng lật tay, cùng với tiếng rên đau đớn là tiếng vài cơ thể ngã xuống đất.
Regis vô thức nhìn sang bên cạnh.
Nhận được lệnh của Regis, đám cấp dưới của Lương Điền liền đưa mắt nhìn nhau rồi giơ súng lên, nhắm thẳng vào họ.
Vào thời khắc cuối cùng, bốn người kia lần lượt nhắm mắt lại, chờ đợi giây phút kết thúc cuộc đời.
Khi vài tiếng súng vang lên, vẻ mặt Regis càng trở nên dữ tợn.
Thấy thế, hắn chực tháo chạy theo bản năng.

Tuy nhiên cô không nổ súng mà liếc nhìn mấy người Ngô Danh. Bốn người họ thấy vậy đều cười, rồi nhặt những quả bom vừa vứt xuống đất lên, ném về phía Regis.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.