• 453

Chương 731: Con sói đuôi dài bùi diệp


Sau khi trừng mắt nhìn anh, sực nghĩ đến điều gì đó, cô bèn vô thức chuyển chủ đề.


Phải rồi, Thiên Thiên à, đến 8giờ chúng tớ vẫn chưa biết thứ mà Thân Vu yêu cầu cậu đến kho vũ khí của quân khu Kim Thủy lấy về là gì vậy?


Vừ3a nghĩ đến thứ đó, sắc mặt Phó Thiên Thiên liền thay đổi:
À, là một thứ cực kỳ quan trọng đối với ông ta.

Nói đến đây, cô khẽ cau mày, lại nghĩ đến việc con sói đuôi dài Bùi Diệp đã ăn sạch Phó Thiên Thiên.

Đúng vậy đấy. Sau đó thì sao, chuyện gì sẽ xảy ra trong cơ thể người phụ nữ?

Tăng Nguyệt Nguyệt cảm thấy bó tay.

Thiên Thiên là vợ của tôi, có gì sai nào?

Tăng Nguyệt Nguyệt:
...

Thật đáng giận, con sói đuôi dài Bùi Diệp này quả nhiên đã tha Phó Thiên Thiên về ổ và ăn sạch sành sanh. Thảo nào cô cứ cảm thấy Bùi Diệp của ngày hôm nay vui phơi phới, hóa ra là đã
lấy âm bổ dương
.

Ấy ấy
có nghĩa là gì?
Một người cổ hủ trong quân đội như Phó Thiên Thiên đương nhiên là không hiểu ý nghĩa của từ mới này.
Bùi Diệp hiểu ra ngay lập tức. Anh nở nụ cười đắc ý.
Tăng Nguyệt Nguyệt rụt cổ lại.
Chuyện gì thế? Dường như tất cả mọi người đều hiểu, chỉ có mỗi cô không hiểu thì phải?

Thiên Thiên à, cậu đừng đánh đổ tớ nữa, cậu nói thẳng cho tớ biết đáp án đi mà.

Trời ạ, vì sao một cô gái thuần khiết như cô lại bị hỏi những vấn đề xấu hổ thế này?
Hơn nữa, Phó Thiên Thiên hỏi nhiều như vậy, chẳng thà nói thẳng cho cô biết đáp án luôn cho rồi, như này không mệt hay sao?
Cô không nhận ra mọi người có mặt ở đây đều nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ.
Phó Thiên Thiên vẫn không hiểu ý hai người:
Hai người đang nói gì thế?

Bùi Diệp cười dịu dàng, đáp:
Bọn anh chỉ đang thảo luận về quan hệ giữa hai chúng ta mà thôi.

Cô nhíu mày nửa hiểu nửa không.
Tăng Nguyệt Nguyệt thoáng đỏ mặt.
Tại sao câu hỏi của Thiên Thiên càng lúc càng không phù hợp với trẻ con thế này? Cô vẫn là một cô gái nhỏ ngây thơ, Thiên Thiên muốn làm hư cô sao?
Không đúng, Phó Thiên Thiên chưa bao giờ hỏi cô câu hỏi như vậy trước đây, bây giờ đột nhiên hỏi vậy khiến cô lập tức nghĩ đến một chuyện. Cô đưa mắt nhìn qua nhìn lại giữa Bùi Diệp và Phó Thiên Thiên rồi thình

Cực9 kì quan trọng à? Quan trọng như thế nào? Rốt cuộc đó là gì, cậu không thể nói cho tớ biết à?

Khóe miệng Phó Th6iên Thiên giật giật, suy nghĩ một lúc rồi giải thích:
Cậu biết con người được hình thành như thế nào không?

Tă5ng Nguyệt Nguyệt mù mờ sờ đầu.
lình hỏi ngược lại.

Hai người đã ấy ấy rồi hả?

Phó Thiên Thiên:
...

Tăng Nguyệt Nguyệt không muốn nói đến chủ đề này nữa, bèn nhanh chóng quay lại chủ đề trước đó:
Chủ đề vừa nãy của chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu. Cuối cùng đó là thứ gì?

Phó Thiên Thiên hỏi lại lần nữa:
Cậu đã có câu trả lời cho câu hỏi vừa rồi chưa?

Tăng Nguyệt Nguyệt ngẫm nghĩ cẩn thận rồi đáp:
À, không... không phải là sau khi nam nữ làm chuyện đó thì phụ nữ sẽ mang thai sao?


Đơn giản lắm.
Giọng nói lạnh lùng của Ngô Danh vang lên:
Là tinh trùng của Thần Vu.

Tăng Nguyệt Nguyệt:
...

Mẹ kiếp, mình vừa mới nghe thấy gì vậy? Tinh trùng?
Câu này có nghĩa là gì?
Cô chỉ muốn hỏi xem thứ đó là gì? Sao bỗng nhiên Phó Thiên Thiên lại hỏi cô về vấn đề sinh học?

À, tất nhiên là được sinh ra rồi.


Đó là sinh con, tôi muốn hỏi cậu là làm sao để tạo ra con người kia?


Rất đơn giản, người phụ nữ mang thai đứa trẻ.


Tại sao phụ nữ có thai, và họ mang thai trong tình huống nào?

Tăng Nguyệt Nguyệt suýt nữa thì nôn ra máu. Cô kinh ngạc trợn trừng mắt nhìn Phó Thiên Thiên:
Thiên Thiên, cậu đừng nói với tớ những gì Ngô Danh nói là thật nhé. Thứ bên trong thật sự là tinh trùng của Thân
Vu?

Sau khi hỏi xong, cô cảm thấy nhận thức của mình đã bị đả kích mạnh.
Ha ha ha.

Tất nhiên là không có gì sai rồi.
Một người ngoài như cô có lí do gì để nghi ngờ? Huống hồ, nếu họ đã
ấy ấy
, với tính cách và võ nghệ của Phó Thiên Thiên, nếu cô ấy không đồng ý thì Bùi Diệp có thể thành công
được sao?

Cái này chẳng phải đã rất rõ ràng rồi sao? Sau đó sẽ có phôi thai trong bụng người phụ nữ.


Trước khi có phôi thai thì sao?


Trước đó, chẳng phải là hai người ấy ấy à?
Giọng Tăng Nguyệt Nguyệt nhỏ dần.
Thứ mà Thân Vu vẫn luôn muốn là tinh trùng của chính ông ta?

Phó Thiên Thiên gật đầu.

Điều này khiến Tăng Nguyệt Nguyệt như bị sét đánh, ngồi đờ ra tại chỗ.

Cô đã tưởng tượng ra rất nhiều, trong ấn tượng của cô thì với loại người như Thân Vu, trừ khi đó là bảo vật đáng giá trên thế giới, nếu không ông ta sẽ không tốn công sức để yêu cầu người khác lấy cho mình.

Tăng Nguyệt Nguyệt hỏi với vẻ khó tin:
Nhưng tại sao bên quân đội lại lấy lọ tinh trùng của ông ta?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.